Ta Tại Hoang Đảo Cứu Vớt Mỹ Nữ

Chương 527: Ngũ Hành Chi Linh

Michelia hiểu Lâm Thiến Nhân quan trọng như thế nào đối với Trần Phi, chưa kể giữa hai người còn có Tiểu Niệm, mà bây giờ đều bị mang tới Thiên Không Chi Thành, trong lòng phải là đau đớn như thế nào?
Mà những gì cô có thể làm là bồi bạn với Trần Phi ... Tất nhiên, cũng có thể trở nên mạnh mẽ hơn!
"Chủ nhân, em có thể trực tiếp ăn tinh thạch!"
Michelia vừa nói, đột nhiên ném một viên tử tinh thạch vào miệng, sau đó khí huyết tăng lên một chút, Trần Phi ngẩn ra, trong mắt tràn đầy kinh ngạc.
"Em đã làm thế nào vậy?"
Phải biết chỉ có những sinh vật dưới lòng đất mới có thể trực tiếp ăn tinh tra và tinh thạch để trực tiếp gia tăng năng lượng của mình, còn con người thì tuyệt đối không thể làm được điều này. Nếu không, những năng lượng này sẽ lập tức phá vỡ lục phủ ngũ tạng.
Nhưng bây giờ khi thấy Michelia ăn tinh thạch, khí tức không những không có hỗn loạn cùng thụ thương, ngược lại còn mạnh hơn so với trước, rõ ràng là đã hấp thụ hết năng lượng của tử tinh thạch
"Em cũng không biết a, chính là sau khi phục dụng Thái Dương Thần Thất Sắc Hoa, liền cảm thấy vô cùng đói bụng, rất muốn ăn tinh thạch, cho nên lén ăn thử..."
Michelia gãi đầu nói.
"Thì ra Thái Dương Thần Thất Sắc Hoa còn có tác dụng như vậy?"
Ngay cả Đông Phương Ngọc cũng cảm thấy có chút hiếu kì, cho dù là cô cũng không biết năng lực ẩn tàng này.
Chẳng trách Thái Dương Thần Thất Sắc Hoa lại hiếm có như vậy, lại có thể khiến người sử dụng trực tiếp có khả năng ăn tinh thạch gia tăng khí huyết của bản thân, như vậy về sau sẽ kinh khủng như thế nào?
"Xem ra cậu lại có một trợ thủ đắc lực."
Đông Phương Ngọc nói với Trần Phi.
Đây cũng không phải là khoa trương, phải biết sinh vật dưới lòng đất mỗi lần thăng cấp đều cần khí huyết đạt đến hạn mức cao nhất, không chỉ gấp mười lần nhân loại, vậy tại sao tốc độ tăng lên của bọn chúng lại không chênh lệch bao nhiêu với nhân loại?
Cũng là bởi các sinh vật dưới lòng đất có thể trực tiếp hấp thụ năng lượng của tinh tra và tinh thạch để tăng khí huyết của bản thân. Hơn nữa những tài nguyên này dễ kiếm hơn vô số lần so với hạt châu của nhân loại, dù sao mỏ tinh thạch trong thế giới dưới lòng đất không thiếu, có thể thoải mái thôn phệ để gia tăng thực lực bản thân.
Mà Michelia lúc này lại có năng lực như vậy, trực tiếp tiến vào thế giới dưới lòng đất liền có thể điên cuồng thôn phệ, chẳng khác gì Trần Phi điên cuồng ăn mãi không hết hạt châu, có thể tưởng tượng là khái niệm gì?
"Thật không?!"
Nghe nói như vậy, Michelia so với Trần Phi càng cao hứng hơn.
Điều cô mong muốn nhất là giúp đỡ Trần Phi. Kể từ khi Trần Phi luyện võ đạo, Michelia cảm thấy mình ngày càng trở nên vô dụng, cũng không thể theo kịp bộ pháp Trần Phi. Điều này khiến trong lòng cô cảm thấy vô cùng bất lực cùng bị thương--
Lâm Thiến Nhân trước đây cũng có tâm lý tương tự, đều bởi vì cảm thấy mình không thể giúp Trần Phi.
Nhưng bây giờ thì khác, Michelia biết rằng cô cũng có thể tiến vào võ đạo, có thể trở thành trợ thủ của Trần Phi trong tương lai, đương nhiên cô rất phấn khích.
"Lần sau tiến vào khe đất, em sẽ đi cùng tôi."
Trần Phi nói với Michelia.
"Được!!"
Michelia gần như kích động chết, đầu gật gật như gà mổ thóc, không biết nên diễn tả tâm trạng của mình lúc này như thế nào.
Có thể nghĩ Lâm Thiến Nhân vừa bị bắt đi, nếu lại biểu hiện mình thật là vui có lẽ không tốt, vạn nhất nếu là bị Trần Phi hiểu nhầm mình là bởi vì Lâm Thiến Nhân rời đi ngấp nghé thượng vị, vậy coi như không tốt.
Thế là cô liền cúi mặt giả vờ im lặng.
Trần Phi buồn cười xoa đầu cô, tự nhiên biết cô gái này đang nghĩ gì.
Mặc dù Lâm Thiến Nhân cùng con gái đã bị bắt đi khiến hắn rất đau khổ, nhưng Trần Phi đã biến nỗi đau này thành tinh thần chiến đấu.
Hắn từ xưa đến nay không phải người nhăn nhăn nhó nhó, một khi đã xác định được mục tiêu, mọi cảm xúc tiêu cực sẽ bị vứt bỏ, chỉ từng bước từng bước tiến về phía trước.
"Đây là thành phần cuối cùng của Bá Thể Đan, Băng Sơn Tuyết Liên."
Mãi đến bây giờ Trần Phi mới có cơ hội đem những gì thu được từ chuyến đi đến Sa mạc Lut và Đỉnh Everest ra.
"Còn có một cây Băng long Mạch, tài liệu luyện chế Hóa Long Đan coi như đã thu thập được một loại."
Trần Phi lại đem Băng Long Mạch giao cho Đông Phương Ngọc. Hiển nhiên về phương diện luyện đan Trần Phi vẫn là không biết gì, mặc dù Đông Phương Ngọc đã nói Trần Phi nên học luyện đan, nhưng bây giờ tu luyện là quan trọng nhất.
"Bất quá còn có một cái chuyện kỳ quái, tôi đã hấp thụ một viên Hồng Sắc Bảo Châu thuộc tính Hỏa, nhưng sau khi tôi luyện hạt châu đó, nó lại ngưng tụ trong trái tim tôi, hiện tại tôi còn có thể cảm nhận được cỗ năng lượng kia vẫn ở bên trong trái tim." Trần Phi một mực nói những nghi hoặc trong lòng.
"A? Cậu lại may mắn như vậy?"
Đông Phương Ngọc hai mắt sáng lên.
Nghe vậy, Trần Phi đột nhiên trở nên kích động.
Còn tưởng rằng đây là chuyện gì đó không hay, kết quả không ngờ tới Đông Phương Ngọc lại đột nhiên nói như vậy, nhất định là nàng biết mình hấp thu cái gì, chỉ cần nghe miêu tả là có thể rõ ràng như vậy, không hổ là đạo sư Đông Phương Ngọc.
"Thứ cậu hấp thu chính là Ngũ Hành Chi Linh!"
Đông Phương Ngọc nói: “Viên Hồng Sắc Bảo Châu đó, lúc này ở trong trái tim cậu có phải biểu hiện ra một trạng thái ở giữa đều trống rỗng, có thể đem tất cả thuộc tính Hỏa đều thu liễm vào trong đó?”
Trần Phi vội vàng gật đầu: "Không sai, đúng như lời chị nói."
"Vậy thì đúng rồi, đây là Ngũ Hành Chi Linh thuộc tính Hỏa."
"Ngũ Hành Chi Linh là cái gì? Chẳng lẽ là chủng loại được ngưng tụ ra bởi thiên địa linh khí sao?" Trần Phi rất tò mò.
"Có thể hiểu như vậy, trên đời vạn vật đều có linh khí, vạn vật đều có ngũ hành tiếp xúc. Có chút thiên tài địa bảo, hoặc là pháp khí, vân vân... Trải qua ngàn năm bồi dưỡng, mới có cơ hội sinh ra linh khí. Mà khi linh khí nồng đậm đến một trình độ nhất định, liền có thể gọi là Ngũ Hành Chi Linh. "Đông Phương Ngọc giải thích.
"Bất kỳ vật gì trưởng thành cũng có thể là Ngũ Hành Chi Linh sao?"
"n, cho nên bộ dạng của Ngũ Hành Chi Linh cũng là thiên kì bách quái, có thể là một loại dược liệu, hoặc là một thanh bảo kiếm. Tóm lại, các loại hình thái đều có, nhưng không có chỗ nào là không quý."
Đông Phương Ngọc chậm rãi nói: "Nếu ai thu được Ngũ Hành Chi Linh cùng thuộc tính tu luyện với mình, như vậy có thể tăng lên rất nhiêu. Mà cậu lại có cả năm thuộc tính, cho nên bất kỳ loại Ngũ Hành Chi Linh nào cũng có thể hấp thụ!"
"Thế nhưng ngoại trừ làm cho phụ thuộc tính càng thêm tinh luyện, Ngũ Hành Chi Linh cũng chỉ tăng thêm vẻn vẹn có 10.000 điểm khí huyết, tựa hồ cũng không có lợi hại như chị nói a?"
Trần Phi cảm thấy hơi tò mò, mặc dù Đông Phương Ngọc nói ‘Trên trời có, dưới đất không’, tuy nhiên, so với bất kỳ lần tăng lên nào trước đó, thu hoạch ‘Ngũ Hành Chi Linh’ Cảm giác đều không có khổng lồ như vậy.
"Cậu thử đem Hỏa thuộc tính ngưng tụ, dùng ý niệm để nó biến cuồng bạo, sau đó dung hợp rồi ném ra ngoài xem?"
Đông Phương Ngọc nhíu mày nói.
Trần Phi nghe vậy, lập tức liền bắt đầu làm theo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận