Ta Tại Hoang Đảo Cứu Vớt Mỹ Nữ

Chương 473: Đổi trắng thay đen

Trần Phi rút kiếm, một lần nữa đi về phía Justin.
"Mày, mày dám giết tao. Tao thế nhưng là. . ."
"Mày nhưng mà cái gì? Mày không phải là cướp biển sao?"
Trần Phi nhếch miệng cười, một nụ cười thật nham hiểm.
Đối phương là thành viên của thần uy tổ, đương nhiên Trần Phi biết điều này. Nhưng bây giờ bọn họ rõ ràng là cướp biển, cho dù Trần Phi xử lý hết, bọn họ cũng không thể nói được gì, chẳng lẽ đi tìm đặc tổ đòi công đạo, nói các người không nên giết cướp biển sao?
Và không ai trong số họ dám tiết lộ danh tính thật của mình cho công chúng, nếu không danh tiếng của cả thần uy tổ trên thế giới sẽ sụp đổ. Cho nên bây giờ mặc kệ Trần Phi làm gì bọn họ, đều chỉ có thể cặm lặng như hến, đây chính là tự tàm tự chịu!
"Mày biết chúng tao là ai, nếu dám phá hoại chuyện của chúng tao, mày nhất định sẽ phải chết!" Justin lạnh lùng uy hiếp.
"Chẳng lẽ mày không nghe thấy cách bọn họ gọi tao sao?"
Trần Phi nhẹ nhàng nói, Justin liền cảm thấy nổi da gà, đột nhiên nhớ tới, người có thâm cừu đại hận với thần uy tổ tên là Trần Phi. Lúc trước hắn còn dám công khai công kích đội trưởng thần uy tổ, huống hồ bây giờ lại lấy danh nghĩa giết cướp biển?
"Vù!"
"Phốc!"
Trần Phi không chút do dự chém xuống.
Thất Tinh Võ Vương ở trước mặt Trần Phi giống như một con gà yếu ớt, một chiêu có thể bị xử lý.
Các thành viên còn lại vây quanh đường đi cơ hồ không chút do dự, liền tán đi bốn phía. Trần Phi trực tiếp không ngừng phóng ra kiếm khí, uy lực của kiếm khí này còn mạnh hơn so với đạn pháo, trực tiếp một kiếm một người, tất cả đều ngã xuống.
Toàn bộ đường đi đều trở nên vô cùng yên tĩnh.
Chỉ có tiếng Trần Phi bước đi.
"Mau uống viên đan dược này đi."
Trần Phi đem Thanh La đan dược đút cho Đường Ngạo Sương.
Đường Ngạo Song vẫn còn ngây người, vẫn không hiểu vì sao Trần Phi lại trở nên lợi hại như vậy, nhưng vẫn là nghe lời đem đan dược ăn hết, lập tức cảm thấy một luồng hơi ấm xâm nhập vào bụng, cả người đều dễ chịu hơn rất nhiều.
Trần Phi lại đưa cho Đường Phượng Thiên một viên thuốc khác, mặc dù cô không bị thương nặng như Đường Ngạo Sương, nhưng cũng đã chiến đấu suốt thời gian qua, rõ ràng là bị thương không ít.
"Cảm ơn."
Đường Phượng Thiên nuốt viên đan dược, sau đó nhìn chằm chằm Trần Phi, không nói về trận chiến đã xảy ra, mà hỏi: "Cậu dự định phụ trách với Tiểu Sương như nào, còn cả Tiểu Y nữa?"
Lời này vừa nói ra, Trần Phi lập tức chẹn họng.
Hắn không nghĩ tới Đường Phượng Thiên đột nhiên hỏi vấn đề sắc bén như vậy, cho nên hắn không khỏi gãi gãi đầu.
Làm sao phụ trách?
Nhìn tình cảnh của hai người, lần đó khả năng cũng không có trúng thưởng. Các nàng khẳng định là không cần tiền, mà danh phận cũng khó. Một núi không thể chứa hai hổ a, mặc dù Lâm Thiến Nhân nhắm mắt làm ngơ một số chuyện, nhưng nếu đột nhiên mang hai người trở về vậy sẽ như nào?
Trần Phi rùng mình một chút, sợ là Lâm Thiến Nhân sẽ xé rách mình.
"Cậu không muốn phụ trách?"
Thấy Trần Phi trầm mặc, Đường Phượng Thiên hừ lạnh một tiếng.
"Dì Đường, đó không phải lỗi của Trần Phi!"
"Thôi, đừng nói nữa..."
Kết quả, Đường Ngạo Sương và Tiểu Y là những người đầu tiên không kìm dược, gương mặt đỏ ửng cúi xuống, khẽ lẩm bẩm.
"Ha ha, các cô cứ giúp hắn nói đi. Yên tâm, Trần Phi, tôi sẽ đem chuyện này một năm một mười nói rõ cho ông nội của cậu." Đường Phượng Thiên hừ lạnh nói.
"Làm sao chị biết ông nội của tôi?"
Trần Phi đầu tiên là chấn kinh, sau đó có chút chết lặng.
TRước kia đi theo lão gia tử, hắn chính là một ông già câu cá, cùng lắm là đã từng phục vụ trong quân đội cho nên có chút đặc thù, nhưng dù gì cũng chỉ là một người bình thường mà thôi.
Nhưng từ khi ra khơi, làm sao những người này ai ai cũng biết tên ông nội mình?
"Cái này không cần cậu quan tâm, hiện tại cậu có thể trở về Đông Nam, thần uy tổ không chỉ có là công kích chúng ta, mà còn cả đội thợ mỏ, sợ là hiện cũng bị trọng thương đi." Đường Phượng Thiên nói.
Trần Phi nhẹ gật đầu, chuẩn bị rời đi.
Đột nhiên, chỉ nghe thấy một loạt tiếng bước chân chỉnh tề truyền đến, sau đó liền gặp được các thành viên của Anh quốc tổ mặc áo giáp đầy đủ, mang theo những khẩu pháo tinh thạch đâu vào đấy dưới sự chỉ huy, đem một đầu đường phố che lại.
Khi người đứng đầu nhóm nhìn thấy thi thể của Justin nằm trên mặt đất, mí mắt của hắn kịch liệt co giật, trong con ngươi mang theo lửa giận trừng Trần Phi mọt chút, chợt vung tay lên.
"Bắt lại đám phần tử khủng bố này!"
"Vâng, đội trưởng Corbot!"
Dưới sự chỉ huy của người tên Corbot, chỉ thấy đám người này lập tức xúm lại.
Trần Phi liếc mắt liền nhìn ra đám người này là người của Anh Quốc tổ. Vừa rồi bọn họ không đến, bây giờ lại đến bắt người. Rõ ràng là đã đến từ trước đó, chỉ là bây giờ mới đi ra.
Hiện tại bất quá chỉ tìm một cái cớ đem mình bắt lại mà thôi. Trần Phi chỉ cảm thấy có chút khôi hài, khẽ giơ kiếm lên, đang định ra tay, Tiểu Y bên cạnh đã kéo tay áo của Trần Phi, sau đó nói với đám người kia.
"Phần tử khủng bố chân chính là đám người kia, bọn chúng là cướp biển. Chúng tôi giết cướp biển là trừ bạn an dân a."
Rõ ràng, Tiểu Y vẫn không muốn đắc tội với Anh Quốc tổ, dù sao, ngoài sáng đối phương vẫn tổ chức của chính phủ. Cho nên nếu trực tiếp ra tay, e rằng hậu quả sẽ khó giải quyết.
Nhưng rõ ràng, Tiểu Y vẫn đánh giá quá cao lương tâm của nhóm người này.
"Ai xấu ai tốt, không tới phiên cô suy luân. Thành thật đi theo chúng tôi, tự nhiên sẽ có thẩm phán."
Corbot hai tay chắp sau lưng nói một cách tự hào. Đây là địa bàn của hắn, phía sau còn có tổ trưởng hậu thuẫn, cho nên hắn rất tự tin.
"Vừa rồi đám cướp biển gây rối, các người ở nơi nào?"
Đường Ngạo Sương yếu ớt nói, trong lòng tức giận không thôi.
Đám người này giả làm cướp biển đến đây âm u công kích thì cũng thôi đi, không nghĩ tới bên ngoài còn đám đạo lý như này, quả thực là cực kỳ bá đạo.
Đường Phượng Thiên không nói lời nào, chỉ là nắm chặt dao găm trong tay, hiển nhiên cô biết rất rõ, cùng những người này không thể nói đạo lý.
"Tôi đã nói qua, đến cùng là ai tốt ai xấu, không đến phiên các người phán đoán. Việc các người phải làm chính là thành thật tiếp nhận điều tra chúng tôi, không có tư cách ở chỗ này nói nhảm, hiểu không?" Corbot ngạo mạn tới cực điểm.
Thân là cửu tinh Võ Vương, Corbot vô cùng tự tin vào sức mạnh của bản thân, từ cái nhìn của hắn, cảnh giới Võ Vương của mình chính là thiên hạ đệ nhất.
Trần Phi trực tiếp vung kiếm.
"Hắn muốn công kích Anh Quốc tổ, trực tiếp đánh chết!"
Như thể đợi Trần Phi phản ứng, Corbot lập tức hét lớn. Ngay lập tức, tiếng súng nổ ra, Corbot cũng cầm vũ khí lao về phía Trần Phi.
Nhưng sau đó hắn liền thấy, tất cả vũ khí nóng đều dừng lại trên huyết thuẫn của Trần Phi, không hề có một gợn sóng. Mà ngay sau đó, Trần Phi nhẹ nhàng nâng thanh kiếm của mình lên, một vòng kiếm khí trực tiếp đánh tới.
"Phốc!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận