Ta Tại Hoang Đảo Cứu Vớt Mỹ Nữ

Chương 104: Vách núi vây quanh

Nhóm người này không thể tin được những gì Chu Định đã làm cho đến giây phút cuối cùng trước khi chết.
Rất nhanh, một tiếng động lớn như vậy đã kinh động đến tất cả mọi người. Vốn ban đầu, đội cảnh vệ đang tìm kiếm với cường độ cao Trần Phi và Lục Nghiên, xung quanh đều là người của đội cảnh vệ. Nhưng sau khi kiểm tra đến đây, liền bị hiện trường làm cho sợ ngây người.
Sau khi điều tra qua màn hình giám sát, mới phát hiện ra rằng Chu Định không hề có một chút che đậy nào! Trực tiếp chạy ra khỏi công ty, chạy về nhà riêng của mình!
"Mau vây quanh hắn, người này có quan hệ với kẻ bắt cóc Trần Phi!"
Đội trưởng đội cảnh vệ ra lệnh, và đám cảnh vệ được trang bị súng đạn đầy đủ bao vây Chu Định.
Lúc này, máy liên lạc của đội trưởng đột nhiên vang lên.
"Uy? Thượng nghị sĩ Smith thân mến, xin hỏi ngài có dặn dò gì? Sau khi vây quanh Chu Định, hãy tung tin tức và công khai địa điểm? Chuyện này ... Được a, không vấn đề gì!"
Đội trưởng cảnh vệ sửng sốt một chút, tuy rằng không hiểu lắm nhưng cũng vội vàng làm theo.
Ở phía bên kia, trong biệt thự của Smith.
"Hào Vũ, cậu có chắc chắn rằng cách này sẽ thu hút được tên Trần Phi đó không?"
Smith dùng đôi mắt nham hiểm nói với một thanh niên, thanh niên này thật ra chính là Long Hào Vũ sống trên hoang đảo cùng Trần Phi!
Lúc này, Long Hào Vũ đang ngồi trên xe lăn, hai chân bị tàn tật do nhiễm trùng vết thương, một bàn tay cũng bị hoại tử và phải cắt cụt.
"Sẽ, nhất định sẽ!! Chu Đinh là người đã đưa hắn vào, hiện tại đã xảy ra chuyện, tên Trần Phi khốn kiếp kia sẽ không thấy chết mà không cứu!"
Long Hào Vũ kiên định nói, trong mắt hiện lên nồng đậm oán hận.
Ngày đó, sau khi hắn đã bất lực trên bãi biển, may mắn là con gấu đen đã ăn no và không giết chết hắn. Sau này lại đụng phải một nhóm cướp biển, và phải yêu cầu gia đình nộp số tiền chuộc vài trăm triệu để gửi được đến Danno, đối tác của Long gia, gia tộc Smith để chữa trị.
Mặc dù được cứu sống, nhưng phần còn lại của cuộc đời sẽ bị tàn phế. Sự căm hận trong lòng hắn dành cho Trần Phi, đã không còn cách nào có thể diễn tả thành lời.
"Tên khốn, tên khốn kiếp! Lần này cuối cùng cũng phải rơi vào trong tay tao. Tới đi, tao sẽ cho mày có đi mà không có về, cho mày biết cảm giác sống không bằng chết !!" Long Hào Vũ điên cuồng hét lên.
“Lục Nghiên có cùng hắn trở về không? Anh Hào Vũ.” Hoắc Định ở bên cạnh rất lo lắng, đây là điều hắn quan tâm nhất.
Dám tính toán chính mình, nếu như bắt đươc Lục Nghiên trở về, nhất định sẽ làm cho cô ta toàn thân nở hoa!
"Yên tâm đi, cha anh đã sắp xếp xong xuôi. Vùng biển này sắp bị phong tỏa rồi. Cho dù Lục Nghiên trở về bên cạnh Lương Đình, Lương Đình cũng tuyệt đối không thể quay về được Đại Hạ. Chờ khi bắt được Trần Phi, tra tấn hắn một phen, cư nhiên có thể cạy miệng hắn, mang chúng ta đi bắt Lục Nghiên. ”Long Hào Vũ nói.
Nghe những gì Long Hào Vũ nói, Smith và Hoắc Định đều thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ cần Lục Nghiên còn chưa bình an trở về Đại Hạ, thì vẫn còn có biến số. Đem cô ta nắm được trong tay, chẳng khác nào nắm giữ được Lục gia.
Trên ngọn núi cạnh một bến cảng, Chu Định nắm chặt hai cánh tay, máu tươi từ ngón tay chảy ra.
Bốn phương tám hướng đề dám cảnh vệ đang không ngừng la hét, bao vây chặn đánh!
Chu Định bắt đầu cảm thấy chóng mặt, vì mất máu quá nhiều, đã hoàn toàn không muốn cử động chút nào. Tuy nhiên, vẫn có một niềm tin đang cố gắng chống đỡ!
Hắn muốn chôn xác người vợ đã khuất của mình. Cô ấy không thể được phép chết một cách vô nghĩa ở đó.
Nếu không, Chu Định đã tự sát khi báo thù xong, mà sẽ không bị truy đuổi và đánh chặn ở đây.
Thế nhưng là, bây giờ muốn lao ra khỏi ngọn núi này là điều gần như không thể!
Trong tàu ngầm.
Trần Phi cẩn thận nghe, tín hiệu âm thanh trong tàu ngầm đang phát sóng trực tiếp vụ bắt giữ, về kẻ giết người hàng loạt của công ty vệ sĩ Danno, Chu Định!
"Tôi biết vị trí, nó ở gần đây!"
Cho đến khi vị trí được bộc lộ ra, bàn tay Trần Phi vỗ mạnh vào đùi khiến Lạc Băng run lên.
Tiểu quỷ chết tiệt, muốn vỗ vỗ chính mình a, vỗ tôi làm cái gì a? !
Tuy rằng trong lòng có chút oán giận, nhưng Lạc Băng không nói gì. Bởi vì, so với điều này, cô lo lắng cho sự an toàn của Trần Phi hơn.
"Hiện tại đang có Ít nhất một trăm cảnh vệ đang vây bắt Chu Định. Cậu đi như thế này quá nguy hiểm! Phải biết, bọn chúng có thể trực tiếp giết chết cậu!" Lạc Băng vô cùng lo lắng.
"Chị Băng Băng."
"n?"
Đối mặt với tiếng hét đột ngột của hắn, Lạc Băng sững sờ một lúc, thậm chí không nhận ra rằng cách xưng hô đã được thay đổi.
"Tôi chán xem chỉ đen rồi. Lần tới tôi muốn nhìn thấy màu trắng, hoặc là bông hoa cũng được."
Trần Phi nói, đem vũ khí cùng trang bị lên và nhấn nút cho tàu ngầm nổi lên.
Lạc Băng tắc nghẽn thở một lúc, thay vì quở trách Trần Phi, cô lại cười nhẹ: "Được rồi, chỉ cần cậu có thể bình an trở về, cậu muốn xem màu sắc kiểu dáng gì, chị đây đều sẽ mặc cho cậu xem, một năm không mặc giống nhau cũng được. "
"Cũng không chỉ là nhìn a."
Trần Phi cười xấu xa, tàu ngầm đã nổi lên rồi.
Cửa khoang mở ra, Trần Phi ra khỏi tàu ngầm, thân ảnh giống như một bóng ma, dần dần biến mất trong dãy núi!
Ngọn núi này không nhỏ, bình thường muốn tìm được người cũng không dễ dàng.
Nhưng bây giờ thì khác, Trần Phi có thể lần theo tiếng súng để tìm Chu Định!
Trần Phi chui vào trong các dãy núi, lập tức đi tới chỗ cao, nấp sau những tảng đá, vừa nghe âm thanh vừa quan sát.
Tiếng súng và tiếng kêu gào chỉ có thể được xác định trong một phạm vi lớn nhất định.
Tuy nhiên, nếu muốn biết cụ thể, lại cần đứng trên cao và quan sát để phán đoán nơi ẩn nấp có thể có của Chu Định.
Ngay sau đó, Trần Phi đã phán đoán được có một điểm mù, đó là trên một vách đá cao hơn ba mươi mét, chỉ có trốn ở đó thì mới không bị phát hiện trong thời gian ngắn.
Muốn đi qua cũng không phải đơn giản, nếu trực tiếp đi qua, chắc chắn sẽ bị đám người vây quanh nhìn thấy.
Trần Phi trong lòng không khỏi nhẫn tâm, xuống núi, đến dưới vách núi, tìm được một dây leo rồng, liền buộc vào người và bắt đầu trèo lên!
Kỹ năng cốt lõi của leo núi là tăng bề mặt tiếp xúc giữa cơ thể và tường đá càng nhiều càng tốt, điều này có thể làm tăng độ ma sát.
Trần Phi luôn duy trì trạng thái mà ba chi bị dính chặt vào vách đá. Luôn luôn chỉ có một chi, được sử dụng để di chuyển. Và tập trung toàn bộ sức mạnh vào dưới hai bàn chân.
Đây là điểm rất quan trọng, khi leo núi, tác dụng nhất của cánh tay là giữ ổn định cơ thể và tạo lực bẩy. Sức lực chính sẽ là ở đôi chân, cơ bắp mạnh nhất của một người là chân. Nếu không, sức lực của cả hai cánh tay sẽ cạn kiệt, và kết cục chính là rơi khỏi vách đá mà chết.
Chu Định núp sau ngọn cây cuối cùng trên vách núi, nghe thấy tiếng bước chân của cảnh vệ tới gần, trong mắt hiện lên vẻ điên cuồng!
Khi hắn quyết định động thủ, hắn đã không nghĩ muốn sống sót!
Nếu không, con gái Chu Tiểu Tuệ của hắn sẽ không bị đưa đi.
"Ha ha ha, trước đây ông đây chỉ muốn sống, nhưng chúng mày không cho. Hiện tại ông đây muốn chết, nhất định bắt chúng mày phải trả giá !!"
Chu Định rống lên, bắt đầu hướng phía vách đá bắn.
Đem tất cả đạn trong băng đều xả sạch xong, đám cảnh vệ cũng đã bắt đầu vây quanh lại .
"Đồ súc sinh độc ác, mau thúc thủ chịu trói!"
"Chờ đợi xét xử đi!"
"Giơ hai tay lên đầu, trung thực một chút!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận