Ta Tại Hoang Đảo Cứu Vớt Mỹ Nữ

Chương 593: Trở về Đại Hạ

Cho nên Trần Phi không thể tiếp tục ở lại Học Viện Thế Giới, nếu không sẽ rước họa vào thân, phải lập tức đổi đồ vật sau đó rời đi nơi này mới có thể cam đoan an toàn, nếu không chờ lúc hai cường giả Võ Hoàng liên thủ đối phó, chỉ sợ Trần Phi không cách nào ngăn cản.
Đổi xong Mảnh Linh Hồn, Trần Phi lập tức cùng Michelia ngồi máy bay trực thăng về Đại Hạ.
Chỉ cần về tới lãnh thổ của Đại Hạ, đừng nói là hai Võ Hoàng, lại nhiều gấp mười Trần Phi cũng không sợ. Hắn tin tưởng, nhất định sẽ có cường giả cao thâm hơn trấn thủ Đại Hạ!
Về nhà liền có thể cam đoan an toàn!
Trên trực thăng, Trần Phi để Michelia nhẹ nhàng nằm ngửa ra, bưng lấy đôi chân tuyết thụ thương của nàng, những miếng băng vải đã bung ra, phía trên lại thấm ra máu. Hiển nhiên thương thế chưa lành, lại chiến đấu cường độ cao mới có thể lại liên lụy đến vết thương.
Sau khi đem băng vải xé hết ra, Michelia hơi cau mình.
Trần Phi lấy ra một bình lớn nước, chuẩn bị thanh tẩy vết thương trước.
"Để em tự làm."
Michelia thụ sủng nhược kinh, nàng chỉ nguyện phục thị Trần Phi, nào hi vọng xa vời được Trần Phi hầu hạ rửa chân, rửa vết thương? Trước đó được sủng một lần là đủ rồi, hiện tại lại lại đến, nếu còn tiếp tùc hưởng thụ thoải mái nàng sẽ rất ngại.
"Đừng nhúc nhích!"
Trần Phi lại quát Michelia đang muốn đứng dậy, khẽ cười nói: "Ngàn vạn không thể lưu lại vết sẹo, phải đích thân bôi thuốc cho em tôi mới yên tâm."
"Tốt a......"
Khuôn mặt nhỏ của Michelia lập tức đỏ lên, ngón chân như tằm cưng trắng nõn, theo bản năng cuộn mình, óng ánh sáng long lanh, vô cùng khả ái.
Trần Phi lại dùng một viên linh đan diệu dược, hòa tan sau đó dán trên vết thương, lại xé một miếng vải trên quần áo của mình, giúp nàng băng bó kỹ. Lần này, cho đến khi vết thương khỏi hắn, không thể cử động được nữa.
Bất quá cũng may cảnh giới lúc này của Michelia rất cao, tốc độ khôi phục thân thể tự nhiên càng nhanh, đoán chừng không dùng đến hai ba ngày, liền sẽ triệt để khỏi hẳn, cũng sẽ không lưu lại vết sẹo.
"Về Bích Thủy Sơn Trang, em ở trong nhà nghỉ ngơi, tôi đi tìm vật liệu luyện chế Bá Thể Đan cho, nhất định phải dùng vật liệu tốt nhất để luyện chế mới có hiệu quả." Trần Phi nói.
"Lại muốn đơn độc hành động sao? Michelia muốn cùng một chỗ, chút vết thương nhỏ đấy không đáng quan tâm, cho Michelia đi theo được không?" Thiếu nữ tới gần Trần Phi, làm nũng nói.
"Không được, em ngoan ngoãn ở nhà bồi nhỏ Adele đi."
Trần Phi cự tuyệt yêu cầu của Michelia, bởi vì lại đi ra, sẽ phi thường nguy hiểm. Trần Phi biết, đã đắc tội hai cường giả Võ Hoàng Alpha và Lucifer vì chơi chết Jason cùng Paul, bọn họ khẳng định sẽ rất tức giận, nhất định sẽ nghĩ hết biện pháp để gây phiền phức cho mình!
Nếu là lại mang theo Michelia thâm nhập thế giới dưới đất, hoặc là đi một vài địa phương đoạt bảo, nếu như gặp phải đối ơphương, Trần Phi khó mà bảo vệ tốt nàng.
Mặc dù lúc này Michelia đã Võ Vương đỉnh phong, nhưng là khoảng cách so với Trần Phi vẫn là có chênh lệch. Ít nhất phải để nàng đạt tới cảnh giới Võ Bá mới có thể hoàn toàn đuổi theo bộ pháp của Trần Phi.
"Ô ~ Không vui."
Michelia miết miệng nhỏ nũng nịu.
Trần Phi khẽ vuốt tóc thiếu nữ, chắc chắn nói: "Chờ tôi giúp em tìm được vật liệu luyện chế Bá Thể Đan, lại chờ em đột phá trở thành Võ Bá, sau đó cùng nhau hành động cũng không muộn a."
"Bá Thể Đan rất dễ dàng đến a, em đi kiếm chút điểm tích lũy ở Học Viện Thế Giới liền có thể trực tiếp đổi a!"
"Loại kia không thể được, tuy tên giống nhau, thế nhưng phẩm chất là ngày đêm khác biệt! Phẩm chất tốt hiệu quả sẽ mạnh hơn gấp trăm lần! Tựa như lúc tôi Bá Thể Đan, sau khi tăng lên trở thành Võ Bá, thể chất trực tiếp gấp bội."
"Không sao, em muốn nhanh chóng tăng lên cảnh giới của mình." Michelia chỉ muốn cùng hành động với Trần Phi, về phần còn lại, nàng căn bản liền không thèm để ý, cho nên hiện tại rất nóng lòng.
"Chuyện này nghe tôi, không cần nói nữa!"
Trần Phi trừng Michelia một chút, trầm giọng nói: "Càng ngày càng không nghe lời?"
Hắn đương nhiên không thể dùng những đan dược phẩm chất không tốt kia cho Michelia, người quạn trong của mình, đương nhiên là phải dùng đan dược tốt nhất. Cho nên, Trần Phi tuyệt đối sẽ không để Michelia đi đổi những Bá Thể Đan rác rưởi kia.
"Thật xin lỗi!"
Michelia lập tức giật mình, liền muốn đứng dậy, trên gương mặt mang theo sợ hãi.
Nàng cũng cảm thấy mình đã đi quá xa, ba lần bốn lượt phản bác Trần Phi, ỷ vào Trần Phi sủng ái mình, liền trở nên vô pháp vô thiên, trong lòng có chút bắt đầu thấp thỏm không yên, Trần Phi có thể hay không bởi vậy chán ghét mình?
Nhưng mà, một giây sau thiếu nữ liền bị Trần Phi ôm trở lại chỗ người.
Hôn một cái lên gương mặt phấn nị của thiếu nữ, chóp mũi hai người đụng vào nhau, đều có thể cảm nhận được đối phương ấm áp hô hấp. Cứ như vậy lẳng lặng ôm, cũng không có bất luận cái gì động tác.
Michelia đầu óc một mảnh hỗn độn, còn tưởng rằng Trần Phi tức giận, kết quả lại hoàn toàn không có, ngược lại đối với mình thân mật như vậy, cái này khiến nàng có chút thụ sủng nhược kinh.
"Chủ...?"
Nửa ngày, Michelia khẽ hô một câu.
Cũng không có nghe thấy động tĩnh, ngóc đầu lên nhìn lại, liền gặp được Trần Phi đã chìm vào giấc ngủ, hô hấp mười phần đều đều an ổn, ngủ vô cùng dễ chịu. Michelia lập tức an tĩnh lại, sợ quấy rầy đến Trần Phi.
Hiển nhiên, liên tiếp chiến đấu đã sớm khiến thể xác tinh thần của Trần Phi đều mệt. Ôm Michelia liền để hắn cảm thấy mười phần an tâm, một chút liền ngủ mất. Mà thiếu nữ cũng vậy, mí mắt rất nhanh liền bắt đầu đánh nhau, lâm vào bên trong mộng đẹp ngọt ngào.
Thẳng đến khi máy bay trực thăng lái tự động về tới bên trong không phận Đại Hạ, Trần Phi mới dẫn đầu tỉnh lại. Giật mình vì ngủ lâu như vậy, sắc trời đều trở nên nhợ nhạt.
Phát hiện thiếu nữ trong ngực còn đang ngủ, Trần Phi ngồi im không nhúc nhích, thẳng đến máy bay trực thăng đáp xuống sân bay Giang Đông, Michelia còn không có tỉnh lại, hắn vẫn ngồi yên, trọn vẹn qua hơn một giờ, thiếu nữ mới tỉnh lại.
Michelia vuốt vuốt đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ, nhìn thấy hoàn cảnh xung quanh đã đến sân bay, liền nhu nhu nhích lại gần Trần Phi, "Tại sao không gọi em tỉnh lại."
"Bởi vì em ngủ quá đẹp mắt a, tôi muốn nhìn nhiều một chút."
Trần Phi từ tốn nói, dẫn thiếu nữ với gương mặt xinh đẹp ửng đỏ đi ra sân bay.
Hắn dự định trực tiếp từ cửa sau ra ngoài, về Bích Thủy Sớn Trang, không định tiến vào căn cứ. Dù sao thân phận mình bây giờ cũng cao, đi gặp mọi người, không duyên cớ lại cho bọn họ áp lực, chậm trễ công việc bình thường.
Thế nhưng là khi vừa ra ngoài, lại vừa vặn gặp phải Lý Thanh nhã chạy ra.
Khi nhìn thấy Trần Phi, Lý Thanh nhã lập tức hai mắt sáng lên!
"Trần tổ trưởng, tôi đang muốn đi tìm ngài a!"
Lý Thanh nhã một mặt lo lắng nói đến: "Vũ Hoàng đại nhân gọi điện thoại tới cho tôi, để tôi chuyển cáo ngài, khoảng thời gian này nhất định đừng ra khỏi Đại Hạ. Vũ Hoàng đại nhân liên tục nhắc nhở a, Trần tổ trưởng!"
Lý Thanh Nhã trong lòng rất lo lắng, không biết Trần Phi xảy ra chuyện gì.
Nhưng khẳng định không phải chuyện tốt, không thể xuất ngoại cảnh nguyên nhân chỉ có một cái, đó chính là bên ngoài Đại Hạ lúc này đối Trần Phi tới nói rất nguy hiểm. Cho nên, mới muốn Trần Phi ở lại Đại Hạ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận