Ta Tại Hoang Đảo Cứu Vớt Mỹ Nữ

Chương 703: Ba ba của tôi chính là ba ba của cậu!

Lúc này chỉ nghe thấy âm thanh Ôn Hồng Đức lấy lòng Lê San San trong phòng làm việc truyền đến, quả nhiên như là một đầu liếm chó.
Trần Phi gõ gõ cửa phòng, Đổng Ca Vận lại trực tiếp đem cửa cho đẩy ra.
Nhìn thấy Trần Phi đến đây cùng Đổng Ca Vận, Lê San San lập tức sửng sốt một chút, một giây sau hai mắt nữ nhân này nhìn về phía Trần Phi lập tức liền nổi lên đào tâm, tựa như là hoa si bệnh đến giai đoạn cuối, đã hoàn toàn không dời nổi mắt.
Ôn Hồng Đức bên cạnh Lê San San hiển nhiên đã nhận ra điểm này, lập tức ánh mắt nhìn về phía Trần Phi tràn đầy địch ý, ngay lập tức liền nói với Lê San San.
"Gia hỏa này mặc dù là Đặc Thù Tổ, nhưng cũng không có cái gì. Không nói đến hiện tại chức vị tổ trưởng của hắn đã bị khai trừ, liền xem như lại như thế nào? Thần Uy Tổ của...... Khụ khụ, tóm lại, San San, anh không hề thua kém gì so với gia hỏa này!"
Lê San San liền không thèm đếm xỉa tới Ôn Hồng Đức, Đổng Ca Vận thì là lườm hắn một cái.
Chỉ có Trần Phi lại bắt được tin tức mấu chốt, theo lý mà nói nếu trước kia Ôn Hồng Đức biết được thân phận tổ trưởng Đặc Thù Tổ của mình, hắn tuyệt đối không dám ở trước mặt mình làm càn. Nhưng bây giờ hắn vậy mà biết chức vị tổ trưởng của mình đã bị khai trừ.
Đầu tiên cái này nói rõ mạng lưới tình báo của hắn rất rộng, tiếp theo dù cho mình không phải tổ trưởng, lấy thân phận võ giả ở trước mặt hắn cũng dễ dàng nghiền ép, vậy mà dám phách lối như vậy, tăng thêm hắn mới vừa nói lỡ miệng, điều này đã nói rõ một việc, gia hỏa này hiện tại đã tại giúp Thần Uy Tổ làm việc.
"Hiện tại Thần Uy Tổ có phải cũng đang tranh đoạt quặng mỏ ở thế giới dưới lòng đất?"
Trần Phi nhíu mày hỏi.
Ôn Hồng Đức lập tức nghẹn lời, hắn cũng không nghĩ tới Trần Phi vậy mà lại trực tiếp như vậy. Chợt liền hừ lạnh một tiếng: "Nếu ngươi đều biết ta cũng liền không giả, ai nói người Đại Hạ chúng ta liền không thể gia nhập Thần Uy Tổ? Ngươi cho rằng hiện tại ta sẽ còn sợ ngươi sao?"
Trần Phi lại hoàn toàn không có đem hắn để ở trong mắt, chỉ là thản nhiên nói: "Nhiệm vụ của Đặc Thù Tổ chúng ta là trừ bạo an dân, tiêu diệt uy hiếp thế giới dưới lòng đất, bảo hộ mọi người an toàn. Làm hạng người lương thiện, tự nhiên không nên sợ hãi Đặc Thù Tổ. Về phần có chút nội gián, đến cùng có sợ hay không vậy ta cũng không biết."
Lời này hiển nhiên là có ẩn ý, nói đến đây Trần Phi liền xoay chuyển: "Chắc hẳn gần đây ngươi để tới Lê San San cũng là vì muốn có được vài chục tòa khoáng sản của Khai Thác Mỏ Lê Thị đi. Đây là mệnh lệnh Thần Uy Tổ hạ cho ngươi? Cũng là điều kiện đồng ý cho ngươi gia nhập Thần Uy Tổ?"
Mắt thấy Trần Phi nói rõ mồn một, Ôn Hồng Đức tức giận hổn hển, hung hăng trừng mắt Trần Phi, nói với Lê San San: "San San, em tin tưởng anh, chỉ cần em theo anh, anh sẽ có thể điều động lực lượng Thần Uy Tổ, bảo vệ khoáng sản cho nhà chúng ta, đây là hợp tác có lợi cho cả hai chúng ta a!"
Trên thực tế ai hợp tác với Thần Uy Tổ, cuối cùng có thể rơi vào kết cục tốt? Không phải đều là bị xóa sổ sao. Lại thêm Ôn Hồng Đức chỉ là một đầu chó săn, lại lấy đâu ra quyền nói chuyện? Chỉ là hắn bây giờ vì quy hàng nhất định phải xuất ra một phen thành tích, mà cái mười cái quặng mỏ này chính là thành ý rất tốt.
"San San, em yên tâm đi, về sau thế giới này nhất định là Thần Uy Tổ, em đi với anh mới có tương lai. Mặc kệ tiểu tử này tại Đặc Thù Tổ có chức vị cao cỡ nào, về sau khẳng định cũng chỉ có thể cúi đầu xưng thần với anh."Ôn Hồng Đức ngạo nghễ nói.
Trần Phi đều cười.
Hắn cũng không cảm thấy phẫn nộ, bởi vì không có ai nhìn thấy thằng hề làm trò mà cảm thấy tức giận, lúc này Ôn Hồng Đức trong mắt Trần Phi chính là một tôm tép nhãi nhép, cũng là một con chó chạy.
Trong ánh mắt Lê San San hiện lên một vòng hàn quang, chợt duỗi ra một đôi chân dày, đem giày cao gót đen bóng đặt tại trên mặt bàn, nói với Ôn Hồng Đức: "Tới liếm sạch sẽ giày của tôi."
Ôn Hồng Đức nghe vậy lập tức một mặt đỏ lên, bên trong ánh mắt mang theo vẻ do dự. Lúc trước hắn cũng qua lại với Lê San San, mặc dù không có phát sinh quan hệ gì, nhưng cũng biết tính cách nữ nhân này hỉ nộ vô thường mười phần điêu ngoa, loại yêu cầu vô lý này nói ra từ trong miệng nữ nhân này cũng không có gì là không hài hòa.
Chỉ là, nếu như nơi này chỉ có hai người Ôn Hồng Đức có lẽ không chút do dự liền làm, nhưng dù sao lúc này có Trần Phi ở đây, cái này có chút mất mặt.
Nhưng Ôn Hồng Đức suy nghĩ một chút vẫn là cắn răng một cái, nhắm mắt lại liền làm theo. Trong lòng của hắn âm thầm quyết tâm, chỉ cần lão tử chộp được ngươi tới tay, nhất định sẽ hành ngươi một trận, như vậy mới có thể giải mối hận.
Dù sao đối với Ôn Hồng Đức tới nói lúc này có hai tâm tư, không chỉ có nhiệm vụ của Thần Uy Tổ cho nên hắn phải đạt được vài chục tòa quặng mỏ này, còn có một chút cũng là vì thỏa mãn tâm tư của hắn, dù sao dung nhan Lê San San cực kì xinh đẹp, mà hắn cũng chưa từng nhúng chàm qua.
Nếu như chưa từng có cơ hội thì cũng thôi, nhưng rõ ràng trước kia đều chỗ đến cùng nhau, còn giống như liếm chó theo đuổi lâu như vậy vẫn không có đắc thủ, cái này để Ôn Hồng Đức có chút khó chịu, cho nên lúc này mới sẽ càng thêm lấy lòng.
Khóe mắt Trần Phi run rẩy, chẳng lẽ gia hỏa này không có chút giới hạn nào sao? Cái này còn tính là một nam nhân sao? Bất quá cái này nói rõ tâm lý Lê San San quả nhiên có vấn đề, điều kiện nói ra cũng đủ bệnh, quả thực liền không giống một nữ nhân bình thường.
Đổng Ca Vận ngược lại là đã quen thuộc tác phong làm việc của bạn thận mình, chỉ là ánh mắt nhìn về phía Ôn Hồng Đức càng thêm trơ trẽn. Không có bất kỳ nữ nhân nào sẽ đi thích một nam nhân đã đánh mất tôn nghiêm.
Nam nhân muốn có được sự ưu ái của nữ nhân không phải là làm như nào để lấy lòng nữ nhân, mà là phải khiến bản thân trở nên mạnh mẽ hơn, nếu không cuối cùng hắn cũng chỉ là một con chó của nữ nhân mà thôi.
"Biểu hiện thật tốt."
Lê San San giống tiểu ác ma cười nhẹ, chợt nói với Ôn Hồng Đức: "Cậu nói, nếu như cậu cùng với tôi, vậy ba của tôi có phải cũng là ba ba của cậu?"
Lời này vừa mới nói ra khỏi miệng, Trần Phi liền ý thức được có chút không đúng, hình như mình cũng đang bị kéo vào.
Đổng Ca Vận cũng là che miệng nén cười, hiển nhiên cũng có dự cảm Lê San San muốn tiến hành thao tác cao cấp gì đó. Mắt thấy Trần Phi tựa hồ muốn quay người ra khỏi văn phòng, nàng tranh thủ thời gian trực tiếp lôi kéo cánh tay Trần Phi không cho hắn rời đi.
"Đó là dĩ nhiên!"
Quả nhiên Ôn Hồng Đức liền cắn câu, hắn gật đầu như giã tỏi, ánh mắt bên trong tràn đầy tâm tình kích động, hắn cảm thấy Lê San San đã buông lỏng, đều nói ra lời như vậy đây chẳng phải là mình có cơ hội đắc thủ? Khoảng cách thành công đã gần trong gang tấc!
Nhưng mà nào biết được một giây sau, Lê San San vẫn còn cao ngạo đứng ở trước mặt hắn, vậy mà trực tiếp nằm rạp trên mặt đất, bò tới bên người Trần Phi, ngóc lên gương mặt tuyệt mỹ, nịnh nọt nhìn qua Trần Phi: "Ba ba ~"
"Lăn a!"
Trần Phi lập tức liền muốn dẹp đường hồi phủ, ngay cả mục đích tới nơi này đều suýt nữa quên mất, để cho người ta lại bị Lê San San ôm lấy, nữ nhân này quả thực liền vung đều vung không thoát.
Mà lúc này, Ôn Hồng Đức đã như hóa đá, cơ hồ không thể tin được tất cả những gì mình chứng kiến, mình trước mặt nữ nhân này tựa như một con chó, nhưng bây giờ nàng vậy mà cũng giống như một con chó trước mặt Trần Phi?
Vậy không phải mình thành chó chó của Trần Phi sao??
Không đúng!
Ôn Hồng Đức lập tức nhớ tới lời nói vừa rồi của Lê San San, lập tức hắn liền hiểu hàm nghĩa bên trong lời nói của nữ nhân này, trực tiếp tức giận đến sắc mặt lúc xanh lúc đỏ, tựa như là đầu tàu bốc lên hơi nước, sắp nổ tung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận