Ta Tại Hoang Đảo Cứu Vớt Mỹ Nữ

Chương 683: Cung Điện dưới đáy biển, Xà Hoàng tiến đến!

Hiển nhiên bọn họ đã tới khu vực biển sâu, theo lý mà nói giới hạn lặn của con người là 100 mét, vượt qua cái độ sâu này sẽ có xác suất tử vong rất cao, nhưng thể chất của võ giả đều đã đột phát giới hạn của biển sâu, cho nên có thể đến địa phương càng sâu.
Cộng thêm hai người đã mua thêm trang bị dưỡng khí, cũng là thiết bị phi thường cao cấp, có thể ngăn cản áp lực nước biển. Khi đến độ sâu 1000 mét, cũng tương đương với một ngón tay chịu áp lực hơn 200 cân!
"Hồng hộc, hồng hộc......"
Mặc dù Diệp Điềm Điềm đã có mặt nạ dưỡng khi nhưng Trần Phi cũng có thể nghe được hô hấp của nàng, mặc dù hiện tại nàng đã là nhất tinh Võ Vương, thế nhưng là trước lực lượng của thiên nhiên vẫn có áp lực rất lớn, hô hấp cũng cảm giác không thuận.
Bởi vì sau khi đạt tưới độ sâu này, áp suất khí hút vào trong thiết bị dưỡng khí sẽ tăng lớn gần hơn trăm lần, điều này đối với nội tạng người mà nói là một loại khảo nghiệm cực lớn, nếu không phải võ giả hẳn phải chết không nghi ngờ.
Trần Phi hoàn toàn không có bất kỳ áp lực nào, lấy thực lực của hắn có lẽ có thể lặn xuống đến độ sâu gần 10 km, cũng chính là rãnh biển Mariana, Trần Phi đều có đi vào tìm tòi hư thực vốn liếng.
"Nhìn, phía trước giống như có chút ánh sáng."
âm thanh của Diệp Điềm Điềm vang lên trong tai nghe của Trần Phi.
Đây cũng là thiết bị hai người đã chuẩn bị trước khi xuống nước, có thế nói chuyện trong mặt nạ dưỡng khí thông qua sóng vô tuyến trong cự ly gần. Như vậy có nghĩa là hai người có thể thuận tiện câu thông.
"Ánh sáng hình như càng lúc càng lớn, đây là...... Ông trời ơi."
Không ngừng lặn xuống, cuối cùng cũng tới độ sâu 1000 mét. Sau khi nhìn thấy quang cảnh trước mắt, hai người Trần Phi cùng Diệp Điềm Điềm đều triệt để chấn kinh.
Chỉ thấy đây là một cung điện dưới đáy biển không thấy điểm cuối, khắp nơi đều là đống đổ nát thê lương như nói lên huy hoàng quá khữ, đây là một nền văn minh đẳng cấp cao đã tồn tại vô số năm trước, chỉ là hiện tại cũng đã trở thành thoảng qua như mây khói, bị nước biển hoàn toàn bao phủ.
Ánh sáng vừa rồi nhìn thấy có khả năng chính là dạ minh châu được khảm nạm trên cột đá trong cung điện dưới đáy biển này. Tại cái độ sâu này, tia sáng đã gần như không thể chiếu vào, mắt thường căn bản cũng không thấy được.
Nhưng mà những dạ minh châu này lại phát ra một loại huỳnh quang, làm cho cả cung điện đáy biển đều lộ ra.
"Đây vẫn chỉ là một tòa cung điện trong đó, liếc nhìn vào trong đống đổ nát thê lương, căn bản là không nhìn thấy cuối cùng, tựa hồ toàn bộ đáy biển tất cả đều là thành thị. Chỉ là có duy chỉ tòa cung điện này là được bảo tồn tương đối hoàn chỉnh, chẳng lẽ đây là nền văn minh siêu cổ đại trên Địa Cầu?"
Trần Phi vẫn luôn duy trì sự tôn kính đối với các văn minh, bơi về hướng cung điện đáy biển, lập tức liền nhìn thấy trên của chính của cung điện lại tác phẩm điêu khắc bằng đá đã bị hỏng một nửa, phía trên khắc lấy một hàng chữ.
'Atlan......'
Chữ viết đến đây liền triệt để đứt gãy, nhưng trong lòng Trần Phi vẫn tràn đầy chấn kinh, có chút không thể tin: "Chẳng lẽ trong quốc gia cổ đại Atlantis trong truyền thuyết là thật sự tồn tại, chẳng qua là bị một trận đại hồng thủy nhấn chìm nên chúng ta không biết, hiện tại chúng ta đang ở di tích của quốc gia cổ đại sao?"
"Không biết a, chỉ biết lam tinh thạch chính là ở đó?"
Diệp Điềm Điềm lập tức nhắc nhở mục đích chuyến đi này cho Trần Phi, mặc dù mảnh di tích này cực kì chấn kinh, nhưng nếu muốn hoàn toàn khai phát nơi đây thì đó không phải việc mà hai người có thể làm được, về sau khẳng định phải mời một đội ngũ chuyên nghiệp đến đây mới được, mà trước đó còn phải cầm tới lam tinh thạch.
"Hẳn là ở trong cung điện này, phóng tầm mắt nhìn tới tất cả đều là đổ nát thê lương, chỉ có cái cung điện khổng lồ này coi như hoàn hảo."Trần Phi nói xong liền chuẩn bị dẫn đầu bơi vào trong cung điện, nhưng mà đúng vào lúc này, trong nước biển sau lưng truyền đến từng đợt năng lượng ba động.
Trần Phi lập tức đem Diệp Điềm Điềm kéo ra phía sau, xoay người sang chỗ khác một mặt cảnh giác nhìn qua nước biển đen nhánh, bỗng nhiên một luồng sáng mạnh mẽ lóe lên, cái này hiển nhiên là có người dùng đến đèn pha biển to lớn chiếu sáng.
Chỉ thấy một chiếc tàu ngầm cỡ nhỏ liền xuất hiện ở trước mặt hai người, cửa khoang bên phải mở ra.
"Kẻ đến không thiện."
Diệp Điềm Điềm bĩu môi, nói.
Đối với cái này hai người đều không quá kinh ngạc, bởi vì trước khi đến liền đã tưởng tượng được, tổ chức S tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ, dùng cái mông nghĩ cũng biết, chỉ có có thể là bọn họ sai phái tới người tới chỗ này.
Quả nhiên, 7 người từ bên trong tàu ngầm đi ra, trên người bọn họ đều mặc đồ lặn thống nhất, trên ngực mỗi người đều có ký hiệu một con rắn nhỏ, nhưng chủng loại rắn cũng không giống nhau.
"Bọn họ chính là tổ chức S, mỗi người trong tổ chức S đều dùng một loại danh hiệu đặc biệt làm tên gọi, tất cả đều là người âm hiểm xảo trá ác độc hèn hạ, chúng ta nhất định phải cẩn thận. Bất quá, tôi sẽ bảo kê cậu."Diệp Điềm Điềm vỗ vỗ ngực, phi thường không biết người biết ta.
Trần Phi cẩn thận nhìn chằm chằm 7 người này, nam tử dẫn đầu toàn thân đều là cơ bắp bành trướng, khí tức trên thân cũng là hùng hậu nhất, Trần Phi có thể cảm giác ra hắn đã đạt tới cảnh giới nhất tinh Võ Hoàng.
Mà 6 người sau lưng kia là năm nam một nữ, tất cả đều cũng là cảnh giới Võ Bá đỉnh phong. Quả nhiên thực lực của cái tổ chức S này phi thường cường đại, một tiểu đội điều động đến đây đoạt bảo đã là tinh nhuệ như này, lực lượng tổng bộ hiển nhiên sẽ càng mạnh.
"Lá gan cô bé này thật là lớn, đã nghe được tình báo lại còn dám đến đây, ha ha ha......"
Những người kia lập tức đều nở nụ cười, Trần Phi cùng Diệp Điềm Điềm đều có thể nghe được âm thanh của bọn họ, bởi vì bọn họ cũng dùng thiết bị truyền tin phạm qua sóng vô tuyến giống như Trần Phi và Diệp Điềm Điềm, hiển nhiên là cố ý. Nhưng Trần Phi cũng không để ý.
Hắn duy trì cảnh giác, dựa lưng vào mặt tường của cung điện đáy biển, để phòng bị bọn họ cho đánh lén.
Mà lúc này, nhất tinh Võ Hoàng kia bắt đầu ra lệnh.
"Đoản Vĩ Phúc, Nham Tê Phúc, Nguyên Mâu Đầu, Nguyên Ban Khuê, Bạch Đầu Xà, Trúc Diệp Thanh, kết trận!"
"Vâng, Mãng Sơn Lạc Xà Hoàng!"
Quả nhiên danh hiệu của 7 người này đều là tên của các loại rắn kịch độc, mà người dẫn đầu chính là Xà Hoàng.
Dưới mệnh lệnh của Xà Hoàng, chỉ thấy những người còn lại nhanh chóng du động ở trong nước, hình thành một vòng vây đem Trần Phi cùng Diệp Điềm Điềm vây vào giữa. Trên dưới cũng có một người trông coi, chẳng khác gì là toàn diện vây công.
Bởi vì đây là dưới nước cũng không phải trên cạn, nếu chỉ là vây quanh bốn phía, vậy thì vẫn có thể lên xuống như thường, cho nên bên nào cũng không thể bỏ qua.
Chờ sau khi tất cả vào chỗ, Xà Hoàng liền thúc giục cây quyền trượng trong tay, lập tức một đường vân màu lam liền kết nối với từng thuộc hạ, kết nối với cây gậy ngắn trong tay bọn họ.
"Tư lạp lạp!"
Một quả cầu ánh sáng màu lam lập tức đem Trần Phi cùng Diệp Điềm Điềm bao phủ tại trong đó.
Bọn họ thôi động năng lượng, lập tức liền có một cỗ lực hấp to lớn đem tất cả nước biển trong vòng sáng màu lam rút ra ra ngoài, tạo thành một cái khu vực chân không chỉ có hai người Trần Phi cùng Diệp Điềm Điềm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận