Ta Tại Hoang Đảo Cứu Vớt Mỹ Nữ

Chương 129: Săn cá sấu

Trong lúc đó, Trần Phi cũng nhìn thấy dê rừng và thỏ rừng, nhưng thử bắn bằng cung tên, đều không thành công.
Phải biết, rằng những con vật này rất cảnh giác, hình thể không lớn và cực kỳ linh hoạt, cho nên rất khó để bắt được!
Nhưng Trần Phi không nản lòng, dù sao thì mũi tên cũng không cần tiền, đều được làm từ thân cây hương bồ. Trên đảo lại có rất nhiều cây hương bồ, có thể vừa tiêu hao vừa chế tạo được. Trần Phi vẫn luôn duy trì khoảng mười mũi tên.
"Chủ nhân, trước mặt có một khu rừng ngập mặn!"
Michelia chỉ về phía trước và nói.
Khi Trần Phi nhìn thấy thế, mắt hắn sáng lên.
Rừng ngập mặn vô cùng hiểm trở, đầy cá sấu và rắn nước, còn có một số loài cá rất hung dữ. Nhưng lúc này, đối với Trần Phi nó cũng là bảo khố.
“Muốn ăn thịt cá sấu không?” Trần Phi quay đầu lại hỏi Michelia.
"A? Bắt cá sấu? Không phải là quá nguy hiểm sao?"
Michelia sửng sốt một chút, không phải cô chưa từng ăn thịt cá sấu, chỉ là ăn trong phòng ăn, cùng việc tự mình bắt ăn là hoàn toàn khác nhau. Lúc đầu, chỉ nghĩ đi săn bắt động vật ăn cỏ. Không ngờ Trần Phi lại lên kế hoạch bắt cá sấu!
"Không có cách nào a. Những con thỏ và dê rừng đó đều như ma, bắt chúng nào dễ dàng như vậy. Mặc dù cá sấu rất hung dữ, nhưng dù sao số lượng cũng nhiều, vì vậy bắt chúng dễ dàng hơn. Gọi là cầu phú quý trong nguy hiểm, muốn ăn no, nhất định phải mạo hiểm a! ”Trần Phi nói.
"Michelle nghe chủ nhân!"
Cô thẳng thắn nói, chỉ cần Trần Phi quyết định, huống chi bắt cá sấu, bắt khủng long, cô cũng không chớp mắt.
"Được rồi, chúng ta hãy cố gắng tìm một con cá sấu nhỏ một chút, như vậy sẽ an toàn hơn. Em phải đi theo tôi, tuyệt đối không được đi lung tung."
Trần Phi hướng dẫn Michelia, và sau đó bắt đầu nhặt bùn đất trong rừng ngập mặn và bôi lên cơ thể mình.
Đây là dùng để ngăn ruồi cát đốt, khi vào khu rừng ngập mặn trên hòn đảo hoang trước đó, Michelia đã không đi theo hắn. Nhìn thấy Trần Phi đang lấm lem bùn đất trên người, đôi mắt to hiện lên vẻ nghi hoặc.
Trần Phi cũng nhìn ra nghi ngờ trong lòng Michelia, liền giải thích: "Bôi loại bùn này lên người có thể tránh cho ruồi cát đốt, cũng không bị lây bệnh. Cho nên phải bôi thật tốt, nếu không có thể bị đốt, có thể sẽ gây tử vong. "
Nghe Trần Phi nói, Michelia hiểu, thế nhưng cô vẫn không động, thay vào đó lại đến bên Trần Phi và nói: "Chủ nhân, bôi cho cẩu cẩu a"
“Phía sau không với tới được, tôi sẽ giúp em bôi.” Trần Phi nói.
"Không chỉ phía sau, chủ nhân phải bôi tất cả!"
"Không rảnh a!"
Trần Phi kiên quyết từ chối, hắn không phải thánh nhân, nếu tiếp xúc quá nhiều, sẽ khó tránh khỏi suy nghĩ lung tung. Có thể chịu đựng trong một tháng, đã là không dễ dàng. Bây giờ là giai đoạn quan trọng của việc đi săn, không thể có sai lầm.
"Vậy thì để cho cẩu cẩu bị đốt chết đi, cẩu cẩu đáng thương a..."
Michelia ngồi xổm xuống và dùng ngón tay vẽ những vòng tròn trên mặt đất. Một tư thế nếu Trần Phi không giúp sẽ không thôi.
"Đến đây đi."
Trần Phi đã bôi xong, trực tiếp kéo cô lại và thoa đều lên cơ thể cô. Hắn cũng không muốn Michelia lúc nào cũng phải nghe lời, cá tính một chút cũng tốt. Xem như nuông chiều cô một lần.
"Tay chủ nhân không thành thật a."
"Ba!"
"Ưm..."
Sau khi giúp Michelia bôi bùn để ngăn chặn ruồi cát, Trần Phi đi trước, dẫn đầu bước vào chỗ rừng ngập mặn. Còn Michelia lại có chút đứng không vững mà đi theo phía sau với đôi chân run rẩy của mình, nghĩ đến chuyện vừa rồi, sắc mặt vẫn còn xấu hổ.
Cá sấu là loài động vật máu lạnh nên sẽ ở nơi có ánh nắng trực tiếp. Trước đó, Trần Phi muốn tránh cá sấu nên luôn đi trong bóng tối, cố ý tránh những nơi có cá sấu, nhưng bây giờ hắn đến để săn, vì vậy tự nhiên sẽ không phải tránh né.
Tuy nhiên, Trần Phi sẽ không liều lĩnh mà lao thẳng đến nơi có diện tích ánh sáng mặt trời lớn, đó chính là tìm cái chết.
Phạm vị ánh nắng mặt trời chiếu xuống nước càng nhiều, cá sấu sẽ càng lớn. Phải biết, lực cắn của những con cá sấu to lớn này chắc chắn không phải thứ mà Trần Phi có thể chịu được. Đặc biệt là sau khi cắn, một cú xoay người có thể dễ dàng đem Trần Phi cuốn chết.
Vì vậy, thứ mà Trần Phi đang tìm kiếm là một nơi có diện tích ánh sáng mặt trời nhỏ. Trong bất kỳ nhóm động vật nào, cũng có những cuộc chiến tranh giành địa bàn. Đây là sự thật rất phổ biến, kẻ thắng làm vua, điều này càng được thể rõ trong tự nhiên.
Những con cá sấu nhỏ tự nhiên chỉ dám ở những nơi có diện tích ít ánh sáng mặt trời, vì chúng không thể cạnh tranh với những con cá sấu lớn hơn.
"Chủ nhân, nhìn kia!"
Michelia con mắt sắc bén đột nhiên hét lên một tiếng, Trần Phi nhìn theo hướng cô đang chỉ, liền nhìn thấy một tia nắng thưa thớt rơi xuống dưới những chiếc lá lốm đốm bên cạnh một cái cây trong rừng, và trong mảnh nước này, có hai con mắt, đang lơ lửng trên nước!
"Cá sấu!"
Trần Phi trong lòng chợt sững sờ, đây là tư thế quen thuộc nhất của cá sấu, bao phủ cả người trong nước, chỉ có một đôi mắt lộ ra trên mặt nước, để có thể quan sát hoàn cảnh xung quanh, cũng là tương đương với việc tiếp tục phục kích, chỉ cần con mồi đi qua trước mắt, nó sẽ phát động tấn công!
"Từ đôi mắt này đến xem, hẳn là một con cá sấu nhỏ."
Trần Phi mắt sáng lên, đây chính xác là mục tiêu hắn cần, một con cá sấu như vậy tương đối dễ giết.
"Tôi đi thu hút nó trước, em đi vòng qua và tấn công từ phía sau!"
Ngay lập tức, Trần Phi đưa dao Nepal cho Michelia, han cầm một nhánh cây dài, trực tiếp đâm tới trước mặt cá sấu.
Cảm nhận được địch ý của con người, con cá sấu liền há miệng cắn xé. Dù chỉ là một con cá sấu nhỏ nhưng lực cắn cũng vô cùng đáng kinh ngạc, một thanh gỗ rất dày trên tay Trần Phi đã trở nên rất mỏng manh dưới hàm răng sắc nhọn của con cá sấu, trực tiếp bị cắn gãy, mảnh gỗ vụn bay tứ tung.
Nhưng lúc này, Michelia đã chớp lấy thời cơ, lao tới từ phía sau con cá sấu, trực tiếp nhào lên lưng con cá sấu rồi dùng dao vào đầu con cá sấu, con cá sấu vặn vẹo mấy lần, liền bất động trong nháy mắt.
"Tác chiến thành công."
Michelia giơ hai ngón tay lên và so.
Một con sấu nhỏ đủ cho hai người ăn no nê trong một ngày.
Trần Phi cũng rất vui vẻ, đã lâu chưa được ngoạm một miếng thịt lớn, trông cậy vào tôm cá nhỏ suốt một tháng nay quả là cực hình. Vừa nghĩ đến việc liền có thịt cá sấu ăn, liền hưng phấn.
Nhưng vào lúc này, Trần Phi đột nhiên nhìn thấy phía sau Michelia có một con cá sấu lớn, nhanh chóng tới gần nàng, trong lòng chấn động!
"Cẩn thận!"
Trong nháy mắt, Trần Phi lao ra với tốc độ nhanh nhất và kéo Michelia đến trước mặt mình!
Cũng chính lúc đó, con cá sấu lớn đột nhiên há to mồm ra, trực tiếp cắn xuống!
"Răng rắc!"
Theo một âm thanh vang lên, chỉ thấy con cá sấu trực tiếp cắn đứt một đoạn lớn thân cây, mùn cưa ẩm bay tung tóe khắp nơi. Có thể tưởng tượng khoảnh khắc này mạnh mẽ như thế nào. Michelia cảm thấy kinh hãi khi nhìn thấy vết cắt trên thân cây. Trong lòng không khỏi suy nghĩ, nếu vết cắn này vào người, ít nhất sẽ bị cắn đứt một bên chân!
"Dọa chết cẩu cẩu a!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận