Ta Tại Hoang Đảo Cứu Vớt Mỹ Nữ

Chương 406: Cường đại ca

"Tao chính là Ôn Hồng Đức, thế nào?"
Ôn Hồng Đức lúc này mặt đỏ tía tai, hiển nhiên vừa rồi bị ép rượu vẫn còn chưa lắng xuống, thấy có người tìm phiền phức liền bước tới, ngạo nghễ nói: “Cha tao chính là một trong những người đứng đầu Giang Bắc này, tao sờ phụ nữ của mày chính là cho mày mặt mũi, mày lại dám đến đây tìm tao nói nhảm?"
"Phanh!"
"Ọe!!"
Nhưng mà Ôn Hồng Đức vừa dứt lời, Cường đại ca đã đá mạnh một cước, trực tiếp đá vào bụng Ôn Hồng Đức, Ôn Hồng Đức lập tức quỳ xuống nôn khan.
Bởi vì vừa rồi đã vào nhà vệ sinh nôn sạch nên bây giờ không còn gì để nôn nữa, chỉ có thể nôn ra mật.
Những bạn học còn lại trong phòng đều đứng dậy, tức giận nhìn chằm chằm người đàn ông đeo kính râm, đồng loạt vây quanh hắn, hiển nhiên là không cho phép những người này tiếp tục đến xúc phạm quyền thế của con nhà giàu như bọn họ.
Ôn Hồng Đức bây giờ thậm chí còn có ý giết người, từ trước đến nay hắn luôn là người cao cao tại thượng, đã bao giờ chịu ủy khuất nhiều như hôm nay, đầu tiên là bị ép uống rượu, lại bị người đánh, điều này thực sự khiến hắn vô cùng tức giận.
"Mẹ nó mày là thằng nào, giỏi nói tên mình ra, ông sẽ khiến cho mày chết không yên lành!"
Ôn Hồng Đức giận dữ gầm lên.
"Tao là ai? Vậy mày nghe cho kỹ đây ... Giang Bắc, Vương Văn Cường."
Sau khi người đàn ông đeo kính râm xưng Cường đại ca báo tên, Ôn Hồng Đức đột nhiên bị sốc, như bị điện giật, hai mắt mở to kinh hoàng, cả người run lên vì sợ hãi.
Ai lại không biết tên của Giang Bắc Vương Văn Cường?
Đây là một người có thể xếp ngang hàng với Hắc Hồng Nữ Vương của Giang Đông, trên địa bàn Giang Bắc không có thế lực ngầm nào không biết Vương Văn Cường, bối cảnh của hắn thực lực ngập trời, chính đạo ăn sạch. Mặc dù cha của Ôn Hồng Đức cũng có chút địa vị, nhưng trước mặt Vương Văn Cường cũng chả là cái gì.
Liêu Triết Hàn đang hung hăng muốn lấy lại danh dự cho Ôn Hồng Đức, vừa nghe thấy cái tên này liền dừng lại, trong nháy tranh thủ giấu chai rượu đang cầm trên tay ra sau lưng, sợ bị Cường đại ca thấy.
"Làm sao vậy? Người này rất lợi hại sao?" Lê San San thấy bạn trai Liêu Triết Hàn đột nhiên chùn bước, đôi mày đẹp không khỏi nhíu lại, trong lòng bắt đầu sinh ra một tia bất mãn.
Lúc này cô càng cảm thấy bạn trai mình so với Trần Phi, cảm giác chênh lệch một trời một vực. Có loại cảm giác bắt nạt kẻ yếu sợ khó, sợ kẻ mạnh.
"Cường đại ca rất có quyền lực, hắn chính là người phụ trách toàn bộ đường phố hộp đêm. Nói chính xác, tất cả các hộp đêm ở Giang Bắc đều cần sự chấp thuận của Vương Văn Cường mới có thể mở cửa, nếu không trong vài phút liền bị thủ tiêu."
Liêu Triết Hàn nhỏ giọng giải thích với Lê San San.
Biết gã này lợi hại như vậy, Lê San San thầm tặc lưỡi. Đồng thời trong lòng cũng có chút oán hận, cái tên Ôn Hồng Đức này làm sao lại chọc tới người như vậy?
Những bạn học còn lại cũng đầy căng thẳng.
Sở Mộng Vũ cùng Đổng Ca Vận đang ngồi cùng nhau, bọn họ rất ít khi gặp thấy tình cảnh bạo lực như vậy, đặc biệt là Sở Mộng Vũ, trước đây cô chỉ coi mẹ mình là người nói quá, hóa ra nơi này thực sự hỗn loạn như vậy. Mình mới đến đây lần đầu mà đã gặp phải phiền toái như vậy.
Sở Mộng Vũ không khỏi nhìn Trần Phi, phát hiện hắn vẫn ngồi yên như cũ, như thể mọi chuyện xảy ra ở đây đều không liên quan gì đến mình.
Lúc này, Sở Mộng Vũ thực sự 'Bội phục' Trần Phi. Cô không biết trên đời này tại sao lại có người thần kinh thô, phản ứng trì trệ như vậy, chẳng lẽ hắn thật không biết sợ là gì sao?
"Mày biết tên tao rồi, sau đó thì sao? Mày sờ soạng người phụ nữ của ông chủ Tiền, thậm chí còn đánh ông chủ Tiền, nói nghe xem, giờ nên làm cái gì?"
Lúc này, Vương Văn Cường một cước giẫm lên đầu Ôn Hồng Đức.
"Xin lỗi, tôi không nên như vậy."
Ôn Hồng Đức bẽ mặt xin lỗi người đàn ông béo và người phụ nữ sườn xám bên cạnh, hắn biết nếu hôm nay mình không chịu nhượng bộ, kết cục sẽ rất thảm.
Nếu Cường đại ca trước mắt này thực sự xử lý mình, đến lúc đó có lẽ ngay cả thi thể cũng tìm không được.
"Mẹ kiếp, nói xin lỗi là đủ rồi hả?"
Người đàn ông béo được gọi là ông chủ Tiền lao lên đá vào đầu Ôn Hồng Đức, ngay lập tức Ôn Hồng Đức bị đạp mất mấy cái răng, thống khổ lăn lộn trên mặt đất.
"Tay trái mày động vào người phụ nữ của tao, tay phải đánh tao, phế bỏ hai cánh tay này coi như xong."
Ông chủ Tiền hừ lạnh một tiếng, hung ác nói.
Nghe đến đây, Ôn Hồng Đức đột nhiên run sợ, khóc lóc van xin, anh biết Cường đại ca từ trước đến này là người nói được làm được, khả năng thật sự phế mình, lúc này liền sợ hãi khóc lên, mặc kệ đến thể diện.
"Cường đại ca, bạn cũ của em có mắt như mù, em cũng thay mặt cậu ấy xin lỗi ông chủ Tiền, Tiền tẩu, còn có cả Cường đại ca, các ngài có thể cho cha em một chút em mũi, thả bạn của em được không?"
Liêu Triết Hàn mạnh dạn bước tới, bưng thấp ly rượu, khiêm tốn nói.
"A? Cha mày là ai?"
Cường đại ca nhìn chằm chằm Liêu Triết Hàn, lạnh lùng hỏi.
"Cha em là công ty TNHH địa ốc X..."
"Ba!"
Liêu Triết Hàn chưa kịp nói hết câu, Cường đại ca đã mạnh mẽ vung tay quạt tới, ngay cả ly rượu trên tay cũng bị vỡ tan, mảnh thủy tinh vỡ đâm vào da thịt khiến Liêu Hàn triết đau đến cắt ra máu, nhưng Liêu Triết Hàn cũng không dám nói lời nào.
"Đồng dạng là chó mèo, cũng xứng để tao cho mặt mũi? Chẳng qua là một công ty bất động sản nho nhỏ, có thể dùng để nói chuyện với tao sao?" Cường đại ca hừ lạnh một tiếng, không thèm nhìn Liêu Triết Hàn.
Liêu Triết Hàn bất lực lùi lại, nhìn Lê San San lắc đầu, tỏ vẻ bất lực.
Lê San San nhìn hắn chằm chằm, cô không ngờ bạn trai của mình lại vô dụng như vậy, khúm núm chật vật, lúc này cô bất giác nhìn về phía Trần Phi.
Chỉ thấy Sở Mộng Vũ cũng ở bên cạnh Trần Phi, đứng dậy muốn đi cầu tình cho Ôn Hồng Đức.
Tuy nhiên, Trần Phi đã nắm lấy cô và kéo cô ngồi lại.
"Anh kéo tôi làm gì?"
"Không phải chuyện của mình đừng có xen vào? Định đi nói giúp cho người khác sao?" Trần Phi nhàn nhạt nói.
"Anh quan tâm tôi a? Anh cũng không phải đang xen vào việc của tôi sao?"
"Là dì nhỏ của em nhờ tôi quản em, nếu em cảm thấy có vấn đề, có thể trở về nói với dì nhỏ. Nhưng đó là chuyện sau khi trở về, còn ở đây em phải nghe tôi ."
Giọng điệu của Trần Phi mang theo thái độ không thể nghi ngờ, trực tiếp ấn Sở Mộng Vũ xuống ghế, mặc cho cô vùng vẫy thế nào cũng không thể thoát ra khỏi cơ thể mình.
Sở Mộng Vũ nhìn chằm chằm vào Trần Phi, cô muốn đi cầu tình cho Ôn Hồng Đức, hoàn toàn là bởi vì cha Ôn Hồng Đức có quen biết với Hoắc Gia. Nếu không, có cho tièn cũng không dám đi sờ lông mày Cường đại ca trong tình huống này.
Dù sao, nếu muốn giúp chị Thiến Thiến xả giận, vẫn cần phải cầu cứu Hoắc gia!
Bạn cần đăng nhập để bình luận