Ta Tại Hoang Đảo Cứu Vớt Mỹ Nữ

Chương 393: Ai là lão bà của anh?

"Đa tạ đã thương nhớ."
Trần Phi cười nói.
Từ Khuynh Thành không tiếc nhân lực vật lực tìm hắn hơn một năm, điều này cũng chứng tỏ Từ Khuynh Thành là một người trọng nghĩa tình người, Trần Phi tự nhiên đối với cái này rất vui mừng.
Đặc biệt, khi lại có một ít người phụ tá đằng sau ...
Gác lại suy nghĩ này sau đầu, Trần Phi định nói về sự hợp tác.
"Các người ra ngoài đi, đến lúc đó sẽ có khen thưởng."
Thấy Trần Phi có điều muốn nói, Từ Khuynh Thành ngay lập tức nói với các thành viên hội đồng quản trị. Tất cả các thành viên hội đồng quản trị vui vẻ ra ngoài, Triệu chủ tịch còn bổ sung một câu: "Tôi là người đầu tiên phát hiện ra ngài Trần a", rồi rời văn phòng.
"Trần Phi, thời gian này cậu làm gì a, sao không có chút tin tức nào vậy?"
Từ Khuynh Thành rót cho Trần Phi một tách cà phê, lo lắng hỏi.
"Xử lý một số chuyện ở nước ngoài thôi."
Trần Phi xua tay, về phương diện võ đạo không đề cập tới cũng được, sau đó chuyển chủ đề: “Hôm nay tôi tới đây là để thương lượng hợp tác với cô, không biết Từ tổng có thuận tiện hay không, tôi nói chi tiết một chút về sự hợp tác của công ty chúng ta..."
"Cậu muốn lập nghiệp sao? Không cần phải nói, bất luận hợp tác cái gì tôi đều đáp ứng, đồng thời nó cũng sẽ được đặt ở cấp độ cao nhất. Trần Phi, cậu cứ lấy hợp đồng ra cho tôi ký tên đi. "
Kết quả Từ Khuynh Thành không để Trần Phi nói xong kế hoạch hợp tác của Thời Trang Mỹ Nhân, liền trực tiếp quyết định. Hiển nhiên, cô không quan tâm Trần Phi đến cùng là làm cái gì, chỉ cần đó là sự hợp tác mà Trần Phi cần, Từ Khuynh Thành sẽ đáp ứng vô điều kiện.
Có thể nói là báo ân, nhưng cũng có thể là Từ Khuynh Thành vô cùng tin tưởng đối với năng lực của Trần Phi. Mặc dù Trần Phi chưa bao giờ thể hiện tài năng của mình trong kinh doanh, nhưng Từ Khuynh Thành tin rằng những người ngay cả khi đối mặt với sinh tử đều có thể bình tĩnh, thì với môi trường như này nhất định sẽ có thể đứng ở vị trí hàng đầu.
"Đó là công ty mới thành lập của vợ chưa cưới của tôi, 'Thời Trang Mỹ Nhân', nên rất cần các đường dây tiêu thụ như quý công ty."
Trần Phi mỉm cười, nói.
Nếu để hắn biết được nội tâm của Từ Khuynh Thành, nhất định sẽ phi thường im lặng, hiển nhiên đối phương đánh giá quá cao mình, bởi vì Trần Phi căn bản không có tài kinh doanh, cũng không biết gì về kinh doanh.
"Vợ chưa cưới a? Vậy thì chúc mừng cậu, Trần Phi. Yên tâm đi, đường dây tiêu thụ Khuynh Thành Quốc Tế của chúng tôi đứng đầu Giang Đông, trong nước cũng nằm trong top 10. Nhất định sẽ khiến doanh thu từ công ty của vị hôn thê cậu tăng vọt." Từ Khuynh Thành nói một cách chắc chắn.
Nhưng không biết vì sao, trong lòng cô lại có chút mất mát, điều này làm cho Từ Khuynh Thành cảm thấy rất kỳ quái, cho tới bây giờ cô chưa từng có loại cảm giác này, thậm chí ngay cả chính mình cũng không hình dung ra cảm giác này là như nào.
Chính là khi nghe thấy Trần Phi nói ba chữ 'Vợ chưa cưới'.
Từ Khuynh Thành đột nhiên kinh hoảng một chút, trong đầu liền hiện lên một ý nghĩ làm cho cô kinh ngạc, chẳng lẽ là mình thích tiểu thanh niên này? Nghĩ đến đây, tâm lý cô càng trở lên rối loạn, thậm chí không dám nhìn thẳng vào Trần Phi.
"Vậy thay mặt Thiến Nhân cảm ơn cô, Từ tổng."
Trần Phi cũng không có cảm thấy điều gì không ổn, cũng hoàn toàn không phát hiện ra thất thố nho nhỏ của Từ Khuynh Thành.
"Được, đến lúc đó tôi sẽ đích thân đến nhà gặp mặt vợ chưa cưới của cậu, cùng cô ấy ký một phần hợp đồng này."
“Không nhất thiết phải như vậy.” Trần Phi lắc đầu: “Cô cứ gọi điện thoại bảo cô ấy tới ký kết hợp đồng là được, nếu cô chủ động đi qua, nhất định cô ấy sẽ nghi ngờ, trong lòng khẳng định sẽ đoán ra điều gì đó, tôi cũng không muốn Thiến Nhân nghĩ rằng việc lập nghiệp của cô ấy cần dựa vào tôi mới có thể tiến hành."
Lâm Thiến Nhân không phải là một kẻ ngốc, tính cách cô ấy vô cùng nhạy cảm, nếu như nữ tổng giám đốc Từ Khuynh Thành tùy tiện đi tìm, khẳng định sẽ khiến cô ấy nghi ngờ, đến lúc đó người đầu tiên bị nghi ngờ chính là Trần Phi.
"Có một người chồng như cậu, quả thật chính là vận may của cô ấy."
Từ Khuynh Thành vừa cười vừa nói, nhưng sâu trong con ngươi của cô lại có một cảm giác ghen tị khó tả.
Trần Phi cùng Từ Khuynh Thành trao đổi thông tin liên lạc xong liền rời đi.
Hôm nay Từ Khuynh Thành xem như có thể ngủ ngon một giấc, bởi vì tảng đá trong lòng cô ấy cuối cùng đã rơi xuống, chỉ cần Trần Phi vẫn còn sống, mọi thứ đối với cô mà nói hết thảy đã đầy đủ.
Khi Trần Phi rời công ty, liền nhìn thấy Lâm Thiến Nhân vậy mà đang đứng ngoài cửa Khuynh Thành Quốc Tế.
Hiển nhiên, cô vẫn không muốn từ bỏ một cơ hội hợp tác tốt như vậy.
Chỉ là khi nói chuyện với Trần Phi, cô đang cố tỏ ra bình tĩnh, nhưng thực tế là không muốn từ bỏ cơ hội này.
"Lâm tiểu thư, quản lý Cổ đã bị đuổi việc rồi." Nhân viên bảo vệ nói.
"Tôi không phải tới tìm hắn, tôi tới tìm Từ tổng của các người. Kế hoạch hợp tác của tôi vô cùng hoàn mỹ, nếu chúng ta có thể hợp tác, Từ tổng nhất định sẽ thu được rất nhiều lợi nhuận." Lâm Thiến Nhân nói.
Cô biết mình không cách nào thuyết phục được một tên tiểu nhân như Cổ Mậu Tài, vì vậy chỉ có thể tìm cách trực tiếp tìm gặp Từ Khuynh Thành.
"Nhưng mà tôi không đủ tư cách để dẫn cô đi gặp tổng giám đốc Từ của chúng tôi."
Mà vào lúc này, điện thoại di động của Lâm Thiến Nhân đột nhiên vang lên, sau khi kết nối nói chuyện vài câu, đôi mắt đẹp của Lâm Thiến Nhân sáng lên, vừa cúp điện thoại liền nghe thấy giọng nói của Từ Khuynh Thành.
"Để Lâm tiểu thư vào, cô ấy là khách hàng quan trọng của chúng ta."
Nhân viên bảo vệ nhanh chóng bước sang một bên.
Trần Phi lúc này vẫn đang trốn sau những cột đá cẩm thạch, chỉ khi nhìn thấy Lâm Thiến Nhân lên lầu, mới rời khỏi công ty.
Hắn cũng không có trực tiếp trở về, mà là trong lòng đang suy nghĩ nên chuẩn bị thứ gì để làm quà gặp mặt.
Dù sao, đây là lần đầu tiên nhìn thấy người nhà của Lâm Thiến Nhân, mặc dù họ không phải là cha mẹ, nhưng cũng là dì nhỏ, dượng và cô em họ của Lâm Thiến Nhân. Đây cũng chính là trưởng bối cùng cô em họ của Lâm Thiến Nhân, vì vậy Trần Phi không thể chậm trễ.
Nhưng tặng quà là chuyện tùy sở thích, Trần Phi lại không biết rõ về họ nên vẫn quyết định hỏi Lâm Thiến Nhân sau khi cô ấy đi xuống. Về việc tại sao mình lại xuất hiện ở tầng dưới của Khuynh Thành Quốc Tế, Trần Phi chỉ cần giả vờ đi ngang qua là được rồi.
Quả nhiên, không mất nhiều thời gian, Lâm Thiến Nhân liền bước ra khỏi Khuynh Thành Quốc Tế trong lòng đầy vui sướng.
Cô đang định gọi điện cho Trần Phi để báo tin vui thì nhìn thấy bóng lưng của Trần Phi đang đi trước mặt mình.
"Trần Phi!"
Lâm Thiến Nhân hét lớn.
Trần Phi đột nhiên quay người lại, kỹ năng diễn xuất lập tức được phát huy đến mức cực hạn, liền giả vờ vô cùng ngạc nhiên hỏi: "Thiến Nhân, sao em lại ở đây?"
"Em còn muốn hỏi anh đây, nơi này là tổng bộ Khuynh Thành Quốc Tế, em tới đây để hợp tác a. Nhìn xem, đây là hợp đồng vừa mới ký, anh đoán xem đàm phán thành công hay thất bại?"
"Không hổ là lão bà của anh, thật là lợi hại a."
Trần Phi giống như từ trước tới này chưa từng có gặp qua bản hợp đồng như vậy, liền cẩn thận nhìn nhìn, đồng thời cũng biểu hiện vui vẻ cùng Lâm Thiến Nhân.
"Ai, ai là lão bà của anh? Chúng ta còn chưa có giấy chứng nhận đâu..."
"Chuyện sớm muộn."
Nghe vậy, Lâm Thiến Nhân trong lòng đắc ý, sau đó liền hỏi: "Mà anh còn chưa nói tới đây làm gì a."
Bạn cần đăng nhập để bình luận