Ta Tại Hoang Đảo Cứu Vớt Mỹ Nữ

Chương 343: Bình lưu ly có thể thăng cấp

"Ai nói tôi làm chuyện ác?"
Đông Phương Ngọc hừ lạnh một tiếng, rất là bất mãn.
"Vậy thì tại sao chị lại bị truy nã? Chẳng lẽ là làm quá nhiều việc tốt, dẫn đến mọi người không nhìn được?" Trần Phi buồn cười.
"Tóm lại hiện tại không thể nói cho cậu biết. Hạ Trường Minh, tổ trưởng đặc thù tổ, hẳn là muốn ra biển, tình hình ở nước ngoài đang căng thẳng. Ước chừng không bao lâu nữa sẽ gọi cậu đến nhậm chức. trong đặc thù tổ. Đến lúc đó, địa vị của cậu sẽ không thấp, sau đó cậu sẽ có thể lợi dụng chức vụ, bảo đảm an toàn cho tôi, hắc hắc hắc ... "
Đông Phương Ngọc một mặt nham hiểm cười khẩy.
Trần Phi không nói nên lời, người phụ nữ trông xinh đẹp bồng bềnh này, ăn nói cư xử lại như một cô bé. Nhưng thực lực lại mạnh đáng sợ. Đối với mình tới nói, không chỉ không là người xấu, mà còn có ân tình rất lớn, nhưng lại bị truy nã, thật sự là thần bí đến cực điểm.
“Tôi đáp ứng chị, mà tôi còn phải hảo hảo chất vấn Hạ Trường Minh thật tốt, vì cái gì tôi phải bán mạng ở bên ngoài, vậy mà Thiến Nhân lại gặp phải chuyện như vậy!” Trần Phi rất là không cam lòng!
"Mọi việc trong nội địa, cũng không phải hoàn toàn do đặc thù quản, mỗi bộ phận sẽ cai quản một chỗ riêng biệt, cậu hỏi cũng bằng không. Nhưng bây giờ không phải cậu trở về rồi sao? Đến lúc đó liền có thiên đại quyền lực. Cậu muốn xử lý kẻ thù của cậu như thế nào, không phải cũng được sao?” Đông Phương Ngọc nói.
“Kẻ thù của tôi, còn không cần vận dụng đến quyền lực. Tôi có thực lực tuyệt đối!” Trần Phi ánh mắt ầm trầm, chuyện của Long Hào Vũ sẽ không như vậy mà kết thúc.
“Thực lực của cậu đang tiến triển quá nhanh, lưu quang chất lỏng sợ là không thể chịu được lượng tiêu thụ của cậu.” Đông Phương Ngọc nói.
Trần Phi cũng nhận ra điều này.
Lưu quang chất lỏng mỗi ngày chỉ hồi phục một giọt, mà muốn tăng lên một điểm trị số khí huyết, liền phải sử dụng một giọt lưu quang chất lỏng.
Mức tiêu hao trong giai đoạn võ giả, vẫn có thể theo kịp. Dù sao, chỉ cần 10 điểm trị số khí huyết là có thể tăng lên một cấp. Nhưng sau khi đến võ sư, mỗi lần tăng lên một cấp cần đếm 100 điểm trị số khí huyết, cũng có nghĩa là phải sử dụng 100 giọt lưu quang chất lỏng. Chưa kể về sau còn có võ cuồng, võ vương...
Trong thời gian vừa qua, hơn 300 giọt lưu quang chất lỏng của Trần Phi đến nay đã tiêu hết một phần ba. Tăng lên đến tam tinh võ sư là giới hạn. Một giọt một ngày là không đủ!
"Nhất định phải nâng cấp bình lưu ly, mới có thể khiến cho lưu quang chất trở nên tinh khiết hơn. Một giọt tăng lên 1 điểm trị số khí huyết là quá ít." Đông Phương Ngọc nói.
Nghe thấy như vậy, Trần Phi cực kỳ chấn kinh.
Thần vật như vậy, Đông Phương Ngọc vẫn còn chê?
Mà lại ... "Bình lưu ly cũng có thể thăng cấp?"
Đông Phương Ngọc bật cười: "Đương nhiên, đây làpháp khí mạnh nhất của tôi, lấy từ ... Nói cậu cũng không hiểu. Cậu chỉ cần biết, trong một lần tính mạng tôi bị uy hiếp, tôi đã phải dùng bình lưu ly này để cản một đòn công kích, mới dẫn điến việc pháp khí từ cấp 10, rớt xuống cấp 1 !"
"Ý của chị là, bình lưu ly này là một pháp khí, mà ở trạng thái đỉnh cao của nó hiệu quả còn tốt hơn gấp mười lần so với hiện tại !?"
"Đâu chỉ mười lần? Hừ, chỉ cần đẳng cấp tăng lên, khôi phục trạng thái hoàn mỹ, đừng nói những con kiến nho nhỏ như Võ Sư, ngay cả Võ Bá, Võ Hoàng, Võ Tông, Võ Tôn ... Thậm chí cả Võ Thánh, Võ Đế cũng phải chạy theo như vật! Chính vì vậy tôi mới dặn cậu dù có chết cũng không được để lộ ra, nếu không chết cũng không biết chết thế nào!” Đông Phương Ngọc nói.
Trần Phi nghe mà cảm thấy mê muội.
Nhiều đẳng cấp như vậy được tung ra cùng một lúc, Trần Phi gần như muốn mở hồ. Đẳng cấp cao nhất mà hắn biết hiện tại, cũng chỉ đến Võ Vương thôi.
Bất quá chợt nhớ, hình như trước đó có nghe Long Khê Yển nhắc tới lão tổ của gia tộc cô ấy ở thời viễn cổ, chính là một cường giả cấp Võ Tông?
“Những cường giả đẳng cấp như vậy, thật sự tồn tại sao?” Trần Phi rất là hoài nghi.
Những điều này quá mơ hồ, thời kỳ viễn cổ có lẽ có, nhưng bây giờ làm sao lại có a?
Nếu có một người mạnh mẽ như vậy ở thế giới hiện đại, sẽ là hiện tượng gì? Trần Phi không dám tưởng tượng.
Tay không đập đá, đối với Trần Phi mà nói, cũng đã là cực hạn. Nếu còn mạnh hơn, vậy còn là con người a?
"Ai biết được? Cậu mới chỉ là tân binh, nghĩ xa như vậy cũng vô dụng. Tóm lại, ưu tiên hàng đầu là phải thăng cấp bình lưu ly này, sau khi được tăng lên một cấp bậc, hiệu quả của lưu quang chất lỏng liền gấp mười.” Đông Phương Ngọc nói.
Trần Phi nghe vậy, cảm xúc bành trướng : "Vậy làm sao mới có thể thăng cấp a?"
"Bình lưu ly là một pháp khí, pháp khí hư hỏng, muốn sửa chữa, liền cần các thiên tài địa bảo, sau đó tiến hành luyện chết mới được. Tôi sẽ viết cho cậu một danh sách, trong đó sẽ ghi lại các nguyên liệu cần thiết. Nếu có cơ hội, liền đến thế giới dưới lòng đất tìm kiếm đi. Ở đó có vô số thiên tài địa bảo." Đông Phương Ngọc nói.
"Thế giới dưới lòng đất?"
Trần Phi sững sờ, sau đó hỏi: "Chính là nơi sinh vật dưới lòng đất sinh sống a?"
"Đúng vậy, hiện tại cậu đã là nhất tinh võ sư, chắc hẳn cũng đã tiếp xúc với những sinh vật dưới lòng đất, thu được những hạt châu năng lượng, mới có thể tiến bộ nhanh như vậy. Cho nên, cậu cũng đã biết một số thứ về những sinh vật dưới lòng đất." Đông Phương Ngọc.
“Nhưng tôi vẫn không biết, thế giới dưới lòng đất này, đến cùng là tồn tại gì, dù sao thì tôi cũng chưa từng nghe qua về nó” Trần Phi rất khó hiểu.
Ai đã từng sống bình thường 20 năm, rồi chợt nghe tin có những sinh vật đáng sợ dưới lòng đất, còn có một nơi gọi là thế giới dưới lòng đất, đều sẽ cảm thấy buồn cười, là viển vông. Nhưng Trần Phi đã chân chính tiếp xúc qua, cũng cảm thấy vô cùng thần kỳ.
"Cậu không biết, đó là bởi vì nó đã được bảo vệ rất tốt từ trước. Thế giới dưới lòng đất luôn tồn tại, mà các sinh vật dưới lòng đất luôn muốn xông lên mặt đất, nhưng loài người cũng có cường giả, luôn trấn áp sinh vật, tu bổ khe hở dưới lòng đất. Nhưng những năm gần đây, các sinh vật trong lòng đất ngày càng trở nên cuồng bạo, hoạt động của chúng ngày càng thường xuyên hơn, khe hở dưới lòng đất cũng do đó mà biến hóa nhiều ... Cứ như vậy, tình trạng này sẽ càng ngày càng tồi tệ hơn. Hừ, đến lúc đó, tồn vong loài người sẽ phải cạnh tranh với những sinh vật dưới lòng đất.” Đông Phương Ngọc.
"Cái này cũng thật là đáng sợ a, làm sao lại liên quan đến tồn vong của loài người?" Trần Phi có chút khó mà tin được.
Tựa như có người nói rằng, lập tức có người ngoài hành tinh xâm lược, thế giới sắp đến tận thế, phải cũng người ngoài hành tinh cạnh tranh.
Nhưng Trần Phi lại không thể không tin tưởng, dù sao thì hắn cũng đã thực sự nhìn thấy sự đáng sợ của những sinh vật dưới lòng đất a.
"Có gì phải sợ? Đối với kẻ yếu mà nói, đó có thể là một thảm họa. Nhưng đối với kẻ mạnh, đó chính là một bữa tiệc! Chỉ khi kiếm đủ tài nguyên, mới có thể trở nên mạnh mẽ hơn. Mà hạt châu của các sinh vật dưới lòng đất, chính là thứ tài nguyên để có thể trở nên mạnh mẽ hơn! Kẻ mạnh sẽ mãi là kẻ mạnh, chỉ cần có thêm một trái tim dũng cảm, liền có thể trong nguy hiểm đạt được đại cơ duyên." Đông Phương Ngọc.
Trần Phi khẽ vuốt cằm, lời này không sai.
Trong sơn cốc của vùng đất kho báu, chỉ trong nửa ngày ngắn ngủi, Trần Phi đã tiến bộ tột cùng. Bây giờ hạt châu đều sắp cạn kiệt, mà hạt châu trong suốt lại không có tác dụng gì đối với Trần Phi, nhất định phải đi thu hoạch tài nguyên, mới có thể trở nên mạnh mẽ hơn! Cho nên, đây thực sự là một loại kỳ ngộ đối với Trần Phi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận