Ta Tại Hoang Đảo Cứu Vớt Mỹ Nữ

Chương 480: Một chiêu giải quyết

"Hốt hốt!"
Trần Phi thậm chí không nhìn, thần kiếm trong tay hắn liên tục phát ra kiếm khí, tốc độ kiếm khí này nhanh hơn đạn mạnh hơn pháo. Một kiếm chém ra, một loạt tiếng tru vang lên, cướp đi mạng sống của đám người này.
Ngắn ngủi trong nháy mắt, toàn bộ bến cảng chìm vào im lặng.
Tuy nhiên, chuông báo động của toàn bộ cứ điểm đã được kéo xuống, những tiếng 'Tút tút tút' không ngừng kêu to.
Trần Phi giống như không nghe thấy, tiếp tục đi từng bước về bên trong cứ điểm.
Hắn ban đầu suy nghĩ, chỉ cần đem người đằng sau giải quyết, coi là những người này cuối cùng cũng chỉ là làm theo mệnh lệnh, không muốn tổn thương quá nhiều người vô tội.
Nhưng sau một phen trao đổi, Trần Phi nhận ra rằng mình vẫn đánh giá quá cao nhân tính của đám người này. Bọn chúng cũng không có gì tốt, ngạo mạn lâu như vậy, căn bản cũng không xem mệnh người khác như mệnh, chỉ có thể để bọn chúng chảy máu, mới biết quý trọng sinh mệnh.
Toàn bộ thành viên của Thần Uy tổ trong cứ điểm lúc này đã tập trung lại một chỗ, võ trang đầy đủ thần sắc cảnh giác. Giống như lâm đại địch.
Hiển nhiên, trong suy nghĩ của họ, Trần Phi là đối thủ dây dưa khó nhằn nhất từ trước đến nay.
Bởi vì không ai dám công khai khiêu chiến Thần Uy tổ, nhưng Trần Phi có gan!
Không chỉ như vậy, còn dám hạ tử thủ!
Đội trưởng Jack mặc áo choàng đứng đó, đôi mắt u ám. Hắn vốn là tổ trưởng của Thần Uy tổ, nhưng bây giờ lại bị giáng xuống làm đội trưởng, trong lòng vốn là rất khó chịu.
Một phần trong đó cũng là do Trần Phi, việc không giết Trần Phi đã khiến Thần Uy tổ hao tổn rất nhiều, cho nên mới thu hồi chức vị của hắn, trong lòng càng phẫn hận Trần Phi.
Sau khi bị giáng chức đội trưởng, Jack điên cuồng tu luyện để lấy lại vị trí tổ trưởng. Việc tiêu diệt anh em thợ mỏ và sự trỗi dậy của cướp biển cũng là điều mà Jack đang muốn làm để lập công.
Nhưng bây giờ Trần Phi, 'Kẻ cầm đầu' Xuất hiện ở đây, chỉ cần giết được hắn, đó sẽ là một chiến tích lớn, cũng sẽ rửa sạch được nhục nhã trước đây, cộng thêm thực lực bản thân không ngừng mạnh lên, việc đoạt loại chức vị tổ trưởng chỉ trong tầm tay.
Đứng trước cổng chính cứ điểm, Jack nhìn Trần Phi từng bước từ cảng đi tới.
Cho đến khi thấy rõ đường nét, hắn mới rút ra đoản đao được khảm hai mươi viên thanh tinh thạch trong tay ra, quang mang năng lượng không ngừng lập lòe.
"Trần Phi, tao đã không đi tìm mày thì thôi, ngược lại mày dám đến Thần Uy tổ của tao, quả thực là muốn chết!"
Dưới con mắt của tất cả thuộc hạ, Jack hét lớn.
"Đội trưởng uy vũ!"
"Giết chết tiểu tạp chủng này!"
"Ai dám cùng Thần Uy tổ đối nghịch?"
Được sự cổ vũ của đội viên, Jack xách đao đánh về phía Trần Phi.
"Siu...!"
Một đạo kiếm khí đánh tới, đoản đạo của Jack ‘Đương’ một tiếng rớt xuống đất.
Cước bộ theo quán tính tiếp tục mấy bước rồi mới dừng lại. Miệng hắn như vịt bị bóp cổ, liên tục phát ra khàn khàn thanh âm. Máu tươi từ hai tay che lấy cổ không ngừng chảy ra, cuối cùng hai mắt trợn tròn ngã xuống đất, hơi thở cứ như vậy dập tắt.
Trần Phi bình tĩnh bước tới nhặt con đoản đao rơi dưới đất lên, phía trên thế nhưng chính là 20 viên thanh tinh thạch, đối với Trần Phi mà nói chính là một bút thu hoạch không nhỏ. Đem tất cả những tinh thạch này hấp thụ, thần kiếm liền có 130 viên thanh tinh thạch.
"Đội, đội trưởng vậy mà….. Bị miểu sát?!"
"Oh My God!!"
"Mau! Báo cáo tổng bộ!"
Thân là thất tinh Võ Vương Jack, trong mắt đội viên chính là tồn tại bất khả chiến bại vậy mà bị một kiếm của Trần Phi miểu sát, vậy người thanh niên trước mặt này đến cùng là đáng sợ đến mức nào?
Các thành viên của Thần Uy tổ còn không dám nghĩ, chứ đừng nói đến việc có can đảm để đối đầu với Trần Phi. Tất cả chạy tán loạn, đi báo cáo cho tổng bộ chuyện lúc này. Đối mặt với cường địch như vậy, không phải người chơi bình thường như bọn họ có thể giải quyết được.
Trên thực tế, Trần Phi đã giết hai Võ Vương ở Apennine, trong đó có một người từ Thần Uy tổ. Chỉ là tin tức cũng truyền đến tổng bộ, còn chưa bịp bàn giao cho Jack, cho nên mới có thể khinh địch như vậy.
Trên thực tế, cho dù biết Trần Phi có thể đánh giết Võ Vương, Jack cũng không nhất thiết phải để Trần Phi vào mắt. Dù sao hắn trước kia là tổ trưởng, hiện tại là đội trưởng, cho nên đối với thực lực của mình hắn rất có lòng tin. Nhưng giờ hắn đã trở thành một cỗ thi thể.
Trần Phi cũng không truy đuổi những đội viên của Thần Uy tổ đang chạy trốn tứ phía, chỉ cần những kẻ quyền cao chức trọng cầm đầu loại bỏ, những người còn lại sẽ chỉ là một đám ô hợp, căn bản không có bất cứ uy hiếp nào.
"Đi thôi."
Trần Phi thản nhiên nói, chuẩn bị dẹp đường hồi phụ.
Chuyến đi này ngoại trừ đạt được mục đích là trả thù, còn nhận được một chút tinh thạch gọi là niềm vui ngoài ý muốn.
Về phần bản thân vừa chui ra từ khe đất, liên tục đánh giết thành viên của Thần Uy tổ cùng Anh Quốc tổ, tất nhiên sẽ để cho bọn chúng trở mặt, điểm này Trần Phi cũng không lo lắng. Phong vân biến hóa, thế giới bây giờ hết thảy lấy thực lực vi tôn!
"Tốt, tốt..."
Đây là lần đầu tiên Lilith lên tiếng sau khi tiến vào cứ điểm.
Cô lặng lẽ quan sát toàn bộ quá trình, giữ tất cả sự bàng hoàng trong lòng. Trần Phi thể hiện thực lực thực sự quá mạnh, ngay cả thất tinh Võ Vương cũng bị hắn trong nháy mắt giết chết, chẳng lẽ là... "Cậu đã đến cấp bậc Võ Bá sao?"
"Còn chưa đến đó."
Trần Phi thay đổi chủ đề, hỏi: "Sau lần này cô định như thế nào? Chúng ta đã hoàn toàn kết oán với Thần Uy tổ, nếu cứ tiếp tục loanh quanh trên biển cả, sớm muộn cũng bị bọn chúng trả thù mãnh liệt, phải chăng muốn đem các anh em thợ mỏ phân tán?"
Đây là những gì Trần Phi đang nghĩ.
Hiên tại cũng không giống như trong quá khứ, nhân số không còn thể quyết định được thắng thua, một siêu cấp cường giả liền có càn quét hết thảy. Anh em thợ mỏ đều không phải là võ giả, để bọn họ trên biển cả sẽ chỉ trở thành mục tiêu bị đả kích.
Về phần để bọn họ đối phó với cướp biển, Trần Phi cảm thấy rằng nó không cần thiết vào lúc này, bởi vì kẻ cầm đầu là Thần Uy tổ, cướp biển hết sẽ lại sinh ra, chỉ có khi nhổ tận gốc Thần Uy tổ mới có thể chấm dứt.
Mà những người có thể làm điều này là chỉ có thể là Đặc Thù tổ cùng mình, những anh em thợ mỏ này tạm thời không thể giúp được gì nhiều, vì vậy Trần Phi muốn đảm bảo an toàn cho họ.
"Tôi cảm thấy không cần."
Lilith nhìn thoáng qua Trần Phi sắc mặt, thấy hắn cũng không có gì không vui, sau đó chậm rãi nói: “Các anh em có thể ở lại đến bây giờ đều là người không nhà, mọi người ở bên nhau lâu như vậy, không ai có thể không nguyện ý chia lìa.
Về việc cậu nói sẽ bị Thần Uy tổ tấn công, tôi cũng đã cân nhắc điểm này. Vì vậy tôi quyết định sau này chuyển trọng tâm từ trên đại dương bao la sang tập trung vào thăm dò trong khe đất, chỉ có như vậy mới có thể thu được nhiều tài nguyên hơn, mới có thể cho tất cả thợ mỏ phát triển trên con đường võ đạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận