Ta Tại Hoang Đảo Cứu Vớt Mỹ Nữ

Chương 702: Tôi yên tâm cái gì?

Vui tự nhiên là Lê San San cũng coi như là người quen, đi tìm nữ nhân này làm việc, chắc hẳn trăm phần trăm có thể thành công. Nhưng Trần Phi sầu cũng là điểm này, hắn thật sự không muốn dựng lên nửa điểm quan hệ với nữ nhân này, bởi vì hắn cảm thấy nữ nhân này có chút vấn đề về đầu óc.
Nhưng bây giờ không có cách nào, đối với Trần Phi tới nói hiển nhiên là tìm kiếm Kim Chi Linh là quan trong nhất, từ trên tư liệu đến xem, Khai Thác Mỏ Lê Thị hoàn toàn khác biệt so với các nhà khác, riêng tại thế giới dưới lòng đất đã có được hơn mười tòa khoáng sản.
Mặc dù trước kia Lê Xuân Châu cũng coi là một nữ cường nhân, nhưng tuyệt đối không có lợi hại như hiện tại. Chính là vì hai năm này võ đạo bắt đầu bước vào chủ lưu, nàng lại gan lớn bắt được thời cơ phát triển, cắm rễ sản nghiệp của mình ở thế giới dưới lòng đất, cho nên mới có thể được cơ hội một bước lên trời như bây giờ.
Có thể nói ở trong tất cả các nữ tổng giám đốc, chỉ sợ ngoại trừ Từ Khuynh Thành ra thì có rất ít người có thể cùng một cấp bậc với Lê Xuân Châu. Mà nếu Trần Phi là muốn tìm công ty khai thác mỏ hỗ trợ, tìm kiếm manh mối Kim Chi Linh, vậy trừ Khai Thác Mỏ Lê Thị ra thì không có lựa chọn tốt hơn.
"Vừa vặn, Khai Thác Mỏ Lê Thị đang tại Giang Bắc, lộ trình không đến một giờ."
Trần Phi cuối cùng vẫn lựa chọn tiến về, dù sao tìm kiếm Kim Chi Linh mới là trọng yếu nhất.
......
Sau khi đi vào Giang Bắc, Trần Phi mới phát hiện công ty Khai Thác Mỏ Lê Thị thật là lớn, nửa cái khu công nghiệp đều là sản nghiệp của Lê thị, có thể thấy phát triển tốt bao nhiêu. Đây chính là bắt lấy thời cơ, mới có thể một bước lên trời trở thành tập đoàn đỉnh cấp Đại Hạ.
"Người không phận sự miễn vào, mau mau cút đi."
Nhưng mà Trần Phi vừa mới đến gần một chút, lập tức liền có bảo an cầm gậy cao su, một mặt cảnh giác nhìn xem Trần Phi, quơ cây gậy muốn đuổi Trần Phi đi.
Mặc dù Trần Phi là võ giả cường đại, nhưng kỳ thật tại cảnh nội cũng không có bao nhiêu người biết hắn, nói một cách chính xác, hắn nổi tiếng ở nước ngoài hơn. Cộng thêm bản thân Trần Phi điệu thấp, đừng nói là một bảo an, có thể nói chỉ có ít người nhận biết Trần Phi.
Cũng như trước đó hắn lộ mặt tại Đại Hội Võ Đạo Giang Bắc, để rất nhiều người kinh diễm một phen. Nhưng dù sao trí nhớ người là có hạn, huống hồ lần kia thời gian Trần Phi chiến đấu không hề dài, mà số người tới hiện trường cũng chỉ có mấy chục ngàn người, phải biết toàn bộ Giang Bắc thế nhưng là có hơn triệu người a.
"Tôi tìm thành viên ban giám đốc Lê San San của các người, tôi biết nàng."
Trần Phi thản nhiên nói.
Hắn không có nói thẳng đi tìm Lê Xuân Châu, dù sao đối phương không biết mình, hơn nữa còn là tổng giám đốc địa vị cao nhất, chắc hẳn muốn đi gặp một lần không có đơn giản như vậy, cho nên tìm Lê San San là tốt nhất.
"Lăn!"
Nhưng mà nhân viên an ninh kia lại không cho hắn chút mặt mũi nào, ngược lại là phách lối mắt chó nhìn người khác cười nhạo nói: "Lê đại tiểu thư cũng là người mà cậu có thể gặp? Số người biết Lê đại tiểu thư không có một ngàn cũng có tám ngàn, nói một câu nhận biết, sau đó ta cho cậu đi vào? Không nhanh lăn đi ta sẽ đánh gãy chân của cậu."
Trần Phi khẽ nhíu mày, an ninh này không khỏi quá phách lối đi.
"Chút nữa tôi sẽ nói cho San San tỷ, khai trừ cậu ra khỏi nơi này."Lúc này một giọng nữ vang lên.
Chỉ thấy là Đổng Ca Vận đi tới, nàng xa xa liền thấy Trần Phi, cho nên bước nhanh tới, quả nhiên là bị bảo an cho ngăn ở bên ngoài. Nghe được bảo an phách lối như vậy với Trần Phi, Đổng Ca Vận lạnh lùng nói thẳng.
Mặc dù nơi này là khu công nghiệp Khai Thác Mỏ Lê Thị, nhưng việc Đổng Ca Vận là bằng hữu tốt nhất Lê San San ai cũng rõ ràng, bởi vì nàng thường xuyên đến nơi này tìm Lê San San chơi đùa.
"A cái này?!"
Bảo an lập tức cả người đều choáng váng, hắn không nghĩ tới Trần Phi vậy mà thật sự nhận biết Lê San San, Đổng Ca Vận đều đã lên tiếng, vậy còn có thể là giả sao?
"Tôi khuyên cậu hiện tại liền rời đi, nếu không nếu để cho San San tỷ biết cậu đắc tội ân nhân cứu mạng của nàng, sẽ là kết cục gì chắc không cần tôi nhiều lời?"
Nếu như Đổng Ca Vận thật sự báo với Lê San San, dựa theo tính tình Lê San San an ninh này nhất định không có kết cục tốt.
Lập tức mồ hôi lạnh của an ninh này trải rộng toàn thân, một mặt cầu xin nhìn qua Trần Phi, hắn làm sao biết thanh niên này đã cứu được Lê đại tiểu thư a? Hắn thế nhưng là biết rõ tính tình đại tiểu thư, hắn tuyệt đối chịu không nổi.
"Về sau khách khí với người khác là được rồi."
Trần Phi không có tiếp tục so đo với hắn, bởi vì hắn cảm giác không quá quan trọng. Thân là bảo an không cho người xa lạ tiến vào là chức trách của hắn, chỉ bất quá quá chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng, để hắn ăn giáo huấn hôm nay chắc hẳn về sau sẽ không còn mắt chó coi thường người khác.
Dù sao lấy tầm mắt Trần Phi, chỉ cần không xúc phạm đến ranh giới cuối cùng thì hắn cũng lười so đo cùng những người này.
"Cậu còn không tranh thủ thời gian nói lời cảm tạ với Trần ca ca?"
Nghe lời này của Đổng Ca Vận, an ninh này lập tức liên tục nói cám ơn với Trần Phi: "Cảm tạ Trần tiên sinh khoan dung độ lượng, về sau tôi nhất định sẽ tận tâm với chức vụ! Đúng rồi, Trần tiên sinh, tôi thấy gần đây tên Ôn Hồng Đức kia thường đến tìm Lê đại tiểu thư! Tên kia tựa như một khối thuốc cao da chó, mỗi ngày đều muốn dán vào trên người Lê đại tiểu thư, hắn cũng không chiếu chiếu tấm gương xem gương mặt của hắn cũng xứng sao? Cùng Trần tiên sinh so sánh không bằng một ngón chân!"
An ninh này lại chuyển sang a dua nịnh hót, mặc dù Ôn Hồng Đức cũng coi là cái công tử ca, nhưng hắn lại biết Lê San San đã hoàn toàn nhìn hắn không vừa mắt.
Dù sao hiện tại Lê gia đã không phải là nhà phú hào phổ thông, Ôn Hồng Đức căn bản là không xứng. Mà người thanh niên trước mắt này lại là ân nhân cứu mạng của đại tiểu thư, làm không tốt về sau còn có thể cùng một chỗ, hiện tại nếu là lấy lòng, có lẽ hôm nguy hiểm nay liền sẽ trở thành kỳ ngộ thì sao?
Trần Phi căn bản liền không có suy nghĩ tới tâm lý của bảo an này, chỉ là gật đầu nhẹ một cái rồi đi đến nội bộ công ty, nói với Đổng Ca Vận: "Cô dẫn tôi đi văn phòng Lê San San đi."
"Tốt, Trần ca ca."
Đổng Ca Vận nhu thuận nhẹ gật đầu, chợt không phẫn nói: "Tên Ôn Hồng Đức kia quả thực chính là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, kỳ thật trước đó San San tỷ cùng với hắn một chỗ hoàn toàn là bởi vì tên liếm chó này cứ dính vào, San San tỷ cùng hắn cũng chưa xảy ra chuyện gì, Trần ca ca anh yên tâm đi."
"Tôi yên tâm cái gì?"
Trần Phi có chút buồn cười nhìn thoáng qua Đổng Ca Vận, nha đầu này không phải là muốn tác hợp cho mình và Lê San San a?
"Ai nha, tóm lại tên Ôn Hồng Đức kia chán ghét đến chết, ngay cả một cọng tóc gáy của Trần ca ca cũng không sánh nổi, chỉ cần anh đi tới trước mặt, hắn sẽ cảm thấy xấu hổ mà chạy mất dép. Ai còn không biết trong lòng của hắn nghĩ gì đâu? Không phải chỉ là ngắm vào gia sản phong phú của San San tỷ, muốn đến cướp lấy một phần trái cây sao?"
Nghe Đổng Ca Vận nói, Trần Phi mới biết được nguyên lai bọn họ liền đã có những ý nghĩ này. Kỳ thật đều người đồng lứa với Trần Phi là, bất quá lại phi thường lõi đời, bất cứ chuyện gì đều nghĩ đến tiền.
"Nơi này chính là phòng làm việc của San San tỷ, Trần Phi ca, vận khí anh rất tốt a, bình thường San San tỷ đều là một chưởng quỹ vung tay, sẽ rất ít tới công ty. Hôm nay anh muốn gặp nàng, lại vừa vặn ở đây, quả thực chính là duyện phận a."
"Tôi chỉ đến tìm Lê San San thương lượng công việc."
"Em hiểu em hiểu......"
Đổng Ca Vận một bộ cái gì cũng hiểu, không hổ là họ Đổng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận