Ta Tại Hoang Đảo Cứu Vớt Mỹ Nữ

Chương 526: Bất đồng hệ thống tu luyện!

"n."
Đông Phương Ngọc gật đầu: "Tiên Nữ Tinh có 108 vị thành chủ, tức là có 108 Thiên Không Chi Thành. Có thể làm cho một tòa Thiên Không Chi Thành này tới tìm Lâm Thiến Nhân, thực sự chỉ là may mắn, một sự trùng hợp, cũng là một công lao thu được ngoài ý muốn."
"Nói cách khác, ngay từ đầu bọn họ đã cho rằng sẽ tấn công Địa Cầu sau ba năm đúng không? Nhưng bất quá chỉ vì Lâm Thiến Nhân, bọn họ mới thay đổi tuyên bố này thành yêu cầu của Lâm Thiến Nhân, để có thể lấy lòng nàng."
Trần Phi vừa rồi còn đang trong cơn bộc phát cảm xúc, lúc này đã bình tĩnh lại, tự nhiên suy nghĩ của hắn rất rõ ràng, chỉ cần tưởng tượng một chút liền có thể thông suốt.
"Đương nhiên."
Đông Phương Ngọc xác nhận những gì Trần Phi nói, cười cười nói: "Cậu đem con gái của Tinh Thần Chi Chủ cho hắc hắc, hắn chắc chắn sẽ hận cậu đến tận xương tủy. Nếu ai có thể giết được cậu, hắn không thể thiếu muốn trọng trưởng. Cho nên thành chủ nhất định muốn mau chóng diệt trừ cậu, nhưng võ giả trên địa cầu của chúng ta cũng không dễ chọc, nên bọn họ nhất định sẽ ủ mưu
"Ba năm thời hạn chỉ là lời nói, chỉ cần tôi có thể trong vòng ba năm tôi có thể đem cảnh giới tăng lên đủ đẻ đánh bại thành chủ của Thiên Không Chi Thành, tôi sẽ có thể mang Thiến Thiến cùng TIểu Niệm về, đồng thời có thể hóa giải nguy cơ của văn minh nhân loại."
Trần Phi trong mắt tràn đầy kiên định, phảng phất không gì có thể ngăn cản ý chí của hắn.
"Mà trước đó chị có nói hệ thống tu liệu của bọn họ khác biệt chúng ta nghĩa là gì?"
Trần Phi đột nhiên nghĩ tới lời nói của Đông Phương Ngọc, không khỏi hỏi.
"Tiên Nữ Tinh... Hoặc là nói các văn mình vũ trụ khác, bọn họ cũng không giống như chúng ta là rèn luyện khí huyết để tăng cường đoạn thể. Ngay từ lúc vừa mới bắt đầu bọn họ đã luyện hóa linh khí, sau đó lấy tăng lên thực lực."
Đông Phương Ngọc chậm rãi giải thích: "Nhưng linh khí trên Địa Cầu đã sớm cạn kiệt, cho nên chúng ta không thể giống nhự bọn họ lấy tiên nhập đạo, chỉ có thể dùng võ nhập đạo. Mà như vậy, nền tảng của chúng ta đã rơi xuống một bậc, và một đời tông sư cũng chính là cực hạn của chúng ta."
Trần Phi sững sờ một lúc: "Nói cách khác, nếu chúng ta đạt đến Võ Tông đỉnh phong liền không thể tiếp tục tu luyện sao?"
"Chỉ là chúng ta không thể tu luyện theo cách của chúng ta." Đông Phương Ngọc nói: "Khi cậu đạt đến Võ Tông đỉnh phong, khí huyết của cậu sẽ đạt tới 100 triệu! Khi đó, thân thể của cậu sẽ đạt đến cực hạn, cũng không thể tiếp tục gia tăng khí huyết, cho nên nhất định phải hấp thụ linh khí mới có thể tiếp tục tăng lên."
"Nói cách khác, chúng ta từ võ giả đến Võ Tông là dùng võ nhập đạo, mà bọn họ là dùng tiên nhập đạo, cho nên cuối cùng cho dù đẳng cấp giống nhau, nhưng nền tảng không giống nhau cho nên chúng ta sẽ yếu hơn?"
Trần Phi dường như nhận ra điều gì đó.
"Đúng là như thế, chúng ta tu luyện đến cực hạn thì được gọi là Võ Đế, mà lấy tiên nhập đạo thì được gọi là Tiên Đế! Chỉ là nghe qua cách xưng hô liền biết lẫn nhau chênh lệch một trời một vực. Mặc dù cấp độ giống nhau, nhưng sức chiến đấu lại như ngày đêm khác biệt.
"Như vậy, chẳng phải chúng ta vĩnh viễn không thể đánh bại bọn họ sao? Cho dù đến lúc đó chúng ta có thể giải quyết được tòa Thiên Không Chi Thành này, sau đó càng nhiều Thiên Không Chi Thành khác đến, càng nhiều cường giả, thậm chí Tinh Thần Chi Chủ cũng đích thân tới đây, chúng ta nên giải quyết như thế nào?"
Người không lo xa, tất có lo gần.
Mặc dù Trần Phi hiện tại vẫn chỉ là Võ Vương, nhưng hắn vĩnh viễn không cam tâm dừng lại, cho nên ánh mắt cực kỳ phóng đại.
"Cậu hỏi rất hay, đây cũng là điểm mà võ giả văn minh nhân loại không cam lòng sau khi tu luyện đến cực hạn. Dựa vào cái gì chúng ta đều là luyện đến đỉnh phong, mà nhân loại chúng ta vẫn kém xa so vưới các văn mình vũ trụ khác?"
Đôi mắt đẹp của Đông Phương Ngọc cũng lộ ra vẻ không cam lòng cùng tức giận.
Ngay lập tức, cô lại thoải mái cười một tiếng.
Bàn tay trắng nõn lại lần nữa đặt trên vai Trần Phi, ngữ khí nhu hòa: "Nhưng là hiện tại, chúng ta có một cơ hội, dùng võ nhập đạo nhưng vẫn có thể đánh ngang với bọn họ! Mà chuyện này, chỉ có cậu mới có thể làm được!"
"A? Làm như thế nào?"
Trần Phi nghe những gì Đông Phương Ngọc nói, nhiệt huyết lập tức dâng trào.
"Cậu cần phải tu luyện một loại công pháp do tôi nghiên cứu ra, quá trình tu luyện cực kỳ thống khổ, tu luyện sau lại càng thống khổ... Nói tóm lại, bây giờ nói ra cũng vô dụng, bởi vì cảnh giới của cậu còn kém xa, căn bản cũng không cách nào tu luyện môn công pháp kia. Phải đạt tới cấp bậc Võ Tông mới có thể."
"Mặc kệ chênh lệch bao xa, tôi nhất định sẽ đạt được! Võ Tông phải không...?" Trần Phi trong mắt tràn đầy quyết tâm!
Võ Tông đỉnh phong là 100 triệu khí huyết!
Mà bây giờ Trần Phi chỉ có 80.000 khí huyết!
Khoảng cách giống như một con đường trên bầu trời đầy sao, khoảng cách từ mặt đất đến các vì sao. Nhưng Trần Phi không hề lùi bước, dù con đường có khó khăn đến đâu, hắn sẽ kiên quyết đi tiếp.
Đông Phương Ngọc cười nói: “Tôi cũng không hoài nghi sự kiên trì cùng năng lực của cậu, nhưng cho dù cậu thật sự đến được thời điểm đó, cậu có nguyện ý tu luyện môn công pháp này hay không cũng chưa chắc, bởi vì thứ cậu phải hi sinh, không phải người bình thường có thể chịu được."
Trần Phi cau mày, đột nhiên có một dự cảm xấu.
"Chẳng lẽ... Muốn tu luyện thần cung, trước phải tự cung?"
"Cung cái đầu quỷ!"
Đông Phương Ngọc trợn mắt nhìn Trần Phi.
“Chỉ cần không phải cắt đứt nó, cái gì tôi đều có thể chịu được.” Trần Phi lập tức cảm thấy nhẹ nhõm, chỉ cần có thể đem nền tảng đánh cho vững chắc, không có hi sinh nào là hắn không thể tiếp nhận.
"Tôi hy vọng cậu có thể nhớ những gì cậu đã nói."
Thấy Trần Phi vẫn còn tâm trạng để nói đùa, liền biết tâm tình của hắn đã khôi phục nhiều, lập tức thở dài một hơi.
Điều cô lo lắng nhất là sau những gì xảy ra hôm nay, Trần Phi sẽ bị đả kích đến mức không còn tinh thần chiến đấu để luyện tập, khi đó Đông Phương Ngọc sẽ chỉ còn cách xông lên Thiên Không Chi Thành cùng con cẩu giả thành chủ liều mạng.
Bởi vì Trần Phi chính là toàn bộ hi vọng của cô!
Trong ý nghĩ của Đông Phương Ngọc, các công pháp do chính cô tạo ra, cũng chỉ có Trần Phi mới có thể tu luyện được. Đây là sau lần đầu tiên nhìn thấy Trần Phi, trong lòng cô đã có quyết định.
Nếu không, làm sao cô có thể đem chí bảo như bình lưu ly giao cho một người lạ hoắc như Trần Phi?
Cũng là bởi vì cô tin rằng chỉ có Trần Phi mới có thể phá vỡ xiềng xích của nền văn minh nhân loại. Dưới sự hướng dẫn từng bước của cô để trở nên mạnh mẽ hơn, cùng với công pháp của cô, có thể dùng võ nhập đạo đánh ngang với dùng tiên nhập đạo, mà thậm chí về sau có khi còn mạnh hơn!
Nói cách khác, trong lòng cô Trần Phi đã trở thành một chấp niệm!
"Chủ nhân, oa. . ."
"Ca ca tay có đau không?"
"Để Adele giúp ca ca băng bó."
Chỉ sau khi thấy tâm trạng của Trần Phi khá hơn một chút, các cô gái mới chạy ra khỏi biệt thự để kiểm tra vết thương của Trần Phi, mọi người đều lo lắng.
Đặc biệt là Michelia, bên trong đôi mắt xinh đẹp của cô tràn đầy đau lòng, sắp khóc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận