Ta Tại Hoang Đảo Cứu Vớt Mỹ Nữ

Chương 386: Phá Vương Đan

Nếu cô thực sự bị bắt vào, đó chính là tối tăm không thấy mặt trời, nếu Trần Phi thực sự muốn tàn nhẫn như vậy, vậy Lý Oánh Oánh cũng không thèm đếm xỉa – cũng muốn hung hăng mắng Trần Phi vài câu, bởi vì cô không thể đánh lại hắn.
Ngay lập tức, Lý Oánh Oánh lại thay đổi chủ đề: "Mà ngay cả khi không có tôi, chẳng phải những tên côn đồ đó sẽ không tồn tại sao? Chúng vẫn ở đó! Có tôi còn có thể kiểm soát trật tự!"
Trần Phi nghe nói như thế, ngược lại là sững sờ.
Trước đó hắn cũng không nghĩ đến điều này, nhưng những gì Lý Oánh Oánh nói rất có lý, cũng không tính là cô đang cố ngụy biện, chợt Trần Phi liền nói.
"Vậy tôi cho cô một cơ hội, sau khí trở về nhất định phải quản nghiêm Giang Đông, những người dưới trướng cô nhất định phải chuyển thành kinh doanh hợp pháp, không được phép làm tổn hại dân thường."Trần Phi nói.
Bọn họ âm thầm lừa gạt giở trò lưu manh cũng không sao, dù sao bọn họ làm những đó sớm muộn gì cũng phải trả giá. Nhưng nếu giống như mặt sẹo xuất thủ với người thường, thì hoàn toàn không được phép.
"Được được được không thành vấn đề!"
Thấy Trần Phi cuối cùng cũng chịu tha thứ, Lý Oánh Oánh lập tức kích động không thôi.
Thanh La ngồi ở ghế sau khẽ nức nở. Dần dần thanh âm to hơn, khóc rất thảm thiết. Những ngày cha cô qua đời cô đã phải kìm nén nỗi bi thương của mình, hiện tại còn phải rời đi chốn cũ, hơn nữa còn không biết đối phương đối xử với mình như thế nào, vì vậy không khỏi phi thường sợ hãi.
"Khóc cái gì, Trần Phi của người ta là tổ trưởng của đặc thù tổ, tuyệt đối là nhân vật chính trực."
Lý Oánh Oánh bắt đầu nói tốt cho Trần Phi.
Không có cách nào, hiện tại tự do của cô đã trong tay Trần Phi, Trần Phi nói cô có thể tiếp tục được tự do, vậy liền có thể. Bằng không mà nói sẽ bị bắt vào tù, nếu đã khoan dung, đương nhiên muốn nói lời hay ý đẹp.
"Vậy cậu có thể đừng cướp pháp khí của tôi được không? Đó vật cha tôi để lại..." Thanh La nói.
Trần Phi ngơ ngác một chút.
Điều này hoàn toàn không theo kịch bản a, trong tình huống chiến đấu hỗn loạn, tự nhiên sẽ cảm thấy nếu lợi ích rơi vào tay người khác thì thà không bằng rơi vào tay mình. Mà khi đối phương ở trạng thái an toàn, giống như thật sự có chút không lỡ xuống tay, vậy không phải là ăn cướp sao?
Nhưng Trần Phi cảm thấy như có gì không đúng, nếu như không chiếm được gì, mất công chạy một chuyến như này làm gì?
A, ngược lại cũng đạt được một cái đĩa ngọc, cũng tính là chút thu hoạch, nếu không Trần Phi thật sự là phí công một chuyến. Ai, tốt xấu coi như cứu được người, thân là tổ trưởng đặc thù tổ, vẫn nên làm việc tốt ...
Trần Phi cứ như thế tự an ủi mình.
"Tôi cũng có thể giúp cậu luyện đan! Hai pháp khí này của tôi, nếu cậu không biết y thuật cùng châm cứu, cầm cũng vô dụng. Nhưng trong tay tôi lại có thể phát huy ra tác dụng rất lớn, có thể giúp cậu làm rất nhiều chuyện!"
Thanh La tuy tuổi còn nhỏ, tính cách trầm lặng, nhát gan nhưng lại có năng lực cảm nhận lời nói và cảm xúc rất mạnh, nhìn thấy Trần Phi có chút do dự, tranh thủ nói tiếp.
"Thật sự?"
Trần Phi cũng có chút bị thuyết phục, dù sao những thứ như Huyền Y Cửu Quyển cùng Thái Ất Thần CHâm cũng không phải là pháp khí để tấn công, mà là dùng để để trị thương cứu người. Coi như rơi vào tay Trần Phi cũng không phát huy ra được công dụng.
Nhưng nếu có người nguyện ý trợ giúp luyện đan, thì lại hoàn toàn khác. Mình chỉ cần hưởng thụ thành quả, cũng khó trách Huyết Công Tử muốn Thanh La, có lẽ đây là lý do chiếm đa số.
"Thật! Ví dụ như cậu lợi hại như vậy, sớm muộn gì cũng phải đạt tới 10.000 điểm khí huyết! Đến lúc đó, để có thể tấn thăng đến cảnh giới Võ Vương, chắc chắn sẽ cần phải có Phá Vương Đan." Tôi liền biết cách luyện chế Phá Vương Đan, cha của tôi cũng là do tôi luyện chết đây này..."
Thanh La nói đến đây có chút trầm mặc, hiển nhiên nhắc đến cha lại khiến cô thương tâm.
"Phá Vương Đan?"
Trần Phi chưa bao giờ nghe nói về danh từ này.
Không phải chỉ cần có đủ khí huyết là có thể tự động thăng cấp sao? Giống như Võ Giả đến Võ Sư rồi đến Võ Cuồng, tất cả đều tự động đột phá.
Chẳng lẽ các đẳng cấp tiếp theo sẽ cần vật ngoại trợ?
"Võ Cuồng tăng lên Võ Vương, không có Phá Vương Đan là không được a. Có rất ít người có thể luyện chế Phá Vương Đan, ít nhất cho đến hiện tại tôi chưa gặp qua. Phá Vương Đan hiện tại vô cùng hiếm, có tiền cũng không mua được. Đây cũng là nguyên nhân tại sao Võ Vương lại ít như vậy." Thanh La nói.
"Thì ra là như vậy, nếu không có Phá Vương Đan, cho dù khí huyết đạt tối đa, cũng không thể thăng cấp đúng không?"
"Không những không thể thăng cấp mà còn nguy hiểm. Nó giống như một quả bóng bay có giới hạn, nếu bạn cứ đổ đầy nước vào nó, cuối cùng nó sẽ nổ tung. Mà con người chính là 'bóng bay', khí huyết chính là 'nước'." Thanh La giải thích.
"Được, nếu đã như vậy, vậy liền làm phiền cô luyện chết giúp tôi."
Trần Phi rất là kích động, xem ra như vậy còn hữu dụng hợn so với việc đạt được pháp khí. Cho dù mình có được Huyển Y Cửu Quyển cùng Thái Ất Thần Châm, chẳng lẽ liền có thể luyện ra Phá Vương Đan sao? Đây không phải là hai mắt đen thui sao?
Những thứ này sẽ không được ghi chép lại trong Huyền Y Cửu Quyển. Cũng giống như học toán, câu hỏi trong sách đều có đáp án, nhưng ai đảm bảo rằng sau khi đọc đáp án, liền có thể giải được? Nếu như vậy không phải mỗi lần thi đều đạt điểm tuyệt đối sao?
Cho nên, Trần Phi cảm thấy việc cứu người hôm nay vô cùng đáng giá.
"Bất quá, nguyên liệu luyện chế Phá Vương Đan phải cần cậu đi thu thấp mới có thể, tôi cũng không có nguyên liệu. . . " Thanh La cúi đầu nói, sợ phiền toái.
"không vấn đề gì."
Trần Phi vui vẻ đồng ý, đã để người khác hỗ trợ luyện đan, mình đi tìm nguyên liệu là chuyện hiển nhiên. Huống chi, Thanh La còn không tính là võ giả, có thể tìm được cái gì?
"Kỳ thật trong Thanh Mộc Tông có rất nhiều dược liệu, trong đó cũng có không ít dược liệu luyện chế Phá Vương Đan, chỉ là Huyết Tông nhất định sẽ sớm vây công, chúng ta không thể quay về lấy." Thanh La thất vọng nói ra .
Thanh Mộc Tông vốn không giỏi võ công, phần lớn đều làm hành y bốc thuốc, cho nên dược liệu thiên tài địa bảo tương đối nhiều, quả thực chính là một kho báu.
Trần Phi nghe thấy điều này có chút kích động, hận không thể lập tức quay đầu xe, đi Thanh Mộc Tông lấy dược liệu về. Nhưng lý trí vẫn kiềm chế xúc động của Trần Phi lại, dù sao hiện tại quay lại sẽ rất nguy hiểm, hiện tại quan trong nhất chính là tế đàn sắp mở ra.
"Đến lúc đó tới giết Huyết Tông cũng không muộn."
Trần Phi hừ lạnh một tiếng, quả quyết nói, trong mắt tràn đầy sát ý.
Trần Phi suy nghĩ thấu đáo, cho dù bọn chúng có lấy đi những dược liệu đó, thì cũng chỉ có thể đặt ở Huyết Tông, không thể tiêu thụ hết nhanh như vậy, bởi vì bọn chúng không có luyện đan sư!
Vậy hiện tại quay lại hiển nhiên là không phải cách hay, còn không bằng đợi cho thực lực tăng lên!
Dù sao Trần Phi hiện tại cũng chỉ là nhất tinh võ cuồng, nếu như có thể tấn thăng cửu tinh đại viên mãn, thực lực của hắn sẽ mạnh hơn bây giờ gấp mười lần, đến lúc đó càng nắm chắc giết Huyết Tông.
Dù sao, Phá Vương Đan cũng chỉ sử dụng được khi Cửu Tinh Võ Cuồng đạt đến đại viên mãn.
Lý Oánh Oánh ngồi bên cạnh liền cảm thấy, Trần Phi đích thực là một thằng điên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận