Ta Tại Hoang Đảo Cứu Vớt Mỹ Nữ

Chương 181: Michelia trúng kế

Trên tay Michelia lúc này, là vài tấm ảnh chụp.
Đó là vào đêm cô lẻn vào biệt thự của Hoắc Định chụp được. Mặc dù không nhìn thấy Lục Nghiên lúc đó, nhưng cô lại nhìn thấy thi thể của Annie, đang bị treo lơ lửng trong phòng tối! Biệt thự của Hoắc Định rất dễ thấy, tại Đạn Mạch chỉ có duy nhất một căn như vậy.
Mà Annie cũng là một tiểu thư giàu có, cũng đã mất tích bao nhiêu ngày mà không ai tìm thấy, và gần như đã trở thành một vụ án không có lời giải. Nếu có thông tin rằng Hoắc Định giết người, mặc dù hắn sẽ không bị xử tử ở Đạn Mạch, nhưng sự nghiệp chính trị của cha hắn là Smith sẽ kết thúc.
Wales là kẻ thù không đội trời chung của Smith, nếu hiện tại Michelia đem ảnh chụp giao cho tòa báo Wales, sợ là hắn lo đêm dài lắm mộng sẽ trực tiếp phát tán ra.
Như thế mặc dù không thể cứu được Lục Nghiên, cũng không thể cách nào giao hảo với Lục gia, cuối cùng cho dù gia tộc Smith có thể bị đè chết. Sẽ đem lại rất nhiều lợi ích cho gia tộc Wales, muốn so với một cửa hàng châu báu còn lớn hơn. Và nếu không có Smith, Lục gia sớm muộn vẫn phải tìm đến gia tộc Wales.
Michelia đã sớm phân tích các vấn đề trong đó đến mức cực hạn trước khi đưa ra nhận định như vậy, để tự ý hành động.
Vẫn còn khoảng thời gian trước khi đến tám giờ tối, Michelia thoải mái nhàn nhã tại quán cà phê ăn một chút. Sau bữa tối, cô liền đi vào nhà vệ sinh.
Đem áo lông kéo ra, liền thấy bên trong không mặc gì cả. Michelia ngồi trên bồn cầu, trong lòng thầm nghĩ, nếu nhìn thấy bộ váy của cô thì vẻ mặt của chủ nhân sẽ như thế nào a? Có hay không đem minh ăn sạch sẽ đâu?
Khi nghĩ đến Trần Phi, cô có chút không kiềm chế nổi ...
"Chủ nhân, chủ nhân..."
Nửa giờ sau, Michelia ra khỏi nhà vệ sinh, vết ửng hồng trên má vẫn chưa tan. Mãi cho đến khi gió lạnh thổi qua, thấy đã gần tám giờ, Michelia mới đi về phía nơi đã thống nhất.
Chẳng bao lâu, Michelia đến một nơi gần cảng.
Cảng này đặc biệt dành cho tàu chở hàng. Ý tưởng của cô là đối phương sẽ giao Lục Nghiên ra rồi cô đến nhận. Còn những bức ảnh đã chụp thì trả lại cho đối phương là được rồi. Dù sao thì phim cũng đã được sao lưu, có thể để lộ nó bất cứ lúc nào nếu muốn.
Đương nhiên, Michelia cũng không có suy nghĩ đơn giản như vậy, tấm ảnh không được đặt ở trên người mà được giấu ở một chỗ khác, nếu không đối phương muốn đạp nồi dìm thuyền trực tiếp hạ tử thủ, sẽ không hay lắm.
Michelia đang ẩn mình trong một cái bóng, và vị trí mà cô đã khảo sát trước đó là một điểm chết tuyệt đối để bắn. Không chỉ vậy, còn có thể nhìn thấy những gì đang diễn ra bên ngoài. Cô chỉ cần đợi ở đây, đợi thời gian dần dần lên tám!
Chỉ thấy, thời gian cuối cùng đã tám giờ!
Vào lúc này, Michelia rõ ràng nhìn thấy một chiếc xe bán tải dừng ở giữa quảng trường phía trên không gian thoáng đãng, ngay lập tức, cửa xe mở ra, hai người đàn ông mặc âu phục bước ra khỏi xe, đeo kính râm vào ban đêm, giữa hai người là một cô gái với một cái túi ni lông đen trên đầu, hai tay bị trói sau lưng, đi đến giữa quảng trường.
"Chúng tôi đã đến."
Người đàn ông đeo kính râm trầm giọng nói.
Quảng trường về đêm rất yên tĩnh, tuy rằng âm thanh không lớn nhưng xa xa có thể nghe thấy. Trong điểm mù, Michelia nghe rõ giọng nói.
"Đặt mọi người ở đó và các người có thể đi."
Michelia nói trong bóng tối.
“Sau khi chúng tôi rời đi, làm sao cô có thể chắc chắn rằng mình có thể phá hủy hết các tấm ảnh?” Người đàn ông đeo kính râm trầm giọng hỏi.
"Các người không có lựa chọn, chỉ có thể tin tưởng."
Nhưng mà, Michelia ngạo nghễ nói: "Bởi vì ngay cả khi tôi phá hủy tấm ảnh ngay tại chỗ, thì cũng không phải không có bản sao lưu? Vì vậy, đối với các người, không có trăm phần trăm bảo đảm. Nhưng các người phải rõ ràng về mục đích của tôi. Tôi chỉ ở đây để cứu người và tôi không hứng thú muốn đắc tội gia tộc Smith. Tôi hiểu rất rõ sức mạnh của gia tộc Smith, vậy nên không có lý do gì để tôi giúp đỡ gia tộc Wales? Điều đó không tốt cho tôi."
Nghe Michelia chậm rãi nói như vậy, người đàn ông đeo kính râm suy tư một lúc, sau đó gật đầu nói: "Được rồi, để ở đây đi, tôi hy vọng ảnh không lọt ra ngoài, nếu không, nhà Smith sẽ để tất cả những người có liên quan đến cô, phải trả giá bằng máu. "
"Yên tâm."
Michelia bĩu môi, có chút không vui trước lời đe dọa của đối phương. Tuy nhiên, cô thực sự không có tính toán. Cô định nói với Trần Phi về chuyện này và giao mọi quyết định cho chủ nhân.
Sau khi nhìn thấy hai người đàn ông mặc đồ đen lên xe và lái đi, Michelia bước ra khỏi góc an toàn và đi về phía Lục Nghiên ở giữa quảng trường.
Tuy nhiên, ngay khi nó sắp tiếp cận quảng trường, một cảnh báo nguy hiểm đến từ giác quan thứ sáu!
Có lẽ chính khứu giác nhạy bén của một kẻ giết người quanh năm đã khiến Michelia nhận thức được điều gì đó! Gần như trong nháy mắt, Michelia đột nhiên vụt qua một bên!
"Phanh!"
Một giây tiếp theo, tiếng súng đột nhiên vang lên!
Viên đạn lướt qua cánh tay của Michelia, xuyên qua áo khoác đi xuống, trước mắt chỉ có thể nhìn thấy lông tơ trắng như tuyết bay tán loạn!
Mặc dù không bị trúng đạn trực tiếp, nhưng nhiệt độ cao chói chang vẫn khiến Michelia cảm thấy đau rát ở cánh tay!
Ngay lập tức, cô không nói hai lời, trực tiếp chạy đến góc an toàn trước đó!
"Phanh!"
Nhưng một tiếng súng khác phát ra từ bên cạnh!
Michelia giật mình, cô nhìn thấy viên đạn trúng ngay trước mặt và dự đoán hướng đi. Rõ ràng là đang áp chế, không cho phép bản thân trở về góc chết an toàn!
"Đáng chết, lại có chuẩn bị đến!"
Khi đến gần giữa quảng trường, cô lờ mờ nhận ra có điều gì đó không ổn, đó là sự khác biệt về hình dáng cơ thể!
"Fuk, như vậy cũng bị phát hiện!"
Người phụ nữ đứng giữa quảng trường xé toạc chiếc túi nhựa đen trên đầu, giơ lên khẩu súng lục hướng về phía Michelia bóp cò.
Dáng người của cô gần giống với Lục Nghiên, nếu không thì cô sẽ không bị dùng làm mồi câu. Chỉ là không ngờ Michelia lại nhạy cảm đến vậy. Trong khung cảnh tối tăm như vậy, lại có thể phát hiện ra được.
Michelia không ngừng quay qua lại né tránh, đã không vào được góc chết, vậy cũng chỉ có thể chạy đến bến cảng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận