Ta Tại Hoang Đảo Cứu Vớt Mỹ Nữ

Chương 394: Chu đại sư

"Không phải em nói cô em họ của mình sẽ tới đây sao? Anh suy nghĩ chuẩn bị chút quà làm lễ gặp mặt, nên đi xung quanh nhìn xem có gì không. Thế nhưng cũng không biết bọn họ thích cái gì."
"Dì em thích các loại đá xinh đẹp nhưng có chút cổ quái kỳ lạ, còn chú em thích tranh vẽ, còn Sở Mộng Vũ ... Con bé chỉ thích Triệu Thi m, trừ cái đó ra hình như cũng không hứng thú với vật khác."
Sở Mộng Vũ chính là cô em họ của Lâm Thiến Nhân.
Trần Phi sững sờ trong giây lát.
"Triệu Thi m?"
Đó không phải là cô gái đi cùng Từ Khuynh Thành được mình cứu sao?
Nghĩ kỹ lại, hình như cô ấy cũng là một đại minh tinh, trực thuộc một công ty giải trí dưới trướng Từ Khuynh Thành.
"Anh không biết cùng là chuyện bình thường, dù sao con gái bây giờ đều thích xem mấy thứ trong ngành giải trí kiểu đó. Triệu Thi âm rất nổi tiếng, có thể nói hai năm gần đây cô ấy là ca sĩ hot nhất, mỗi một bài hát phát ra đều là cú hit, lan rộng khắp cả Đại Giang Nam Bắc.”
Lâm Thiến Nhân mặc dù cũng không hay quan tâm đến ngành giải trí, nhưng cũng biết chút ít về Triệu Thi m. Bởi vì đối phương cũng không bị dính dáng với các loại chuyện xấu, mà chỉ chăm chỉ phát hành cùng ca hát, là một ca sĩ dựa vào chất lượng tác phẩm của để nói chuyện.
“Vậy Sở Mộng Vũ muốn xin chữ ký của Triệu Thi âm sao?” Trần Phi hỏi.
"Anh nói nhảm sao? Đó là điều mà em họ em nằm mơ cũng nghĩ tới. Nhưng Triệu Thi âm là minh tinh nổi tiếng cỡ nào a? Từ xưa đến nay lại chưa từng tổ chức buổi ký tặng, cho nên xin chữ ký là vô cùng khó."
Trần Phi khẽ gật đầu, có vẻ như Triệu Thi âm thực sự rất nổi tiếng.
Sau đó, hắn liền gửi tin nhắn cho Từ Khuynh Thành, chỉ có thể lần nữa phiền phức Từ Khuynh Thành.
Từ Khuynh Thành chính là ông chủ của Triệu Thi m, lại càng giống chị gái của cô hơn, đừng nói chỉ là một chữ ký, liền xem như đồ dùng hàng ngày của cô, đều có thể lấy vô điều kiện.
Tin nhắn nhanh chóng được hồi đáp, Từ Khuynh Thành miệng đầy đồng ý, biết được em họ của Trần Phi cần, còn nói thêm sẽ đặc biệt chuẩn bị một phần lễ vật, đến lúc đó sẽ đưa tới.
Lâm Thiến Nhân vẫn đang chậm chãi nói chuyện, giải thích cho Trần Phi biết chữ ký của Triệu Thi âm quý giá như thế nào, nhưng cô không biết rằng mọi thứ đều đã được Trần Phi giải quyết.
Lúc này vừa vặn đi ngang qua khu chợ đồ cổ lớn nhất ở Giang Đông, Trần Phi định đi vào xem. Bên trong thứ gì cũng có, bao gồm cả tranh vẽ mà chú thích, cũng như các loại đá kỳ lạ.
"Vậy em đi công ty trước."
Lâm Thiến Nhân chính là một người cuồng công việc, một khi bước vào trạng thái lập nghiệp, cô sẽ toàn tâm toàn ý cho sự nghiệp của mình. Ngoài việc về nhà để cùng Trần Phi và con gái mỗi tối, cô sẽ dành toàn bộ thời gian còn lại để phát triển Thời Trang Mỹ Nhân của mình.
Phố đồ cổ là chợ đồ cổ lớn nhất ở Giang Đông.
Nơi này có đủ các loại kỳ trân dị họa, những món hàng trị giá hàng trăm triệu, có những địa điểm đấu giá tập trung giới giàu có... Nhưng đồng thời cũng vô vàn kẻ lừa đảo, thật giả lân lộn, đủ loại đồ dùng để hố người ...
Tóm lại, đây là một nơi ngư long hỗn tạp, người có thực lực và tầm nhìn đều có thể kiếm được rất nhiều tiền ở đây. Mà những kẻ bị lừa, phần lớn đều là những người mới yêu thích đồ cổ, về cơ bản là bị hố.
Trần Phi vừa bước vào phố đồ cổ, những con buôn ở hai bên đường liền bắt đầu không ngừng chào hỏi.
Rõ ràng, một tiểu thanh niên như Trần Phi, đặc biệt là khuôn mặt lạ, đích thực chính là một con cá béo đang chờ bị làm thịt trong mắt những con buôn này.
Tuy nhiên, Trần Phi cũng không có nhìn vào các quầy hàng hai bên đường, bởi vì hắn có thể dễ dàng cảm thấy rằng những món ngọc khí, đổ thạch, thanh đồng khí ... Đủ loại đồ cổ ở đây, con mẹ nó toàn là hàng giả.
Không phải Trần Phi hiểu rõ về đồ cổ, mà sau khi trở thành một võ giả, Trần Phi có thể dễ dàng cảm nhận được năng lượng ba động trong các vật phẩm, cho dù là yếu, cũng có thể cảm thận được.
Thời gian càng lâu, năng lượng ba động càng mạnh, mà những thứ thượng cổ pháp khí, cực phẩm trang bị... Trần Phi liền có thể dễ dàng cảm nhận được.
Cho dù đồ cổ mới chỉ được mấy trăm năm cũng sẽ có khí tức nhàn nhạt, nhưng những thứ quanh đây lại không có chút nào.
Ngoại trừ đồ cổ, đổ thạch thì càng thêm dễ dàng, vô luận pha lê màu gì, mã não, ngọc thô … Chỉ cần là những khối pha lê đã từng nằm dưới lòng đất từ thời kỳ Thượng Cổ, đều có thể cảm nhận được
Trần Phi có thể dễ dàng cảm nhận được năng lượng trong những khối pha lê, mà trong đống đổ thạch nếu có hàng, Trần Phi như thường lệ có thể cảm nhận được năng lượng ba động nhỏ.
Nhưng các quầy hàng hai bên đường đều là những đồ vật chết, thậm chí ngay cả một cọng lông Trần Phi cũng không cảm nhận được.
‘Quả nhiên sau khi trở thành võ giả, kiếm tiền rất dễ, cho dù là đánh bạc đá cũng có thể dễ dàng trở thành tỷ phú.' Trần Phi nghĩ trong lòng.
Tuy nhiên, có một điều mà hắn dự đoán sai hoàn toàn, đó chính là khả năng cảm nhận năng lượng ba động, võ giả bình thường tuyệt đối sẽ không cảm nhận mạnh như Trần Phi. Cảm nhận cùng thể chất đều cùng một nhịp thờ, mà Trần Phi có được cảm nhận mạnh mẽ như vậy đều là nhờ uống lưu quang chất lỏng.
Trên thực tế, chỉ có đạt tới cảnh giới Võ Hoàng, mới có thể có được khả năng cảm nhận như Trần Phi hiện tạ.
Mà Võ Hoàng là tồn tại gì?
Đã đến cấp bậc đó, tiền cũng không còn ý nghĩa gì.
Tuy nhiên, ngay vào lúc này, phía trước đột nhiên truyền đến rối loạn tưng bừng.
Trần Phi ngẩng đầu lên nhìn về phía trước.
Liền thấy rất nhiều người đang vậy là một lão già mặc áo dài, tóc bạc trắng, khuôn mặt hồng hào, tinh thần lão già vô cùng khỏe mạnh, trong mắt mọi người nhìn về lão già đều mang theo vẻ cuồng nhiệt. Lão già trông như thần tiên hạ phàm, thỉnh thoảng hai tay lại hạ thấp xuống, ra hiệu cho mọi người im lặng.
"Chu đại sư, hôm nay nhất định ngài phải xem cho tôi a!"
"Hôm nay đến phiên tôi a!"
"Lăn đi, Chu đại sư đến đây xem tôi a! Hôm nay ngài nhất định phải chọn giúp tôi một khối nguyên thạch a!"
"Mẹ nó, đồ lòng tham không đáy, lần trước Chu đại sư nhìn cho ông rồi a, hôm nay Chu đại sư nhất định là đến giúp tôi."
"Tôi sẵn sàng trả lại cho Chu đại sư một nửa số tiền coi như tiền hoa hồng!"
"..."
Nhưng nhóm người vây quanh 'Chu đại sư' làm sao an tĩnh được? Hai mắt bọn họ đỏ ngầu, như thể bị quỷ ám.
Trần Phi sau khi nghe vài câu liền hiểu được, Chu đại sư này là người chuyên môn giúp người khác chọn nguyện thạch. Tình huống này giống y như lúc mình ở Khuynh Thành Quốc Tế, bị đám thành viên hội đồng quản trị xúm lại.
“Tỷ lệ thành công của người này cao bao nhiêu, lại có thể khiến nhiều người săn đón như vậy?” Trần Phi không khỏi tự nói.
Nhưng bên cạnh có người lập tức đáp lại: "Cao bao nhiêu? Hừ, Chu đại sư một khi xuất thế, chính là 100%!"
"Không sai, Chu đại sư chính là thần tiên."
"Mỗi tuần Chu đại sư sẽ tới đây một lần, từ lần đầu xuất hiện, cho tới hôm nay vẫn chưa từng thất thủ qua. Phàm là những người đã mua nguyện thạch mà hắn đã đề cử, tất cả đều phát tài a!"
"Đáng tiếc, mỗi ngày Chu đại sư chỉ chọn một người, kẻ nào may mắn mới được chọn trúng, thật là ghen tị a."
Bạn cần đăng nhập để bình luận