Ta Tại Hoang Đảo Cứu Vớt Mỹ Nữ

Chương 83: Chỉ sợ chúng sẽ không đến a

Một họng súng tối đen như mực liền nhắm vào Trần Phi.
"Mày dám bắn a!"
Nhưng điều mà Mino không bao giờ ngờ tới là Lục Nghiên đã tiến lên một bước và chắn trước mặt Trần Phi.
Hai chân của Lục Nghiên không ngừng run rẩy, nhưng cô vẫn dũng cảm nhìn thẳng vào Mino.
Trong lòng cô biết rất rõ rằng đối phương sẽ không dám giết cô. Cho nên, bản thân mình chính là một cái áo giáp bất khả chiến bại. Vì vậy, cho dù vô cùng sợ hãi, nhưng vẫn muốn đứng ra bảo vệ Trần Phi và Michelia.
"Fuk!!"
Mino tức giận đập khẩu súng xuống đất, bày tỏ cơn thịnh nộ trong lòng!
Cây cầu tuyết đã bị gãy, nếu như muốn bắt được Trần Phi, nhất định phải đi vòng quanh nó. Trong trường hợp đó, Trần Phi đã sớm chạy không còn hình bóng!
"Phanh!"
Đúng lúc này, một tiếng súng vang lên!
"Ách a a a !!"
Mino bị Trần Phi bắn xuyên qua bả vai, hắn lập tức che lấy lỗ máu, ngao ngao hét lên thảm thiết!
Hắn đã quên mất chuyện này, chúng không dám bắn, nhưng Trần Phi lại dám a!
“Mẹ nó, trời lạnh, tay run.” Trần Phi vốn dĩ nhắm vào đầu của đối phương, nhưng kết quả là lệch hơi xa. Bởi vì thời tiết quá rét lạnh, đến mức các ngón tay của hắn đều bị đông cứng.
Chờ Khi hắn muốn bắn phát thứ hai, hai tên cướp biển đã nhanh chóng cầm lá chắn chống nổ, trực tiếp chặn ở phía trước!
Trần Phi xì một tiếng, biết rằng mình không còn có cơ hội để thành công, lập tức xoay người mang theo hai cô gái rời đi.
"Đuổi theo, đuổi theo cho tao!!"
Mino lập tức gầm lên, những cơn đau nhức khiến hắn vô cùng tức giận.
Ngọn núi tuyết này cũng không cao lắm, Trần Phi và ba người nhanh chóng lên đến đỉnh núi, hai cô gái lập tức nhìn về phía dưới núi cách đó không xa, liền kinh hô lên.
"Chủ nhân, nơi đó lại có một ao nước đang bốc khói!"
"Anh Phi, tình huống thế nào?"
Trần Phi nhìn thoáng qua, không ngạc nhiên nói: "Đây là suối nước nóng a. Rất bình thường, mặc dù ở đây rất lạnh, nhưng nếu như là một ngọn núi lửa ở trong lòng đất thì sẽ rất nóng. Khi dung nham chảy dưới lòng đất thì sẽ có nên suối nước nóng. Nó cũng không xung đột với không khí rét lạnh xung quanh."
Hiện tượng này phổ biến nhất ở những nơi có nhiều núi lửa như Iceland. Không có gì ngạc nhiên khi hòn đảo này cũng có.
"Suối nước nóng, tắm suối nước nóng!"
Lục Nghiên chưa bao giờ tưởng tượng rằng sẽ có một suối nước nóng ở tại cái địa phương quỷ quái này.
Sau khi bị bắt, đã nhiều ngày không được tắm rửa, toàn thân nhớp nháp, cả người cũng cảm thấy buồn nôn.
Cô lập tức chạy về phía suối nước nóng.
Trần Phi theo sát phía sau, mắt thấy Lục Nghiên chuẩn bị nhảy xuống suối nước nóng, đã nhanh chóng ngăn lại.
"Chờ một chút, sẽ bị phỏng a!"
Nghe thấy lời nói của Trần Phi, Lục Nghiên lập tức khẽ giật mình và dừng lại.
Quả nhiên, liền thấy trong nước suối nóng, không ngừng phồng lên bong bóng!
"Đây ... đây là nước sôi a?"
Trần Phi nhẹ gật đầu, trong lòng đất là núi lửa, nước có thể không bị đun sôi sao?
Lục Nghiên lập tức hiện lên vẻ mặt trông thất vọng, cô vốn là muốn đi tắm rửa một phen, ai, nhưng đáng tiếc lại không thể.
Dường như nhìn thấy những gì cô đang nghĩ, Trần Phi chỉ vào một con suối bẩn bẩn đen đen bên cạnh và nói: "Cô có thể tắm rửa trong đó."
Nghe thấy lời nói của Trần Phi, Lục Nghiên liền xem xét và lắc đầu: “Quên đi thôi anh Phi, nước trong con suối này còn không sạch bằng em. Chỉ sợ càng rửa càng bẩn a. "
"Ai nói nước này bẩn?"
Trần Phi lại nói: "Chẳng lẽ các người chưa xem quảng cáo à? Những mỹ phẩm chăm sóc da đều được viết bằng bùn núi lửa. Thứ đồ chơi này là bùn núi lửa, hiệu quả làm sạch rất tốt. Mà nó lại còn được kết nối ở giữa suối nước nóng với nước tuyết trung hòa, nên sẽ có nhiệt độ vừa phải. "
Nghe được những lời này, đôi mắt đẹp của Lục Nghiên chợt lóe lên!
"Thật, thật sự...?!"
"Lời nói của chủ nhân, còn có thể là giả sao?"
Cô vẫn còn đang kích động đâu, nhưng Michelia đã lột sạch và trực tiếp ngồi xuống, hơi ngả người ra sau.
Trong phút chốc, nửa người nhỏ bé được nước suối bùn núi lửa ấm áp bao phủ, sảng khoái không thể tả được.
Nhìn thấy vẻ mặt Michelia hưởng thụ như vậy, Lục Nghiên cũng không thể chịu đựng được nữa, khuôn mặt đỏ ửng đem áo khoác đệm bông cởi ra. Nhưng không dám bạo dạn như Michelia, vậy mà lại dám mở ra cả mui xe.
Cho dù ngay cả khi vẫn còn mặc áo con và có một chàng trai bên cạnh, Lục Nghiên cũng đã đầy đủ ngượng ngùng.
Nước ở con suối này rất cạn, chỉ chưa đầy hai mươi phân, nếu muốn che phủ toàn thân thì nhất định phải nằm xuống. Cho nên, một điểm che chắn đều không có.
Kỳ thật, Trần Phi không hề nhìn các cô, mà đang đối phó với những con sóc bằng một con dao.
Sau khi con sóc được xử lý, nó liền được treo trực tiếp bằng sợi len và ném vào suối nước nóng.
Suối nước nóng giống như là một nồi lẩu tự nhiên. Thịt chín hoàn toàn chỉ trong chưa đầy nửa giờ đồng hồ.
"Michelle..."
"A?"
Nghe thấy Lục Nghiên gọi mình, Michelia nghiêng đầu.
"Cô, cô, những vết thương trên người này..."
Lục Nghiên cũng biết mình không nên hỏi những câu này, nhưng cô không nhịn được. Cô không thể tưởng tượng được những gì cô gái bé nhỏ này đã phải trải qua. Nhìn vào đều cảm thấy đau lòng. Cô đã từng tuyệt vọng khi bị nhốt trong lồng sắt. Nhưng cũng không đến nỗi đáng thương như thế này.
Đồng thời, ánh mắt lộ ra vẻ sợ hãi khi nhìn về phía bóng lưng Trần Phi.
Hắn đã làm tất cả những điều này?
Anh Phi là một người đa nhân cách? Một nhân cách khác là một tên điên độc ác?
“Những thứ này a, đều là chuyện đã qua rồi.” Vẻ mặt Michelia có chút ảm đạm, những vết sẹo này tượng trưng cho những ngày tháng tủi nhục không thể chịu đựng được khi nghĩ lại.
Cũng may, mọi thứ đều đã kết thúc.
Nghĩ đến hiện tại, có một người có thể khiến chính mình hy sinh tính mạng, cô liền không nhìn được nở nụ cười.
"Để tôi xoa lưng cho cô. Bờ vai của cô còn đang bị thương nên không thể để nó bị ướt được."
Cô đến sau lưng Michelia lau vết thương bằng nước suối nóng, sau khi chườm nóng có thể hoạt huyết, khử ứ.
"Cảm ơn, chị Lục, đừng lo lắng. Có chủ nhân ở đây, những người bắt nạt chị nhất định sẽ bị ngài xử lý! Giống như xử lý những kẻ đã bắt nạt tôi", Michelia kiên quyết nói.
Lục Nghiên sửng sốt một chút, hóa ra những vết thương này không phải do Trần Phi gây ra.
Kết quả là vừa rồi hắn hiểu lầm hắn, trong lòng lập tức cảm thấy vô cùng áy náy. Mình thật sự là lòng dạ tiểu nhân a!
"Nào, đến ăn đi."
Lúc này, Trần Phi đem miếng thịt đã được nấu chín xé, mang đến phân ra cho hai người.
"Cảm ơn chủ nhân!"
Michelia nhận lấy thịt, miệng lớn ăn. Bởi vì dùng nước suối nóng được đun sôi luộc nền không có mùi vị gì cả, nhưng vẫn ăn một cách ngon lành. Có thể được no căng bụng đã là may mắn lớn rồi, còn cầu kỳ gì nữa?
"Cảm ơn Anh Trần!"
Lục Nghiên cười ngọt ngào, lúc này, trong mắt cô, Trần Phi chính là một đại anh hùng.
Sau khi tắn rửa sạch sẽ, thịt cũng đã được ăn xong.
Trần Phi nhìn cách đó không xa, thờ ơ nói: "Chuẩn bị kỹ càng, đã đến lúc phải đem đám súc sinh đó giải quyết rồi."
Lục Nghiên lập tức sửng sốt, hắn lại có chủ ý gì sao?
Michelle mặc quần áo xong, liền đứng sau Trần Phi, tùy thời chờ lệnh.
Trần Phi trực tiếp dẫn hai cô gái trở lại chân núi tuyết.
"Tại sao chúng ta lại trở về? Bọn chúng sẽ lập tức đuổi kịp mất!" Lục Nghiên lo lắng hỏi.
"Chỉ sợ chúng sẽ không đến a!"
Trần Phi lại cười lạnh một tiếng và đi vào một đường hầm dưới chân núi.
Đây là một đường hầm đóng băng tự nhiên được hình thành bởi vì được trải qua vô số năm sương tuyết!
Bạn cần đăng nhập để bình luận