Ta Tại Hoang Đảo Cứu Vớt Mỹ Nữ

Chương 517: Trộm bảo, chạy trốn!

Huống hồ, tài liệu để rèn đúc thành cánh tay đã có săn, băng long mạch kia chính là đồ tốt nhất, có lẽ rèn ra cánh tay so với ban đầu còn mạnh hơn, Kình Thiên Long nghĩ đến đây càng thêm hưng phấn.
"Bá!"
Tuy nhiên ngay lúc này, bỗng nhiên một tiếng gió thổi vang lên.
Gần như chỉ trong nháy mắt, một cái bóng vọt qua trước mắt.
Ngay sau đó, Kình Thiên Long lờ mờ phát hiện Băng Sơn Tuyết Liên và Băng Long Mạch trên mặt đất đều đã biến mất, chỉ thấy một thanh niên đang cầm trong tay điên cuồng chạy xuống núi.
"Tạp chủng muốn chết!!"
Kình Thiên Long lập tức nổi giận, hắn không nghĩ tới lại có người dám ở trong tay hắn nhặt rổ? Đây là ăn gan hùm a? Không phải dưới chân núi mình đã an bài rất nhiều quân tinh nhuệ sao? Đều đớp cứt đi?
Áp chế nghi hoặc trong lòng, Kình Thiên Long lập tức giương cánh đuổi theo.
Tuy rằng khí huyết của hắn đã tận cùng, nhưng đối với một cường giả Võ Hoàng mà nói sử dụng khí huyết chi dực cũng không tiêu hao bao nhiêu, cơ hồ có thể ngang bằng với tốc độ khôi phục khí huyết bản thân, cho nên chẳng mấy chốc liền đuổi kịp Trần Phi.
"Bá!"
Chỉ thấy Kình Thiên Long tùy vỗ một cái, một cỗ năng lượng từ trong trường bào tuôn ra, đập về phía lưng của Trần Phi.
Theo bản năng, Trần Phi nhanh chóng đem Michelia ôm đến trước ngực, sau lưng lập tức ngưng tụ ra huyết thuẫn, ngăn cản lại đòn công kích này.
"Oanh!"
"Phốc……!"
Theo một tiếng vang rền, Trần Phi phun ra một ngụm máu, thân thể như bị đạn pháo oanh trúng, hung hăng va vào vách băng, cả người trước mắt có chút tối sầm lại.
Michelia trong ngựuc được bảo hộ bình yên vô sự, có thể thấy Trần Phi bị thương, trái tim cô lập tức treo lên, đau lòng không thôi. Muốn giúp mà không làm được gì.
Trần Phi lúc này thần sắc ngưng trọng, tuy nói cầu phú quý nguy hiểm, nhưng cái này quá nguy hiểm.
Lúc này, toàn bộ khí huyết của hắn đều đã bị tiêu hao hết, bất kể là của hắn hay là dự trữ trong Khí Huyết Chi Tinh đều hoàn toàn cạn kiệt. Đó là bởi vì hắn đối mặt Tiểu Băng Long đã dùng khí huyết chi dực bắn vọt, mới tiêu hao khổng lồ như vậy.
'Nhất định phải xuống núi'.
Đây là suy nghĩ duy nhất trong đầu Trần Phi.
Phải biết đỉnh Everest thuộc lãnh thổ của Đại Hạ, mà Trần Phi hắn hiện tại vẫn là tổ trưởng đại diện của Đặc Thù Tổ. Phía dưới đỉnh Everest chính là căn cứ phía Tây của Đặc Thù Tổ, chỉ cần xuống được dưới, liền có thể bình yên vô sự.
Kình Thiên Long coi như cường đại hơn, là cường giả Võ Hoàng thì thế nào?
Chẳng lẽ trong cảnh nội còn có thể lật trời sao? Dám công khai tấn công tổ trưởng đại diện của Đặc Thù Tổ, thực sự cho rằng đằng sau Đặc Thù Tổ không có cường giả Võ Hoàng sao? Nếu như Anh Quốc Tổ có Sa hoàng Lucifer, thì Đặc Thù Tổ khẳng định cũng phải có tồn tại như vậy.
Cho nên lúc này đối với Trần Phi mà nói, chỉ cần có thể xuống núi, hắn và Michelia có thể được đảm bảo an toàn. Nhưng vấn đề là hiện tại hắn đã không còn khí huyết dự trữ, làm sao có thể thoát khỏi Kình Thiên Long?
Nếu như hắn bị Kình Thiên Long giết ở chỗ này, cho dù Trần Phi là tổ trưởng đại diễn, cũng vô nghĩa, bởi vì không ai biết hắn chết như thế nào, Trần Phi thi thể sẽ thành băng phấn, làm sao có thể điều tra được.
"Chủ nhân, cẩu cẩu có thể ngăn cản một lần công kích."
"Ngậm miệng!"
Trần Phi quát lạnh một tiếng, âm trầm trừng Michelia một chút.
Hắn tuyệt đối không cho phép cô có ý nghĩ như vậy, tới đây vốn chính là vì cứu mạng, ngược lại còn để cô hi sinh để tranh thủ cơ hội đào mệnh cho mình, vậy thì tới đây làm gì?
"Chết đi, sâu kiến...!"
Kình Thiên Long đã đuổi kịp, lại một đạo năng lượng màu xanh lam khác bắn về phía Trần Phi, trong nháy mắt đánh vào trên thân Trần Phi!
"Răng rắc!"
Lần này không có khí huyết bảo vệ, Trần Phi chỉ có thể nghe thấy trong cơ thể xương cốt vỡ vụn thanh âm, máu tươi mãnh liệt cuồng phún, cả người trực tiếp bị đánh bay băng nguyên, trong nháy mắt liền bay ra xa mấy ngàn mét, rơi xuống núi.
Nếu không phải nhờ có lưu quang chất lỏng tăng cường thể chất, như vậy đạo năng lượng này đã trực tiếp đem Trần Phi chém thành hai đoạn. Mà bây giờ, mặc dù hắn không chết, nhưng cũng bị thương nặng.
Cảm giác không trọng lượng lập tức ập đến, Trần Phi theo bản năng ôm chặt lấy Michelia, đồng thời hung hăng cắn đầu lưỡi, mùi máu ngai ngái lập tức tràn ngập trong miệng, cưỡng ép để cho bản thân bảo tồn ý thưucs.
Nếu như cứ như vậy trực tiếp té xuống, đây chính là độ cao hơn 8.000 mét! Cho dù Trần Phi là Võ Vương, cộng với thể chất mạnh mẽ của hắn, cũng sẽ ngã thành mảnh vụn như thường.
Michelia ôm chặt Trần Phi không nói lời nào.
Cô biết mình không thể cải biến kết quả, trong lòng vô cùng thống khổ cùng tự tránh, cô cảm thấy nếu không có mình, Trần Phi đã không phải tới đây, càng sẽ không phải đối mặt với nguy hiểm sinh tử như vậy.
Thế nhưng trong lòng lại nghĩ nếu có thể ở bên Trần Phi, thì cho dù là chết, có gì đáng sợ chứ?
"Mệnh của tôi sẽ không dễ tiêu tán như vậy, Michelia, em cũng là."
Như thể hiểu được suy nghĩ của Michelia, Trần Phi khàn khàn nói.
Chợt liền thấy hắn từ trong túi lấy ra một viên Hồng Sắc Bảo Châu, trực tiếp ném vào trong miệng.
Đây chính là bảo vật mà hắn có được sau khi đánh giết Hồng Bào Giáo Chủ, trước đó hắn không vì an toàn mà nuốt nó, bởi vì khí tưucs thuộc tính Hỏa ẩn chứa trong bảo châu quá cuồng bạo, hắn sợ trực tiếp ăn vào sẽ tạo thành bất lợi cho cơ thể.
Nhưng ở thời khắc sinh tử này, tự nhiên sẽ không thể để ý nhiều như vậy. Nhất định phải đem bảo châu này thông phệ để gia tăng khí huyết, như vậy mới có thể thoát khỏi kiếp nạn này, từ cõi chết trở về.
“Ách……”
Sau khi đem Hồng Sắc Bảo Châu nuốt vào, Trần Phi ngay lập tức cảm thấy một cỗ năng lượng thuộc tính Hỏa kinh khủng tràn ngập cơ thể, cũng không dễ dàng điều động như trước, theo ý niệm trực tiếp bị trái tim hấp thụ.
Lần này thì hoàn toàn khác, thuộc tính Hỏa này cuồng bạo đến cực hạn, giống như muốn đốt cháy nội tạng của Trần Phi.
Ngay tại thời khắc mấu chốt, Trần Phi nghĩ trong đầu, lập tức điều động năng lượng thuộc tính Thủy trong cơ thể, trực tiếp đem thứ cuồng bạo này bạo trùm lấy, sau đó dẫn đường lao thẳng vào trái tim.
Chợt, Trần Phi liền kinh ngạc phát hiện những thuộc tính Hỏa này sau khi đến trái tim lại bắt đầu ngưng tụ, lần nữa biến thành hình dáng một viên bảo châu trong suốt, chỉ là chính giữa lại như động hư không, tất cả năng lượng thuộc tính Hỏa đều bị thu nạp vào.
Nhưng bây giờ không phải là lúc để quan tâm đến cái này, cuối cùng, ngay trước khi Trần Phi sắp rơi xuống, rốt cục đem Hồng Sắc Bảo Châu luyện hóa, khí huyết chi dực trong nháy mắt ngưng tụ ra sau lưng, trực tiếp hạ cánh an toàn.
"Đáng chết!"
Kình Thiên Long vốn ung dung chuẩn bị xem Trần Phi trực tiếp ngã chết, lúc này cả người đều chết lặng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận