Ta Tại Hoang Đảo Cứu Vớt Mỹ Nữ

Chương 318: Bị vây

Trần Phi phấn khích đến mức sôi máu, hận không thể lập tức giết sạch tất cả sinh vật dưới lòng đất trong vùng đất kho báu!
Mục tiêu của hắn rất rõ ràng, chỉ bằng cách giết chết các sinh vật dưới lòng đất, cướp lấy các hạt châu năng lượng trong cơ thể chúng thì trị số khí huyết mới có thể được tăng lên. Đây là cách duy nhất để cải thiện sức mạnh, cũng là quan trọng nhất!
Nhưng lúc này, Trần Phi liền thấy xung quanh bốn phương tám hướng, đều có người đang lặng lẽ di chuyển tới!
Bọn chúng dường như có những hướng đi khác nhau, nhưng mục tiêu cuối cùng đều là ở phía này.
Hoàn toàn tập trung vào chính mình, hướng bên này vây tới!
Không cần nghĩ cũng biết, đám người này chính là Thần uy tổ! Lấy Viêm Hổ làm đầu não, muốn động thủ với Trần Phi.
Mà bên cạnh Viêm Hổ, Trần Phi cũng nhìn thấy Jason cùng Lauren, hai người này là thuộc hạ của Kiệt, hiển nhiên cũng là tới đây để đối phó mình. Xem ra, chúng muốn đánh chết mình trong vùng đất kho báu.
Nếu như nói trước đó Trần Phi nói không chắc có thể đánh bại đối phương, nhưng là từ giờ phút này, Trần Phi liền không chút lo nghĩ!
Trần Phi ở lúc này đã khác xa vừa rồi! Hắn là tam tinh võ giả, đồng thời còn có thể sử dụng lưu quang chất lỏng để cải thiện thể chất!
“Có người đang đến, tiểu thư, người đến đằng sau ta.” Vẻ mặt Ưng lão trở nên lạnh lùng.
"Hừ, chính là đám chó gác cửa kia, đây là muốn trả thù a? Còn mời người giúp, Ưng lão cẩn thận!" Long Khê Yển hùng hồn nói.
“Không ngờ tới, lại có hai võ sư đến cùng lúc, thật có chút khó giải quyết.” Thần sắc Ưng lão ngưng trọng, nhìn về phía Viêm Hổ cùng Lauren.
"Võ sư? Chính là hai kẻ dẫn đầu sao?"
Trần Phi ngược lại muốn xem một chút, rốt cuộc cường giả cấp võ sư này mạnh đến mức nào.
Dù sao, trước khi Trần Phi còn chưa tấn thăng làm võ giả, liền đã có thể tùy ý đánh võ giả như Jason. Mà bây giờ, Trần Phi cũng không nghĩ rằng mình sẽ kém hơn so với võ sư!
Dù cho, Trần Phi chỉ là một tam tinh võ giả!
"Bọn họ là đến vì tôi, hai người có thể rời đi."
Trần Phi vẻ mặt khoan thai, nói với Long Khê Yển và Ưng lão.
Cả hai lập tức sững sờ một lúc, đưa mắt nhìn nhau, rồi đều nhìn về phía Trần Phi, rất khó hiểu.
"Làm sao cậu lại đắc tội nhiều cao thủ như vậy? Rõ ràng cậu chỉ là con gà a." Long Khê Yển nói.
"Tôi gọi Trần Phi."
Trần Phi chỉ nói tên của mình.
"Không biết."
Long Khê Yển lại một chút điểm mặt mũi cũng không cho.
"..." Trần Phi không nói nên lời, suýt chút nữa đã quên rằng cô ta đến từ Đại Hạ. Nếu không ở trên biển, sẽ không nhận biết mình.
"Trần Phi? Ta có qua nghe cái tên này ..." Ưng lão vẻ mặt kinh ngạc một chút, sau đó lại khôi phục bình thường trở lại, nói: "Vậy thì những kẻ này chính là cướp biển. Dù sao cậu cũng có thâm cừu đại hận với cướp biển."
Khi Trần Phi thấy Ưng lão nhận biết mình, giao tiếp liền dễ dàng hơn nhiều: "Jason cùng người bên cạnh hắn là thuộc hạ của Kiệt. Về phần Viêm Hổ, là người của thần uy tổ."
"Thần uy tổ ?!"
Ưng lão khẽ giật mình, nói: "Đó không phải là một bộ phận của Hoa Kỳ sao, thế nhưng cũng ngang hàng với đặc thù tổ chúng ta. Chúng vậy mà đặc biệt tới đối phó cậu, còn giả bộ thành cướp biển?"
“n, lòng căm thù của họ đối với tôi không kém gì cướp biển đâu, ha ha ha.” Trần Phi xem thường cười to.
Nhìn thấy thái độ thờ ơ của Trần Phi, Ưng lão không khỏi sững sờ. Không ngờ tới, đắc tội với quái vật khổng lồ như thần uy tổ, lại còn có thể bình tĩnh như vậy. Phải biết, ngoài Đại Hạ, đắc tội với đám người này, thật sự rất khó thoát khỏi cái chết.
"Hai người đến cùng đang nói cái gì nha? Thật sự nghe không hiểu gì cả."
Long Khê Yển lúc này mới cảm nhận được, vừa rồi nghe Trần Phi nói, như đang nghe thiên thư. Hiển nhiên, cô được bảo hộ từ bé, hoàn toàn không hiểu đặc thù tổ, thần uy tổ….
"Tóm lại, hai người hiện tại có thể rời đi, tôi có thể ứng phó được."
Trần Phi nói, hắn không muốn để người khác bị liên lụy đến việc của mình, dù sao thì chiến đấu như vậy, đều là sinh tử chiến, chỉ cần một mình Trần Phi gánh chịu nguy hiểm là đủ rồi.
"Cậu xem thường tôi a?"
Long Khê Yển hừ lạnh một tiếng: "Bọn họ có hai cường giả cấp độ võ sư, cùng mấy chục thủ hạ, còn cậu, chỉ là một tam tinh võ giả, trước mặt họ giống như sâu kiến! Muốn một mình chiến đấu? Cậu có thể làm được gì?"
“Nếu đã biết chúng lợi hại, tại sao còn không nhanh rời đi?” Trần Phi cũng lười phản bác xem mình có thực lực hay không.
"Tôi, tôi... Vừa rồi cậu đã cứu tôi, nên bây giờ tôi sẽ giúp lại. Long Khê Yển tôi xưa đến nay, chưa từng nợ ai." Long Khê Yển nói.
"Vậy còn không phải dựa vào Ưng lão sao?"
Trần Phi nói thẳng, câu nói này liền kích thích đến Long Khê Yển, lập tức giống như mèo xù lông bị dẫm vào đuôi.
"Ưng lão, người cứ đi, ở đây giao cho con là được!"
Ưng lão không nói nên lời, tiểu thư nhà mình cái gì cũng ổn, chỉ là rất dễ không kiềm chế được cảm xúc. Bị tiểu thanh niên này thuận miêng khiêu khích một cái, liền xù lông. Thậm chí còn không thèm nghĩ, dựa vào chút thực lực của cửu tinh võ giả, có thể đối thủ của hai võ sư sao?
"Cậu nhóc, cậu đã cứu được tiểu thư, đây coi như là có ơn. Lão phu đương nhiên sẽ phải đền đáp. Tiểu thư, người trước lui ra ngoài, nơi này giao cho ta là được." Ưng lão nói.
"Tôi không đi."
Điều mà Long Khê Yển không thích nhất chính là bị người khác coi thường, cô cảm thấy Trần Phi có vẻ hơi khinh thường bản thân, điều này khiến cô không thể chấp nhận được.
"Tiểu thư, nghe lời!"
"Không sao, Ưng lão đừng lo lắng, con rất lợi hại ...!"
Nhìn thấy Long Khê Yển đột nhiên nũng nịu, Ưng lão liền bất đắc dĩ, không cách nào tiếp tục dùng giọng răn dạy, nói chuyện với cô
Lúc này, tất cả đều đã bị vây.
"Ha ha, Trần Phi, không nghĩ tới a, chúng tao đã hoàn toàn bao vây chỗ này. Bây giờ mày chính là cá trong chậu, muốn lui cũng không được!" Viêm Hổ đứng nói, vẻ mặt dữ tợn nói với Trần Phi.
"Ngu xuẩn, ông đây đã sớm xem các người là chuột trong cống ngầm, rụt rè vây quanh. Còn có mặt mũi đắc ý, thật sự một đám ngu xuẩn."
Trần Phi hừ lạnh một tiếng, khinh thường nói.
Long Khê Yển nghe thấy lời này, liền cảm thấy một trận sảng khoái, cảm giác như miệng được bôi mật.
Chỉ là không biết tên này, thực lực chẳng ra làm sao, lại phách lối mắng chửi người như vậy, khi bị đánh thì trông như thế nào? Trong lòng Long Khê Yển nghĩ xấu xa.
"Súc sinh, tên khốn kiếp! Tao sẽ cho mày biết, tứ tinh võ sư là cái gì!" Viêm Hổ tức giận gầm lên, chỉ thấy trên ngực hắn có hình xăm đầu hổ, dưới tiếng gầm của hắn, vậy mà thật sự sống động run run!
"Ha ha, còn tao, Lauren, tam tinh võ sư dưới trướng Kiệt. Trần Phi, tốt hơn hết mày nên thúc thủ chịu trói, miễn cho da thịt chịu đau khổ!"
Lauren mặc âu phục, trông vô cùng tự tin, như thể Trần Phi đang bị nắm chặt trong tay. Hắn tới đây là để giúp đỡ, chỉ là sẽ không trực tiếp hạ tử thủ với Trần Phi .
"Lũ ngu xuẩn, cùng lên đi."
Trần Phi thần tình lạnh nhạt, nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận