Ta Tại Hoang Đảo Cứu Vớt Mỹ Nữ

Chương 379: Lý Oánh Oánh cung cấp manh mối

Trong số những người kia, không biết bao nhiêu người đã bị hắn hại cho tan cửa nát nhà, dạng người như này chết chưa hết tội, nhân từ đối với hắn chính là tàn nhẫn với mọi người.
Mà những lời này của Trần Phi lập tức được Thành bên cạnh hiểu ra, rút súng ra chĩa về phía tên mặt sẹo, không nói hai lời liền trực tiếp bóp cò, theo một trận khói mù mịt bùng lên, tên mặt sẹo chết trong vũng máu.
Anh Thành không chút do dự, đến nước này, hắn cũng không quản được người này có phải đàn em của mình nữa hay không, vì mạng sống là quan trọng nhất.
Những đàn em còn lại ngã trên mặt đất đang kêu gào đều trợn tròn mắt, hiện tại ngay cả cái rắm cũng không dám thả, sợ đi theo vết xe đổ của tên mặt sẹo.
Sau đó, hắn liền lấy lòng nhìn Trần Phi: "Đại ca, súc sinh không có mắt đã được xử lý rồi."
“Cho nên ý của mày là xong rồi?”
Trần Phi liếc nhìn xung quanh một chút, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người anh Thành: "Hắn không chỉ đắc tội với mình tao."
Nghe vậy, anh Thành lập tức hiểu ý tứ của Trần Phi, trong lòng lập tức đau nhói, nhưng vẫn cắn răng chịu đựng nói: “Bất cứ ai ở đây đã từng bị tên súc sinh này hố tiền cứ việc nói ra, tôi sẽ trả lại cho mọi người!"
Các thương nhân đang trốn sau cách cửa nhìn trộm nghe thấy vậy, lập tức vọt ra vây chặt lấy anh Thành, tất cả bọn họ đều kích động báo ra số tiền tổn thất của mình.
Cũng có không ít người cảm ơn Trần Phi, họ biết rất rõ rằng nếu không phải có Trần Phi, đừng nói đến việc có thể lấy lại tiền, chỉ sợ còn bị bóc lột nghiêm trọng hơn.
Họ cũng không ngờ rằng Trần Phi và Hắc Hồng Nữ Vương lại có giao tình như vậy.
"Cám ơn hai người."
Cô gái bán hoa quả cũng nói với Trần Phi cùng Lâm Thiến Nhân, mẹ của cô hiện đang ở trong bệnh viện chờ tiền phẫu thuật, đang lo lắng không biết phải làm gì bây giờ, kết quả là Trần Phi đến, giúp cô lấy lại được chút tiền, khoảng chừng có 100.000 khối tiền. Có thể tưởng tượng được trong mấy năm qua cô đã bị tên mặt sẹo bóc lột nhiều như thế nào?
Cuối cùng tất cả số tiền đã được trả lại, Trần Phi thậm chí không nhìn anh Thành, mà chỉ một mắt nhìn Lý Oánh Oánh.
"Phanh."
Lý Oánh Oánh một tay giơ súng lên, anh Thành còn chưa kịp phản ứng đã ngã xuống bên cạnh mặt sẹo. Hai mắt trợn lên, chết cũng không kịp nhắm.
Đương nhiên Trần Phi sẽ không bỏ qua cho hắn, chỉ là đang chờ cho hắn phun hết tiền ra rồi mới xử lý. Hắn cùng tên mặt sẹo đều là cá mè một lứa, đều là dạng người chết không đáng tiếc.
Những thương nhân lấy tiền xong, đều đóng cửa nghỉ bán trong ngày, cuối cùng họ cũng hiểu rằng Trần Phi là một vị Phật khổng lồ, một người như vậy không phải là thứ họ có thể đến gần, vì vậy họ chỉ giả vờ như không nhìn thấy những gì đã xảy ra trên con phố này ngày hôm nay.
"Vì chúng ta đều đã từng bạn học của nhau, tôi sẽ không tự mình thẩm phán cô."
Lý Oánh Oánh nghe Trần Phi nói vậy, cảm thấy rất khó chịu. Sau đó cô liền đem vũ khí nhét vào tay anh Thành, tháo găng tay vứt đi, nói: "Ở đây không có camera giám sát, trên vũ khí cũng không có vân tay của tôi, cậu lấy chứng cớ gì nói tôi phạm tôi a? Với cả bằng tư cách gì mà đòi bắt tôi? "
Trần Phi thật sự đúng là không nghĩ tới điểm này.
Nhưng nó không quan trọng.
“Bằng tôi hiện tại là tổ trưởng đại diện của đặc thù tổ, đủ chưa?”
Thân phận của Trần Phi cũng không phải là thông tin bí mật, cho nên có thể nói ra. Mà Lý Oánh Oánh đã nghe nói về đặc thù tổ, cũng biết rằng đó là tổ chức rất bí mật và quyền lực, lập tức liền nghẹn họng nhìn trân trối.
"Cậu, cậu hỗn tốt như vậy. . ."
Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm nghị của Trần Phi, Lý Oánh Oánh lập tức chịu thua, phát hiện Trần Phi thật sự muốn tới bắt cô, liền tranh thủ thời gian gian cầu xin tha thứ: “Uy uy uy, chúng ta dù sao cũng từng là bạn học, mà lại tôi thực sự cũng không làm điều gì xấu nha, những người tôi bắt nạt cũng chỉ là vài tên lưu manh thôi."
"Tôi mặc kệ, hiện tại cô cũng đã là chị đại, mỗi một phần cũng cấp nuôi dưỡng chắc chắn đều là do những tên lưu manh đó cướp trên người dân thường mà đến."
"Vậy từ nay về sau tôi sẽ không làm cái này nữa, cậu phải cho tôi một cơ hội để hối cải làm người a, cho chút thể diện thôi?" Lý Oánh Oánh thật sự không muốn vào nhà đá.
Nếu là một cái phòng tạm giam bình thường thì còn đỡ, nhưng nếu là tiến vào đặc thù tổ, có trời mới biết khi nào được thấy lại mặt trời?
"Mà lại nếu cậu không bắt tôi, tôi có thể cung cấp cho cậu một vài manh mối về pháp khí!"
"A?"
Hai mắt của Trần Phi lập tức tỏa sáng.
"Khụ khụ——!"
Lâm Thiến Nhân bên cạnh nhanh chóng hắng giọng một cái, đôi mắt mỹ lệ nhìn chằm chằm vào Trần Phi, như thể đang nói, đừng để cô ta dụ dỗ a!
"Ngoan ngoãn đi làm đi, ngoan."
Trần Phi hai tay vịn Lâm Thiến Nhân, mặc kệ đôi mắt nhỏ đang tràn đầy lửa giận của cô, đẩy cô vào công ty, hôn lên gương mặt xinh đẹp của cô một ngụm, nhỏ giọng nói: "Chờ sau khi anh nghe được manh mối, chắc chắn sẽ nhốt cô ta lại."
"Hừ."
Lâm Thiến Nhân trợn mắt nhìn Trần Phi một chút, nhưng cũng không nói thêm gì nữa, hiện tại công ty đang gặp khó khăn nghiêm trọng, cô lại là người quản lý duy nhất, cho nên có rất nhiều việc cần phải xử lý, liền chào tạm biệt với Trần Phi, sau đó đi vào công ty.
Trần Phi thì quay người lại, nhìn chằm chằm Lý Oánh Oánh.
"Nói đi, manh mối về pháp khí của cô là cái gì?"
Đối với thứ này, Trần Phi vô cùng cảm thấy hứng thú, bởi vì Trần Phi biết rất rõ sự lợi hại của pháp khí, cũng bởi vậy mà đạt được không ít lợi ích.
Hiện tại chỉ còn chưa đầy một tháng nữa là tế đàn sẽ mở ra, mặc kệ là gia tăng khí huyết hay thu được pháp khí, đối với việc gia tăng thực lực của Trần Phi sẽ có trợ giúp cực lớn.
"Thái Nhất Thần Châm cùng Huyền Y Cửu Quyển! Đây chính là thượng cổ pháp khí, nếu như học được Huyền Y Cửu Quyển, lại phối hợp thêm Thái Ất Thần Châm, liền có được năng lực cải tử hoàn sinh."
Lý Oánh Oánh chậm rãi nói.
"Chém gió?"
"Cái rắm! Là thật!"
"Cô ngay cả võ giả cũng không phải, thì hiểu gì về pháp khí?" Trần Phi nghi ngờ nhìn Lý Oánh Oánh.
"Không tin đúng không, nhìn!"
Chỉ thấy Lý Oánh Oánh mở ra một bản ghi chép cuộc trò chuyện trên điện thoại, đưa cho Trần Phi rồi giải thích.
"Huyết Tông, một trong tám đại viễn cổ tông môn, có một đệ tử say mê sắc đẹp tuyệt trần của tôi, trở thành một con chó liếm dự phòng, mỗi ngày đều trang bức khoe khoang vài thứ trong tông môn, gần đây còn nói muốn đánh Thanh Mộc Tông. Chỉ tiếc tôi không có hứng thú với những chuyện này, còn không bằng đưa tiền cho rồi."
Trần Phi lật qua lật lại các bản ghi trò chuyện, quả thực là như những gì Lý Oánh Oánh nói.
Huyết Tông cùng Thanh Mộc Tông đều thuộc về một trong tám viễn cổ tông môn, mà xét từ các ghi chép trò chuyện, Huyết Tông đang nhăm nhe hai bảo vật trấn phái của Thanh Mộc Tông, 'Thái Ất Thần Châm' và 'Huyền Y Cửu Quyển'.
Mà ba ngày sau, chính là thời điểm Huyết Tông muốn toàn lực tổng tiến công Thanh Mộc Tông. Bản ghi trò chuyện này là từ ba ngày trước, có nghĩa là hôm nay chính là ngày Huyết Tông tổng tấn công?
"Cuộc trò chuyện này thực sự là thật, nhưng làm sao biết được lời nói trong này có là thật hay không?"
Nhưng mà, Trần Phi vẫn nửa tin nửa ngờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận