Ta Tại Hoang Đảo Cứu Vớt Mỹ Nữ

Chương 610: Cách giải quẻ!

Hỏa diễm kinh khủng trực tiếp đốt cháy khét huyết nhục của Lôi Vũ Đường, để lại những viết thương sâu đến tận xương. Lôi Vũ Đương vừa thối lui lại về phía sau, ngọn lửa này lại như giòi trong xương, còn đuổi theo hắn đốt nửa ngày mới tiêu tán.
Lúc này Lôi Vũ Đường chật vật tới cực điểm, trên người khắp nơi đều là những vết cháy khét đen nhánh, quần áo cũng rách rách rưới rưới như là tên ăn mày, ngay cả tóc cùng sợi râu đều bị đốt rụi, nhìn phi thường buồn cười, hoàn toàn không giống một cường giả Võ Hoàng.
"Tạp chủng, đáng chết! Đã không biết tốt xấu như thế, vậy hai người các ngươi cùng chết ở đây đi!"
Lôi Vũ Đường lập tức quát to một tiếng, cánh tay bỗng nhiên cắm xuống dưới mặt đất, những miếng đất không ngừng cao cao nổi lên, trong nháy mắt mấy chục đầu địa long lập tức phun trào, trong nháy mắt tất cả đều tập kích về phía Trần Phi.
Vừa rồi sau khi tấn công xong Trần Phi cũng đã sớm chuyển đổi thành trạng thái phòng thủ duy trì cảnh giác, cho nên ngay khi Lôi Vũ Đường phát động công kích, Trần Phi liền kịp thời phản ứng, Huyễn Ảnh Mê Tung Bộ trong nháy mắt triển khai, nhưng chợt giật mình!
"Cẩn thận!"
Chỉ thấy những đầu địa long này bỗng nhiên lại thay đổi phương hướng, trực tiếp giết tới Long Khê Yểu! Bởi vì vừa rồi Trần Phi nghĩ tất cả đều là lao về phía mình, cho nên hắn lui ra xa Long Khê Yểu để có thể bảo hộ nàng.
Nhưng Trần Phi tuyệt đối không ngờ rằng công kích đã đánh ra lại còn có thể biến hóa phương hướng, đây quả thực là khó có thể tin, đại biểu khả năng khống chế năng lượng của đối phương đã đạt đến mức cực hạn, hiển nhiên Lôi Vũ Đường ở phương diện này chính là cái đỉnh cấp cao thủ.
Nhưng là, Trần Phi hiện tại muốn đi giúp Long Khê Yểu ngăn cản công kích này đã không kịp!
Long Khê Yểu kịnh ngạc đến tái nhợt, nhưng nàng cũng không có bối rối, lập tức rút ra vài tấm phù chú, trong miệng nói lẩm bẩm, những tất cả phù chú này đều bốc cháy lên, ngăn cản đám địa long trên mặt đất.
"Sưu sưu!"
Những phù chú thiêu đốt này cố gắng ngăn cản địa long đang cuồn cuộn lao đến, thế nhưng cuối cùng tất cả đều vỡ vụn hóa thành bột phấn, Long Khê Yểu cũng là cuồng phún ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trong nháy mắt tái nhợt như giấy trắng, thân hình lảo đảo một cái liền rơi xuống, rơi vào trong dòng nước sôi.
Da đầu Trần Phi lập tức nổ tung!
Cơ hồ là theo bản năng thôi động khí huyết, chuẩn bị ngưng tụ khí huyết chi duẹc!
Nhưng thời điểm hai cánh sau lưng Trần Phi vừa mới lộ ra hình thức ban đầu, bên trong bầu trời trong xanh lại ẩn ẩn có tiếng sấm truyền đến, lập tức để Trần Phi kịp phản ứng nhớ ra nơi này cấm bay, nhưng Trần Phi cũng không có bất kỳ cái gì dừng lại, cắn răng một cái, khí huyết chí dực đột nhiên triển khai!
"Bá!"
Trần Phi thân ảnh như là một mũi tên, trực tiếp liền bay về phía Long Khê Yểu đang rơi xuống, một tay tóm chặt lấy nàng. Nhưng mà cũng chính là tại thời khắc này, bên trên bầu trời lập tức phát ra một tiếng sấm.
Hiển nhiên, khi huyết chi dực của Trần Phi đã phát động cấm chế của cái quẻ cung này, Thiên Phạt lập tức hạ xuống. Đây là một đạo tử sắc lôi điện cực kì thô to, giống như cái chủng loại đã nhìn thấy qua trước đó, uy lực mạnh mẽ đến đáng sợ, nếu là bị lôi điện này đánh trúng, trong nháy mắt không thể không tử vong.
Nhưng Trần Phi không có một chút hối hận nào, hắn mãi mãi kiên định với nội tâm của mình. Nếu thấy đồng đội của mình sắp chết mà không cứu, như vậy người đầu tiên mà Trần Phi không thể tha thứ chính là bản thân hắn.
Nếu là ngay cả bản thân mình đều không thể xác định được, vậy lòng kiên định đều sẽ sụp đổ, cũng sẽ trở thành một tên phế nhân. Cho nên Trần Phi nếu là người tham sống sợ chết, trơ mắt nhìn Long Khê Yểu rơi vào nước sôi, như vậy dù cho cuối cùng sống sót một cái mạng, lòng dạ cũng sẽ bị tán loạn, lúc đó sống cũng không khác gì chết, tại con đường võ đạo sẽ không có khả năng có bất luận thành tựu gì.
Long Khê Yểu trong lòng cực kỳ cảm động, không nghĩ tới Trần Phi vậy mà chấp nhận bốc lên thiên kiếp phong hiểm ngưng tụ khí huyết chi dực đến đây cứu mình.
Trần Phi lôi kéo Long Khê Yểu cấp tốc bay đến vách núi, đồng thời đem ngưng tụ huyết thuẫn, thiên kiếp đã hạ xuống, vô luận như thế nào hắn cũng muốn ngăn lại đạo tử sắc lôi điện này.
"Ha ha ha, hai người các ngươi chết chung đi!!"
Nhưng mà lúc này, Lôi Vũ Đường lại là ha ha cười như điên, hiển nhiên hắn đã tìm được cơ hội tiến công, hai tay hung hăng đẩy về phía trước, chỉ thấy được một cây cột đất vô cùng to lớn tráng kiện, trong nháy mắt đánh vào ngực Trần Phi ở đối diện.
"Phốc!"
Trần Phi cuồng phún ra một ngụm máu tươi, tựa như là bị đạn pháo oanh trúng, trong nháy mắt bay thẳng xuống nước sôi.
Nhưng vào giây phuát cuối cùng, hắn dùng hết khí lực nắm lấy Long Khê Yểu, ném lên trên, hiển nhiên là muốn ném cô lên vách đá. Chỉ cần Long Khê Yểu có thể sống, liền có cơ hội tiến vào quẻ cung kế tiếp.
Bởi vì chỉ cần Trần Phi rơi vào bên trong nước sôi này, hẳn sẽ phải chết không nghi ngờ, cái quẻ tượng cũng liền phá giải. Mặc dù cảnh giới của Long Khê Yểu thấp hơn rất nhiều so với Lôi Vũ Đường, thế nhưng trong Đạo Tạng chính là sân nhà của Long Khê Yểu, có lẽ nàng có thể dựa vào quẻ cung quẻ tượng kế tiếp để đối phó với Lôi Vũ Đường.
"Đệ tử Long Khê Yểu, cẩn mời Vô Lượng Thiên Tôn...... Phốc!"
Nhưng mà giữa không trung Long Khê Yểu lại thi triển một câu phù chú, sau đó cắn đầu lưỡi một cái phun ra một ngụm tinh huyết, thân thể đột nhiên như là thiên cân trụy, lấy tốc độ còn nhanh hơn so Trần Phi, 'Phù phù' Một tiếng, rơi vào nước sôi!
Rhân ảnh Long Khê Yểu trong nháy mắt biến mất không thấy gì nữa, Trần Phi một đôi mắt đột nhiên trừng lớn. Hắn đương nhiên minh bạch Long Khê Yểu đây là muốn lấy phương thức như vậy cứu vãn sinh mệnh của mình, bởi vì chỉ cần có một người chết bên trong nước sôi này, quẻ tượng sẽ được phá giải.
Thế nhưng là Trần Phi còn chưa kịp chờ quẻ cung mở ra, lại là mấy cây cột đất to lớn, dưới sự điều khiển của Lôi Vũ Đường trong nháy mắt đánh tới, đem huyết thuẫn củaTrần Phi trực tiếp đánh nát, đồng thời đem Trần Phi hung hăng nện vào bên trong nước sôi, đi theo Long Khê Yểu cùng nhau biến mất không thấy gì nữa.
"Ha ha ha ha...!"
Thổ Hoàng Lôi Vũ Đường cười điên cuồng, hắn rốt cục cũng đem Trần Phi cùng nữ nhân này cho đánh vào bên trong nước sôi, quẻ tượng này cũng liền phá giải mất. Chỉ cần vượt qua một quẻ cung nữa liền có thể đến tế đàn trung tâm, kết quả linh hồn cường đại kia trừ chính mình ra sẽ không còn có thể là ai khác.
"Oanh!"
Nhưng mà lúc này, đạo Thiên Lôi kia rốt cục rơi xuống.
"Phốc!!"
Lôi Vũ Đường lại cuồng phún ra một ngụm máu tươi, tử điện thô to như thùng nước kia trực tiếp đánh vào trên người hắn, triệt để xuyên qua đốt bả vai của hắn, khí huyết trong cơ thể điên cuồng cuồn cuộn, toàn thân bỏng càng nghiêm trọng hơn so với trước.
So với cảm giác kịch liệt đau nhức trên người, điều càng làm Lôi Vũ Đường chấn kinh chính là hắn hoàn toàn không cách nào lý giải, vì cái gì đạo Thiên Lôi này sẽ bổ về phía mình, quẻ tượng không phải nói, chỉ cần có người nhảy vào bên trong nước sôi liền có thể phá giải quẻ cung sao?
Mà đạo Thiên Lôi này, chẳng lẽ không phải vừa rồi người thanh niên kia cưỡng ép cất cánh, tạo thành ác liệt hậu quả sao? Vì sao lại bổ vào trên người mình?
Hiển nhiên Lôi Vũ Đường cũng không biết hàm nghĩa chân chính của quẻ tượng, chính như Long Khê Yểu đã nói trước đó, cái quẻ cung này cần một loại tinh thần, đó chính là 'Ta không vào Địa Ngục, ai vào Địa Ngục' .
Trước đó hai người Trần Phi cùng Long Khê Yểu cũng không có ngộ ra một câu nói kia, nhưng bây giờ trong lòng đã minh bạch chuyện này, vì đồng đội tình nguyện hi sinh thân mình, đây chẳng phải là 'Từ Bi Chi Tâm' để giải trừ quẻ tượng sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận