Ta Tại Hoang Đảo Cứu Vớt Mỹ Nữ

Chương 91: Terry chết

"Bắt tao phải trả giá? Ha ha ha ha..."
Như thể nghe được câu chuyện hài hước nhất từ trước đến nay, Terry ôm bụng cười như điên, nhìn vào mắt Trần Phi như đang nhìn một kẻ ngốc, rồi chế nhạo: "Đáng tiếc a, đáng tiếc, mày sẽ không có cơ hội này! Đầu tiên tao sẽ biến mày thành thái giám, sau đó lại phế bỏ tay chân của mày, mày sẽ... "
Nói được nửa chừng, âm thanh Terry đột nhiên im bặt dừng lại. Giống như cổ của một con vịt đực bị bóp chặt, đôi mắt đột nhiên trừng to, trong mắt hiện lên vẻ sợ hãi cùng không thể tin được!
Một họng súng đen như mực nhắm ngay vào đầu Terry.
Trần Phi cầm khẩu súng lục trong tay và nhắm vào đầu Terry. Sợi dây trên người vừa rồi đã lặng lẽ nới lỏng.
"Chúng mày, chúng mày ăn cái quái gì mà mỗi việc trói hắn cũng không nên thân vậy?!"
Terry vừa sợ hãi vừa phẫn nỗ gào thét.
Râu quai nón cười ha ha và nói: "Ai, râu quai nón tao dù sao cũng là vệ sĩ riêng của Libby, làm thuộc hạ của Barlow lăn lộn lâu như vậy, cuối cùng cũng là phát huy ra tác dụng a."
Hai tên đàn em đều ngốc trệ, không phải nói tới thu tiền sao? Tại sao lại đột nhiên làm phản rồi?
"Fuk!! Libby là có ý gì? Đụng đến tao liền đại biểu cho việc cùng cha tao khai chiến, hắn muốn làm phản thuyền trưởng Rosen sao !"
Libby là tên đội trưởng mạnh nhất dưới trướng của Rosen, với bốn trăm năm mươi tên thuộc hạ, nhiều gấp đôi Barlow. Địa vị trong Băng cướp biển Rosen cũng cao hơn Barlow.
Terry vô cùng tức giận cùng chấn kinh. Hắn hiên nhiên biết rằng, trên tàu của mình khẳng định có gián điệp của những băng cướp biển khác. Nhưng dù sao cũng đều là thuộc hạ của một bạo chúa, vậy mà còn phải bắt tay với ngoại nhân đối phó mình?
"Ha ha, thuyền trưởng Libby từ lâu đã không hài lòng với tình hình như vậy. Hắn có bốn trăm năm mươi thuộc hạ tinh nhuệ, mà trong khi thuyền trưởng Rosen của chúng ta thì sao? Cũng chỉ có năm trăm người mà thôi. Dựa vào cái gì, thuyền trưởng Libby, lại phải bị người khác kiểm soát? Sau khi hợp nhất phần còn lại của băng cướp biển Rosen, thuyền trưởng Libby liền sẽ có thể vượt lên dẫn đầu! "
"Đừng nói nhảm với hắn nữa, chúng ta nhanh rời đi thôi."
Trần Phi dí súng vào đầu Terry và nói: "Để thuộc hạ của mày tránh xa ra, nếu không tao sẽ một súng bắn nổ mày! Ngoài ra, hãy để tàu chở hàng theo sát lấy bọn tao, mày hiểu không?"
Lúc này Terry nào dám chống lại, hắn nhanh chóng cho mọi người tránh ra, để cho Trần Phi áp giải mình, bước ra khỏi phòng thuyền trưởng, đi về phía sau kho hàng.
Trên đường đi, tất cả đám cướp biển đều choáng váng. Không ít người âm thần báo tin cho thuyền trưởng Barlow, Trần Phi đều nhìn thấy những thứ này nhưng không ngăn cản được, đây cũng chính là hiệu quả mà hắn mong muốn.
Ngay sau khi đến cuối kho hàng, Trần Phi cùng râu quai nón mang theo Terry đã trực tiếp nhảy xuống, quay trở lại xuồng cao tốc mà Trần Phi đã đậu sẵn từ trước.
"Đi thôi, vịnh Nguyệt Nha! Vùng biển do Libby kiểm soát!"
Trần Phi cố ý hét lớn, và râu quai nón khởi động xuồng cao tốc.
"Râu quai nón, bây giờ anh thả tôi ra, và chúng ta sẽ đi nói với thuyền trưởng Rosen rằng Libby có ý đồ làm phản. Bằng cách này, anh sẽ lập được đại công và có một tương lai tốt đẹp hơn là đi theo con đường phản loạn a!" "
Nửa đường, Terry vẫn không ngừng mê hoặc lấy râu quai nón.
"Ba !!"
Trần Phi bỗng nhiên lấy roi sắt vụt vào người Terry, máu tươi lập tức bắn tung tóe ra.
"A a a !!"
Terry thống khố rú lên, lúc này hắn cuối cùng cũng nhận ra được cảm giác sống không bằng chết như thế nào.
"Cái gì mà thuyền trưởng Libby a, đồ ngu ngốc, Râu quai nón đại ca tao vừa rồi diễn trò mà thôi, diễn cho đám thuộc hạ trên tàu của mày nhìn a. Râu quai nón đại ca tao, là một vệ sĩ riêng của Nữ hoàng Lilith, đã một mức theo cha mày với tư cách là gián điệp. Và bây giờ, hãy để tao kể cho mày, để mày chết minh bạch, hiểu không. ”Râu quai nón ha ha cười nói, biển cả gió lớn, đám cướp biển trên tàu chở hàng phía sau không thể nghe được cuộc nói chuyện nhỏ như vậy.
Terry nghe xong liền sững sờ, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên trán chảy xuống, hắn không phải kẻ ngu, trong đầu liền đoán ra ngay.
"Chúng mày làm vậy là cố tình làm cho cha tao nghĩ rằng Libby bắt cóc tao? Muốn ly gián mối quan hệ của bọn tao, để bọn tao quay lưng lại với nhau sao ?!" Terry kinh ngạc không thôi, không nghĩ tới đối phương có một kế hoạch hoàn hảo như vậy.
Trần Phi đột ngột ném ra một chiếc roi sắt khác, cười lạnh: "Đây chỉ là bước đầu tiên, còn nhiều phần tiếp theo thú vị hơn. Đáng tiếc khi mày không thể theo dõi được. Nhưng đừng lo lắng, trước khi chết, tao sẽ cho mày nhận ra được sống không bằng chết là như thế nào! "
Trần Phi vừa nói xong, roi sắt trong tay vung ra như mưa, đập vào Terry!
Hắn muốn trả lại tất cả những bất bình và nỗi đau mà Michelia đã phải chịu đựng gấp mười, gấp trăm lần!
"A! A! A !!!"
Chiếc xuồng cao tốc phi nước đại trên biển, Terry điên cuồng rú lên, và những tiếng la hét không ngừng vang lên trong giây lát ...
Ở phía bên kia, thuyền trưởng Barlow đang lái một chiếc tàu khác và dừng tại một cái bến cảng.
Ngay khi Lục Nghiên được giao cho đầu mối, hắn đã nghe được tin tức từ thuộc hạ của mình.
"Thuyền trưởng, Terry đã bị bắt bởi người của Libby!"
Thuyền trưởng Barlow đã vô cùng giật mình khi nghe những lời đó, hiển nhiên là không ngờ lại có chuyện như vậy xảy ra.
"Libby đây là có ý gì? Fuk, là vì muốn nổi loạn sao? Tao sẽ đích thân gặp hắn xem hắn muốn làm gì!! Đi tới vịnh Nguyệt Nha với tốc độ nhanh nhất!"
Ngay sau đó, chiếc tàu của Barlow, với tốc độ nhanh nhất, phi nước đại trên mặt biển.
Từ ban ngày đến đêm tối đầy sao, còn một trăm hải lý nữa mới đến được vịnh Nguyệt Nha. Ở đây có rất nhiều đảo rất thích hợp để nghỉ ngơi và dừng chân. Nhưng Barlow đã không có tâm trí làm điều này, bởi vì hắn không biết chuyện gì đang xảy ra với con trai của mình, nhất định phải nhanh chóng.
"Oanh !!"
Tuy nhiên, vào lúc này, một tiếng nổ đột ngột vang lên!
Ngay sau đó, thân tàu rung chuyển dữ dội.
"Thuyền trưởng, chúng ta đang bị pháo kích !!"
Tiếng nói của tên thuộc hạ vừa dứt, bọn chúng liền thấy được trên hòn đảo gần đó có rất nhiều cướp biển đang không ngừng chuyển ra hỏa lực và bắn phá dữ dội tàu của Barlow!
"Rút lui, mau rút lui !!"
Barlow hoàn toàn không dám tiến về phía trước, phía trước có quá nhiều đảo nhỏ, khắp nơi đều có khả năng có mai phục.
"Cha cứu con, a !!!"
Thế nhưng là, ngay khi Barlow sắp chuẩn bị rút lui, hắn bất ngờ nghe thấy tiếng la hét của con trai Terry.
Chợt, hắn nhìn thấy con trai mình, Terry, trên một hòn đảo cách đó không xa, đang bị bắt làm con tin bởi một nhóm cướp biển.
Hơn nữa quần áo trên người đều đã bị nhuốm máu, nhìn vô cùng thê thảm, trên người không còn lấy một chỗ tốt, cũng không biết đã trải qua chuyện kinh khủng như thế nào.
"Con trai!"
Barlow lập tức quýnh lên, chuẩn bị nghĩ cách cứu viện
"Cha, người bắt cóc con chính là Li..."
"Phanh!"
Terry lời còn chưa dứt, trực tiếp bị một một tên cướp biển ăn mặc quái dị bắn chết.
"A a a !!! Libby, tao sẽ không để yên cho mày, tao với mày sẽ không chết không thôi !!!"
Nhìn thấy con trai mình bị giết và thi thể bị ném xuống biển như một đống rác, Barlow lập tức điên cuồng gầm lên, đôi mắt trở nên đỏ ngầu trông như một kẻ điên!
Bạn cần đăng nhập để bình luận