Ta Tại Hoang Đảo Cứu Vớt Mỹ Nữ

Chương 402: Hắn chính là Tiêu Lăng Thiên

Sở Mộng Vũ rất là xem thường, hừ lạnh nói: "Người nào đó tốt nhất ngày mai cũng nên đi xem, để có thể biết mình cùng chân chính tuổi trẻ tài năng chênh lệch lớn bao nhiêu!"
Hứa Vân Tú ngồi ở ghế sau lập tức nhéo tai con gái, cảnh cáo cô không nên nói lung tung.
Sở Hưng Quốc cũng không tiếp tục nói về người trẻ tuổi tên 'Tiêu Lăng Thiên' này nữa. Nếu không, hắn sẽ tiếp tục cho con gái mình một cái cớ đả kích Trần Phi, hiện tại hắn đã không còn oán hận gì với Trần Phi nữa.
Chỉ có Sở Mộng Vũ vẫn còn tức giận bất bình, trong lòng chua xót nghĩ: 'Chỉ có nhân trung chi long như Tiêu Lăng Thiên mới xứng với một cô gái hoàn mỹ như chị Thiến Nhân, chứ không phải cái tên đáng ghét này'.
Trần Phi cũng lắng nghe cuộc thảo luận của họ.
Nhưng hắn không nói gì, chỉ lặng lẽ lái xe cho đến khi vào biên giới Giang Bắc.
Lúc này trời cũng sắp tối.
Sở gia sống trong khu biệt thự giàu có ở Giang Bắc, hoàn cảnh ở đây rất đẹp, sông núi bao quanh, không khí trong lành.
Mặc dù so ra kém hơn rất nhiều so với Bích Thủy Sơn Trang của Trần Phi, nhưng cũng đã là nơi tốt nhất mà người bình thường có thể ở.
Sở Hưng Quốc điều hành một công ty thương mại đứng trong top 10 người giàu nhất Giang Bắc. Một phần nguyên nhân để có thể đạt được vị trí này là do tổ tiên của hắn đã có công lao cho đất nước, điều này đã tạo cho hắn một nền tảng tốt để phát triển.
Nhưng cho dù gia cảnh khá giả, so với Hoắc gia cũng chỉ có thể coi là con kiến nhỏ.
Mặc dù trong bảng phú hào của Giang Bắc không có Hoắc gia, nhưng không có nghĩa là thực lực của Hoắc gia không tốt, đơn giản chỉ là họ đã vượt qua cái hư danh này. Trên bảng đó cũng chỉ sắp xếp một số thương nhân giàu có, đối với những người nắm giữ quyền lực, quả thực chả là cái gì?
Sở Hưng Quốc cùng Hứa Vân Tú trở về nhà, Trần Phi thì đi theo Sở Mộng Vũ, chuẩn bị tham dự bữa tiệc sinh nhật của bạn học cùng lớp.
"Đến lúc đó anh đi đâu thì đi, đừng đi theo tôi."
Sở Mộng Vũ quay đầu lại và nói.
"Không phải tôi đi theo cô, mà là tôi mang cô đi."
Trần Phi mặt không biến sắc tim không nắn nói: "Đây không phải là tôi muốn đi theo cô, mà là mẹ cô bảo tôi dẫn cô đi, nếu cô cảm thấy có chỗ nào không đúng, cô có thể trở về nói với dì nhỏ."
Sở Mộng Vũ nghiến răng, không ngờ tới Trần Phi lại đem mẹ mình ra chèn ép. Ban đầu cô vốn đã rất khó chịu vưới Trần Phi, nhưng hiện tại càng thêm tột đỉnh.
"Hừ, anh muốn đi theo thì đi theo. Đừng trách tôi không nhắc nhở anh, hôm nay tham gia bữa tiệc đều là những tuổi trẻ tài cao, đến lúc đó cũng đừng tự tị mặc cảm."
Đối mặt với sự giễu cợt, Trần Phi lại trở về với trạng thái im lặng của mình.
Điều này giống như là so cây kim với cọng râu, càng khiến Sở Mộng Vũ cảm thấy bực bội, bởi vì cảm giác như một quyền đánh vào bông mềm, mặc dù đã dồn hết sức lực, nhưng một chút hiệu quả cũng không có, chỉ có một cảm giác bất lực.
'Sao người này lại mặt dày như thế a!'
Sở Mộng Vũ gầm lên trong lòng.
Phố hộp đêm sang trọng nhất ở Giang Bắc, nơi có những quán bar, KTV, đủ loại câu lạc bộ ... Đây chính là phố tiêu tiền lớn nhất ở Giang Bắc, nơi có vô số người đến mỗi đêm.
Sau khi Sở Mộng Vũ đến đây, liền bị các ánh đèn rực rỡ hai bên đường và đủ loại đèn neon sáng chói làm cho lóa mắt. Cô là một cô gái tiêu chuẩn ngoan ngoãn, xưa nay chưa từng tới những nơi như này, lúc này lại cảm thấy có chút kích thích.
Kim Sắc Hoa Niên KTV.
Đây là địa điểm tổ chức tiệc sinh nhật tối nay, cũng là nơi sang trọng nhất ở Giang Bắc, hiển nhiên là vì ngôi sao sinh nhật nhỏ tối nay là bạn thân của Sở Mộng Vũ, Lê San San, là một người không có gì ngoài tiền.
Lúc này, Lê San San cùng một nhóm bạn cùng lớp đều đã sớm đến. Khi Sở Mộng Vũ dẫn Trần Phi vào phòng, các bạn học trong phòng đều la ó ầm ĩ.
"Ai nha, Sở đại mỹ nữ, đây là mang bạn trai tới nha?"
"Chuyện tình trong lòng đất? Sao từ trước tới giờ chúng tôi chưa thấy qua a."
"Được rồi, Tiểu Vũ, cậu vậy mà dám giấu diếm vụng trộm yêu đương, chúng ta còn là chị em sao?"
Nghe mọi người trêu chọc, Sở Mộng Vũ rất xấu hổ, liếc nhìn Trần Phi với vẻ ghê tởm và giải thích với mọi người: "Không phải, các cậu hiểu lầm rồi, đây là một họ hàng xa của tôi."
"Còn lâu tôi mới thừa nhận anh là anh rể của tôi! Hừ, muốn làm anh rể của tôi, anh còn không xứng. '
Sở Mộng Vũ nói trong lòng.
Trần Phi nhìn quanh một vòng, người trong phòng không nhiều, ngoại trừ hắn và Sở Mộng Vũ, còn có một số đại công tử, đại tiểu thư. Tuy số lượng người không quá nhiều nhưng tất cả đều ăn mặc rất sang trọng. Hiển nhiên đây là một cái vòng tròn quan hệ, những người này đều không phú thì quý.
"Nha, còn xấu hổ?"
Lê San San tiếp tục trêu đùa.
Hiển nhiên, những lời vừa rồi của Sở Mộng Vũ lại càng giống như là thẹn thùng không dám thừa nhận.
Những lời này vừa nói ra, Trần Phi lập tức cảm thấy có vài ánh mắt thù địch đang nhìn mình. Trong lòng không khỏi cười khổ, xem ra độ thu hút Sở Mộng Vũ cũng rất cao, chẳng lẽ những người này đều theo đuổi Sở Mộng Ngọc?
Mặc dù Lê San San miệng nói vui đùa, nhưng ánh mắt cô nhìn Trần Phi lại có chút ghét bỏ cùng xem thường.
Người thanh niên này mặc dù dáng dấp rất đẹp trai, nhưng quần áo thì tồi tàn, hoàn toàn không thể so sánh với những người trong vòng tròn này. Toàn thân cao thấp cộng lại, chưa chắc đã bằng một đôi tất của mình.
"Tiểu Vũ, Đức thiếu của chúng ta thế nhưng là đã theo đuổi cậu rất lâu rồi a, vậy mà lại để cho người khác nhanh chân đến trước, Đức thiếu thật đáng thương a!" Lê San San lắc đầu, chậc lưỡi nói.
Những lời chẳng khác nào đổ thêm dầu vào lửa, rõ ràng là muốn gây thù chuốc oán cho Trần Phiền.
Trần Phi làm sao lại không hiểu, bất quá hắn vẫn thoải mái ngồi trên ghế, như thể tất cả những lời nhận xét này đều không phải nhằm vào hắn.
Một thanh niên đầu tóc lòe loẹt bên cạnh lập tức nhìn Trần Phi với ánh mắt lạnh lùng.
Lê San San hừ lạnh một tiếng, cô cũng cảm nhận được Sở Mộng Vũ khó chịu, cô cũng không biết thanh niên rốt cuộc là cái hồ lô, hay là đồ nhát gan.
"Nếu cậu nói nữa, tôi sẽ tức giận a."
Sở Mộng Vũ quyết quyết miệng, Lê San San thấy vậy tranh thủ xin tha.
Ngay sau đó, Sở Mộng Vũ lấy ra món quà mà cô đã chuẩn bị sẵn, đó là một mặt dây chuyền được khảm Thản Tang thạch vô cùng lộng lẫy. Về các loại trang sức, Sở Mộng Vũ có thể trực tiếp chọn ở nhà, dù sao mẹ của cô, Hứa Vân Tú chính là một nhà sưu tập đá quý.
Lê San San thấy quà như vậy yêu thích không buông tay, về phần Trần Phi, ngay cả một cái nhìn cô cũng không dành cho, dù sao thì loại người nghèo ha ha như này, có thể đưa ra thứ gì?
Trần Phi cũng không có ý định tặng quà, hắn chỉ có nhiệm vụ mang Sở Mộng Vũ đến đây và đưa cô về nhà trước mười hai giờ tối, còn về việc giao lưu với đám con nhà giàu này, hắn chưa từng nghĩ tới.
Mặc dù họ đều là sinh viên cuối cấp, gần bằng tuổi Trần Phi, nhưng về độ trưởng thành, đám người còn xa mới đạt tới đẳng cấp của Trần Phi. Mà Trần Phi không có hứng thú kết giao với một đám ảo tưởng này.
Đám người này, mặc kê nam nữ, bao gồm cả Lý San San, ngôi sao sinh nhật hôm nay, cũng đều vây quanh một nam thanh niên ngồi ở giữa
Hắn chính là Tiêu Lăng Thiên!
Bạn cần đăng nhập để bình luận