Ta Tại Hoang Đảo Cứu Vớt Mỹ Nữ

Chương 550: Luật rừng!

Hiển nhiên mặc kệ đối với bất kỳ thế lực nào, bọn hắn cần có đều là võ giả chân chính, chứ không phải những bình hoa trong nhà. Nếu như chỉ đơn thuần là có đẳng cấp cao mà không biết chiến đấu, vậy cùng bình hoa có gì khác biệt?
Nếu là lúc trước loại người này còn có thể dùng để giữ thể diện, nhưng bây giờ thế giới dưới lòng đất ngo ngoe muốn động, mà trên trời lại nổi lơ lửng một tòa lục địa khổng lồ, đây đều là những tảng đá lớn đặt trong lòng mỗi người.
Hiện tại mỗi thế lực đều muốn nhanh chóng mạnh lên, cho nên mới thành lập ra Học Viện Thế Giới này, để tất cả những người trẻ tuổi có thiên phú ở trong đó chiến đấu, ma luyện, cuối cùng tạo ra cường giả chân chính.
Mà cái gọi là tài nguyên do cao tầng các thế lực đưa ra cũng là sẽ trải qua phương pháp như vậy phân phối đến trong tay người thích hợp nhất, cường giả cư chi, cường giả có được là đương nhiên!
"Trừ cái đó ra học viện còn có quy định khác không?" Trần Phi lại hỏi.
"Bất kỳ trận chiến đấu nào cũng không thể thương tới tính mệnh, mỗi thế lực trong ngũ đại thế lực đều một đạo sự cấp bậc Võ Hoàng vào trong, chính là vì muốn cam đoan ở bên trong Học Viện Thế Giới sẽ không xảy ra nhân mạng, nếu có ai dám giết người thì sẽ phải trả giá bằng mạng sống, sẽ bị mấy đại đạo sư truy xét đến ngọn nguồn. Bất quá......"
"Bất quá cái gì?"
Lý Thanh Nhã bất đắc dĩ cười nói: "Kỳ thật làm sao có thể tránh khỏi cái chết? Coi như ở Học Viện Thế Giới có thể khống chế không chết người, cần phải biết rằng rất nhiều nhiệm vụ đều là muốn đi các loại cấm địa, nguy hiểm địa phương, thậm chí thế giới dưới lòng đất.
Nhiệm vụ vốn là gặp nguy hiểm, trong quá trình làm nhiệm vụ tử vong cũng là rất bình thường. Nếu là trước khi chết cùng những người khác có chỗ mâu thuẫn, như vậy bị ám toàn trong lúc làm nhiệm vụ cũng là điều hiển nhiên, muốn truy ra cũng rất khó khăn.
Nhưng tóm lại đưa ra quy định như vậy có thể giảm thiểu được tối đa khả năng tử vong của các võ giả. Dù sao những võ giả này đều người nổi bật trong thế hệ trẻ tuổi của các thế lực, đều là tài phú quý giá trọng yếu ai cũng không nguyện ý tổn thất."
"n."
Trần Phi khẽ gật đầu.
"Cho nên tổ trưởng ngài cũng phải tuân thủ quy tắc Học Viện Thế Giới nha." Lý Thanh Nhã nhỏ giọng nói, kỳ thật đây là cô thiện ý nhắc nhở Trần Phi .
"Nếu là tuân theo hai chữ 'Công bằng', tôi tự nhiên sẽ tuân thủ. Nhưng nếu người nào dám 'Bất công' với tôi, như vậy không cần biết hắn là ai, tôi cũng sẽ không có nửa điểm e ngại. Về phần phía trên có cái gì đạo sư cảnh giới Võ Hoàng, chẳng lẽ, Võ Hoàng cảnh liền vô địch a?"
Trần Phi trên nét mặt tràn ngập vẻ kiêu ngạo, có một cỗ khí thế bễ nghễ thiên hạ!
'Xóa bỏ mọi bất công' !
Đây chính là ngộ đạo của Trần Phi !
Chỉ có tuân theo tín niệm trong lòng mình mới có thể thẳng tiến không lùi. Nếu là phản bội nội tâm của mình, như vậy coi như đẳng cấp có thể tăng lên, nhưng cuối cùng sẽ tan tác, bởi vì đó đã không phải là chính mình.
Lý Thanh Nhã nhìn thấy thân ảnh kiên cường của Trần Phi, lập tức trầm mặc không nói gì, trong lòng càng sùng bái.
"Tổ trưởng, sau khi ngài đến Học Viện Thế Giới nhất định phải lựa chọn thượng đẳng Phúc Địa Động Thiên a."
Lý Thanh Nhã bỗng nhiên nghĩ đến còn có chuyện rất trọng yếu không cùng Trần Phi bàn giao, tranh thủ thời gian bắt đầu bổ sung. Bởi vì chỉ còn nửa giờ liền nên đến nơi, nếu như không nhanh nói rõ cho Trần Phi liền không kịp.
"Phúc Địa Động Thiên đó là cái gì?"
"Chính là chỗ ở a, là chỗ mỗi ngày ăn ngủ nghỉ ngơi, tắm rửa, chỉ bất quá tất cả đều ở trong động cho nên mới gọi là Phúc Địa Động Thiên. Những chỗ này đều được chia làm thượng, trung, hạ đẳng."
"Lý Thanh Nhã bắt đầu giảng giải: Hạ đẳng Phúc Địa Động Thiên thì năm mươi người ở cùng nhau, mà trung đẳng thì làmười người, chỉ có thượng đẳng mới là đơn độc ở lại."
"Cái này giống ký túc xá a, thượng trung hạ khác nhau chẳng lẽ chỉ là số người ở khác biệt sao?"
Trần Phi liền liên tưởng đến ký túc xá đại học, nếu như có thể ở một mình thì là tốt nhất.
Đương nhiên không chỉ nhân số, trọng yếu nhất chính là không khí cùng nước. Không khí cùng nước giữa các Phúc Địa Động Thiên là hoàn toàn khác nhau.
"Tổ trưởng ngài hẳn phải biết, hạt châu ma thú ẩn chứa năng lượng tinh thuần, đối với tuyệt đại đa số người mà nói nếu muốn thu nạp năng lượng trong đó, trước hết phải đem hạt châu phân giải, sau đó biến thành nước để ngâm tắm, hoặc là bốc hơi thành sương mù để hút vào, chỉ có nhu vậy mới có thể cam đoan an toàn."
"Mà bên trong Phúc Địa Động Thiên cao cấp đều là khí thể được chuyển đổi từ hạt châu ma thú. Cho nên chỉ cần ở trong động này, chẳng khác nào mỗi giờ mỗi khắc có thể gia tăng khí huyết. Dù cho có ra ngoài làm nhiệm vụ hay không, những khí thể vẫn luôn tồn đọng trong động."
"Tương tự như lúc tắm rửa, nước sử dụng cũng là nước được ngâm qua hạt châu. Không chỉ có thể gia tăng chữa trị thương thế, còn có thể tăng cường thể chất. Tóm lại ở Phúc Địa Động Thiên cao cấp là khác biệt một trời một vực so với còn lại, không chỉ có lợi ích như trên, mà còn có thể một mình độc chiếm, không phải chia sẻ với nhiều người."
Trần Phi nghe Lý Thanh Nhã giảng giải lập tức hiểu rõ.
"Vậy xem ra tôi thật phải lựa chọn một cái Phúc Địa Động Thiên cao cấp a."
Không chỉ là sống một mình thoải mái hơn, Trần Phi tuyệt không nguyện ý cùng 10 người, thậm chí 50 người đi chia sẻ tài nguyên, phải biết chỉ cần vừa nhìn thấy tài nguyên, hai mắt hắn sẽ lập tức xanh lét a.
Quả nhiên Học Viện Thế Giới này là nơi đầy cạnh tranh, chỉ mới là lựa chọn chỗ ở đã có nhiều môn đạo như vậy. Cường giả hằng cường, quả nhiên thật không sai a.
Mà cuối cùng, những cường giả này sẽ trở thành các chiến sĩ đối đầu với thế giới dưới lòng đất cùng Thiên Không Chi Thành, cho nên cũng không có gì gọi là không công bằng. Quyền lợi càng nhiều thì trách nhiệm cũng càng nặng.
"Vậy phải như thế nào mới có thể đoạt được Phúc Địa Động Thiên cao cấp?" Trần Phi hỏi.
"Tổ trưởng, ngài chỉ cần nhớ kỹ, Học Viện Thế Giới duy nhất quy tắc chính là kẻ thắng làm vua, không có quy định nào khác. Cho nên chỉ cần ngài nhìn trúng cái Phúc Địa Động Thiên nào, trực tiếp đem người trong đó đuổi ra ngoài là được rồi, bất luận là ai đều như thế."
"Tôi thích quy tắc này nha."
"Trần Phi cười cười."
Chân trời từ từ hiện ra một vòng ngân bạch sắc, điều này nói rõ trời đã gần sáng. Máy bay trực thăng cũng đã đến vùng biển Thiên Long ở Thái Bình Dương, đã đến bên ngoài phạm vi Học Viện Thế Giới.
Trần Phi đứng tại trên trực thăng nhìn xuống phía dưới, lập tức cảm thấy phi thường kinh diễm, dù là Trần Phi kiến thức rộng rãi lúc này cũng không khỏi cảm thấy quỷ phủ thần công, trong thời gian ngắn như vậy lại có thể tạo ra một học viện huy hoàng như vậy.
Chỉ thấy quần đảo lớn Thiên Long được đặt ở giữa trung tâm các hòn đảo đảo nhỏ, có một tòa kiến trúc to lớn cao mấy trăm mét, thật giống như một ngọn núi được vây xung quanh bởi quốc lộ và ruộng bậc thang, nhưng trên thực tế là một tòa kiến trúc hiện đại hoá, phía trên tựa hồ thứ gì đều có.
Mà càng khiến người ta cảm thấy chấn kinh chính là xung quanh quần đảo có khoảng chừng mấy ngàn đảo nhỏ tự lúc này vậy mà đều dùng cầu nối nối liền với nhau, tất cả các hòn đảo nhỏ bên ngoài đều là địa bàn của Học Viện Thế Giới, đây trông giống như một tiểu quốc gia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận