Ta Tại Hoang Đảo Cứu Vớt Mỹ Nữ

Chương 61: Trần Phi điên cuồng

George vẻ mặt dữ tợn, cuồng vọng kêu gào!
"Bang !!"
"A a a!!"
Đáp lại George, là một báng súng đập vào đầu hắn, gây ra một lỗ thủng. Cùng với tiếng la hét đau đớn là máu tươi không ngừng chảy ra. bookstore.vip - ebook truyện giá rẻ
"Lại dám đánh tao, chú tao sẽ không buông tha cho mày, tao muốn thiến mày, để cho mày đau đến không muốn sống, dằn vặt mày đến chết !!!"
George điên cuồng gào thét, mặc dù bị Trần Phi gõ một cái, nhưng ỷ vào xung quanh có Moretti cùng mấy trăm thủ hạ, nghĩ Trần Phi không dám giết mình nên hắn càng ngày càng kiêu căng ngạo mạn. Cơn đau dữ dội trên đỉnh đầu khiến khuôn mặt hắn vặn vẹo đầy phẫn uất.
Khóe mắt Moretti cũng bắt đầu có chút co giật, từ xưa đến nay hắn chưa từng để George bị một chút tổn thường nào, giờ nhìn thấy trên đỉnh đầu hắn vết máu liền đem Trần Phi liệt vào danh sách tử vong.
"Cậu nhóc, cậu có biết hậu quả của việc đánh cháu trai của Moretti tôi là gì không? Chẳng lẽ cậu không muốn rời mạng rời đi sao?" Moretti trừng mắt nhìn Trần Phi, gằn giọng nói.
"Ha ha......"
Trần Phi cười lạnh một tiếng, nắm lấy tóc George và kéo mạnh xuống, sau đó đầu gối ngay lập tức hướng lên, đập trực tiếp vào sống mũi của hắn.
"Răng rắc!"
"Ách a a a !!!"
Tiếng mũi gãy, kèm theo tiếng gào điên cuồng của George đồng thời vang lên tại vùng đồng bằng vào ban đêm khiến người ta muốn sợ hãi.
"Thằng súc sinh, mày thật sự muốn chết?!"
Moretti dữ tợn nói, gân xanh trên trán mãnh liệt nổi lên!
Ngay lập tức, hàng trăm họng súng tối đen như mực được nhắm vào Trần Phi.
"Hôm nay tao không nghĩ tới việc còn sống rời đi!! Tao hỏi mày lần cuối cùng, thả người hay là không thả, thằng khốn !!!"
Ngay lập tức, đôi mắt của Trần Phi trở nên đỏ ngầu, giống như một kẻ điên cuồng bạo lực, tóm lấy đầu của George và đập xuống một cách điên cuồng!
"Bang Bang Bang !!!"
Đầu gối của hắn đập liên hồi vào mặt, trong tích tắc, toàn bộ khuôn mặt của George bê bết máu, sống mũi bị sụp hoàn toàn, hàm răng vỡ vụn xuống đất.
"Cứu, cứu mạng ...!! Chú, cứu cháu a !!"
George dùng chút sức lực cuối cùng của mình, hoảng sợ la hét.
"Thả, thả, tao thả người, mày lập tức dừng tay lại !!"
Moretti nuốt nước bọt, hắn không ngờ thằng nhóc này điên đến mức trăm phát súng cũng không thể dọa được, hắn thực sự đến với tâm thế muốn chết. Nếu cứ tiếp tục bức bách, nó sẽ lấy mạng của George mất.
"Ha ha ha ha ha ... Đừng nóng vội, hai người chúng mày quỳ xuống dập đầu xin lỗi cô ta trước."
Trần Phi ngửa mặt lên trời cười điên cuồng, đem sự ngang ngược điên cuồng còn đọng lại trong lòng phát tiết ra. Hắn đá vào đầu gối của George một cách thô bạo, ngay lập tức liền quỳ xuống trước Lâm Thiến Nhân, sau đó chỉ vào Moretti và bảo hắn ta cũng làm như vậy.
Lâm Thiến Nhân choáng váng khi nghe những lời đó, trong lòng vô cùng lo lắng. Trần Phi yêu cầu Moretti cùng George phải xin lỗi mình và quỳ xuống, làm sao bọn chúng có thể đồng ý? Nếu cứ tiếp tục như thế này, chắc chắn bọn chúng sẽ phát điên lên mất!
Lạc Băng cũng rất sốt ruột, lẽ ra hắn nên nhận lời ngay khi vừa nhìn thấy bọn cướp biển đồng ý trao đổi con tin, đây không phải là kết cục tốt nhất sao? Lúc này còn tranh chấp làm cái gì?
Nhưng cô không dám phát ra tiếng động, vào thời khắc mấu chốt này, bầu không khí đã đông cứng đến cực điểm, ngay cả hô hấp cũng ngưng trệ, làm sao cô còn có thể nói được?
"A, đây là lần đầu tiên tôi thấy một tên điên như vậy ..."
Lilith cười nhẹ, ánh mắt nhìn về phía Trần Phi với một hương vị khác.
"Tạp chủng, tiểu tạp chủng! Hôm nay mày thật muốn chết ở đây !!!"
Khóe mắt Moretti co giật dữ dội, bảo hắn quỳ xuống trước Lâm Thiến Nhân? Điều này làm sao có thể được a?
Nếu như quỳ trước mặt nhiều thuộc hạ như vậy, đừng nói tới việc sau này mười bạo chúa, đó chính là mười thằng hề a.
"Tao chỉ cho mày ba giây, tính mạng của cháu trai đều ở trong tay mày. Ba..."
Trần Phi đặt tay lên cò súng và nói một cách điên cuồng.
Răng của Moretti sắp cắn nát, hắn bị vô sinh và George được coi như là con nuôi của hắn! Nhưng mặc kệ như thế nào cũng không thể quỳ xuống!
"Hai……"
Trần Phi tiếp tục đếm,và thấy một mùi súp màu vàng hôi thối từ giữa hai chân George chảy ra.
"Một!"
Trần Phi nói xong, đột nhiên nở nụ cười: "Moretti, tôi chỉ đùa thôi. George, đừng sợ a, sao cậu đã tè ra quần rồi?"
George sống sót sau tai nạn, cảm thấy chân mình như nhũn ra, phân và nước tiểu đều bị dọa chạy ra ngoài.
Thần kinh căng thẳng của Moretti đột nhiên chậm lại và hắn thở phào nhẹ nhõm, trong lòng đã đem Trần Phi trở thành kẻ chắc chắn phải chết, trên mặt vẫn là mang theo một nụ cười: "Tôi biết rồi, cậu chỉ đang đùa giỡn với bọn tôi..."
"Phanh !!"
Tiếng súng đột ngột vang lên!
Viên đạn mang theo một vết máu và George rung lên dữ dội, cả cơ thể hắn liền ngã thẳng xuống, không chút phòng bị. Còn tưởng rằng mình đã an toàn, nhưng một giây sau sinh mệnh cứ như vậy mà kết thúc.
Moretti và những tên cướp biển của hắn đều bị sốc.
Không ai nghĩ rằng Trần Phi lại dám giết George! Bởi vì đây là con bài mặc cả duy nhất trong tay hắn! Ngay cả con tin cũng đã chết, vậy làm sao hắn có thể sống sót ra ngoài? Chẳng lẽ hôm nay thằng điên này lại ở đây để chết? !
"Ha ha ha ha ha ... Ý tao nói đùa với mày là cho dù mày có quỳ xuống thì hắn cũng sẽ phải chết. Còn nếu hắn chết, mày như thường lễ cũng sẽ phải quỳ xuống! Nếu mày không nguyện ý thì để tao giúp mày !!!"
Trần Phi một tay vén tóc ra sau, trên mặt bị vết máu bắn tung tóe, trông thật điên cuồng.
Toàn bộ đồng bằng, lúc này hoàn toàn im lặng.
Đôi mắt Moretti trừng to như chuông đồng, khi nhìn thấy cháu trai George của mình nằm trên vũng máu, hắn không nói được một lời nào, đầu như gục xuống.
Hàng trăm tên cướp biển đóng băng. Không ai có thể ngờ rằng Trần Phi thực sự dám giết người.
"Trần, Trần Phi..."
"Tiểu đội trưởng."
Lâm Thiến Nhân và Lạc Băng trợn tròn mắt, ngay cả khi họ tin tưởng Trần Phi vô điều kiện, họ cũng không hiểu tại sao Trần Phi lại điên cuồng như vậy.
"Bây giờ, làm thế nào để cậu có thể thoát ra khỏi tử cục này? Tên điên."
Lilith mím môi, trong lòng cảm thấy vui vẻ. Tiểu Thất chắc chắn đã bị sát hại trong tay Moretti, cô không quan tâm đến sự sống hay cái chết của Trần Phi, nhưng George chết khiến Moretti cảm thấy thống khổ, khiến Lilith cảm thấy khoái cảm khi được trả thù. Chỉ tiếc, người động thủ không phải chính mình.
"Súc sinh a, mày dám!! Tao muốn mày phải chết, mày phải chết!!!"
Moretti điên cuồng gầm lên và chỉ thị cho thuộc hạ: "Lên, lên cho ta! Bắt sống thằng súc sinh này, tao muốn đem nó lột da rút gân! Để nó sống không bằng chết !!!"
Ngay lập tức, đams cướp biển bao vây Trần Phi.
"Lạch cạch."
Tuy nhiên, đúng lúc này, lại có tiếng đạn được nạp vào.
"Ngài Moretti, xin ngài đừng nên xúc động a."
Giọng nói vui tươi hoạt bát của một cô gái vang lên và xuất hiện sau lưng Moretti như một bóng ma cùng với một khẩu súng lục được dí sát vào đầu Moretti!
"Mi ... Michelia ?!"
Lâm Thiến Nhân và Lạc Băng đều kinh hô, họ không ngờ rằng Michelia sẽ xuất hiện vào lúc này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận