Ta Tại Hoang Đảo Cứu Vớt Mỹ Nữ

Chương 52: Thợ săn tiền thưởng Michelia

Cô gái bật khóc, vặn vẹo người vì đau đớn, nhưng trong sâu thẳm đôi mắt cô có một tia hàn ý.
"Những vết chai dày trên bàn tay này nếu không thường xuyên sử dụng vũ khí như dao găm hay dao nhỏ sẽ không thể luyện ra được. Tôi đã cứu cô nhưng cô không thành thật, điều này cho thấy cô có dã tâm khác. Như vậy tôi sẽ giết cô, cô cũng không thể trách tôi. "
Trước khi cho cô ta uống nước, Trần Phi đã quan sát qua. Nếu không có cảnh giác như vậy, Trần Phi đã chết ở nơi hoang dã này từ lâu.
Nghe những lời của Trần Phi, Lâm Thiến Nhân biết cô gái tội nghiệp trước mặt mình nhất định không phải người đơn giản.
Lạc Băng cũng rất kinh ngạc, cho dù là ai cũng không nhìn ra được, cô gái trẻ tuổi dáng vẻ thiếu nữ nhìn nhu nhược như vậy làm sao lại có thể am hiểu sử dụng dao nhỏ và dao găm?
Nhưng vì Trần Phi đã nói như vậy, hẳn là phải có lý do của mình.
Lâm Thiến Nhân và Lạc Băng đều thu mình lại phía sau Trần Phi. Cô gái này diễn quá xuất sắc, nếu như lại hiểu được kỹ xảo chiến đấu, vậy nhất định là vô cùng nguy hiểm.
"Được rồi, tên tôi là Michelia và tôi là một thợ săn tiền thưởng."
Cô gái nhún vai và nói thật. Cô là người đã giết chết tên cướp biển Vallar trên tàu cứu hộ.
"Thợ săn tiền thưởng? Còn có cái nghề như vậy sao?" Trần Phi tò mò.
"Cậu không biết? Vậy tại sao các người đến hòn đảo mà ngay cả chim cũng không thèm ị này? Không phải là tới để săn cướp biển a?" Michelia cũng ngây ngẩn cả người.
Trần Phi trên mặt đen lại, "Chúng ta gặp phải tai nạn trên biển, bị nước biển cuốn đến đây!"
Michelia sững sờ một lúc và sau đó cô không thể nhịn được cười. Liền nghĩ, cái trò gặp phải tai nạn trên biển, đó là một cách nói phổ biến để nhận được sự cảm thông từ mọi người. Hoặc là để bọn cướp biển xem nhẹ sau đó đến bắt nạt mình rồi bất ngờ phản sát, giống như cô đã làm với Vallar.
Nhưng xem ra vẫn có số ít người thật sự xui xẻo bị tai nạn trên biển, như đám người trước mặt này a.
"Cho nên các thợ săn tiền thưởng như cô chính là đang săn giết cướp biển để kiếm tiền thưởng? Vậy thì tốt rồi, bây giờ đã có hàng trăm tên cướp biển vào đảo, đi và giết chúng đi sau đó cô sẽ phát tài a." Trần Phi nói rồi quay ra bảo với Lâm Thiến Nhân và Lạc Băng , "Đi cắt một ít cây hoa dâm bụt biển đến đây."
Mặc dù Lâm Thiến Nhân và Lạc Băng không biết để làm gì, nhưng hai cô vẫn đã làm theo.
Michelia trợn mắt nhìn Trần Phi và nói, "Cậu có biết đó là ai không? Nữ hoàng Lilith, một trong mười bạo chúa hàng đầu trên biển! Trong khi tôi chỉ là một thợ săn tiền thưởng cấp C, bảo tôi đi đối đầu với cô ta? Ai, tại tôi làm không cẩn thận để bây giờ cô ta đến đây trả thù cho Vallar, tôi thảm rồi. "
"Vallar đã chết? Bị cô giết ư?"
Trần Phi sửng sốt một hồi, nhưng hắn không ngờ lại có chuyện này.
"Đúng vậy a, tôi là thợ săn tiền thưởng cấp C, giết một tên như Vallar dễ như trở bàn tay? Cho dù có chục tên như hắn cũng không phải là đối thủ của tôi. Năm mươi nghìn đô la nháy mắt liền tới tay a." Michelia nhếch cằm lên, tự hào nói.
"Thối lắm, bọn chúng còn lại không tới ba người a."
Trần Phi hừ lạnh, phán đoán từ những xác chết nằm đó khi hắn vừa tìm kiếm đạn dược, thủ hạ của Vallar căn bản không còn lại bao nhiêu.
"Làm sao cậu biết?" Michelia sửng sốt một chút, sau đó mới phản ứng lại đây, kinh ngạc nói: "Chẳng lẽ cậu là người đã giết hết thảy thuộc hạ của Vallar? Không có khả năng a, mười mấy người a, làm sao cậu có thể làm được?"
Trần Phi cười ha ha: "Cô có thể thổi mười mấy tên, tôi lại dễ dàng có thể chết ngự được cô, một chục tên có là cái gì?"
Lúc này, Lâm Thiến Nhân và Lạc Băng đã tìm thấy một ít cây hoa dâm bụt biển.
Trần Phi giữ lấy tay Michelia rồi bắt đầu vặn vẹo trói tay cô lại mặc cho cô rên rỉ vì đau đớn. Cây hoa dâm bụt biển giống như một sợi dây chắc chắn, chỉ cần hai tay bị trói lại, căn bản sẽ mất đi khả năng chiến đấu.
Đương nhiên, còn lại hai cái chân Trần Phi cũng sẽ không bỏ qua.
Dùng một cây dâm bụt biển để trói mắt cá chân của Michelia, chỉ để lại một đoạn ngắn ở giữa, để cô không thể nhấc chân ra để tấn công. Vừa đủ cho cô đi bộ.
Cây hoa dâm bụt biển cuối cùng thì được buộc trực tiếp quanh cổ cô.
"Uy uy, có cần phải đến như vậy không? Băng cướp biển Vallar bị hai chúng ta cùng nhau giết chết nên chúng ta còn là đồng đội a, có người đối xử với đồng đội của mình như vậy sao?" Michelia bị trói chặt không thể làm được gì, chỉ đành kêu la.
“Ai là đồng đội với cô?” Trần Phi lười nói nhảm, liền dẫn cô đi vào rừng rậm.
“Vậy thì cậu thả tôi ra a, nhìn tôi như này trông có khác gì con chó con không a?” Michelia bước chân có chút lảo đảo.
"Đó cũng không phải, vào thời khác quan trọng cô còn có thể biến thành một cái khiên thịt."
Trần Phi bĩu môi nói. Trên thực tế, mục đích thực sự của hắn là tìm hiểu thêm về tin tức trên biển từ cô gái này.
Ví dụ như cái gì mà "Mười bạo chúa" và "Thợ săn tiền thưởng", Trần Phi chưa bao giờ nghe nói về chúng. Vì vậy, cần phải hỏi Michelia.
Nhưng cô gái này hiển nhiên không phải là đèn cạn dầu, cho nên để phòng ngừa tình huống bất ngờ tốt nhất nên trói cô lại.
Cho dù Trần Phi không sợ cô, nhưng sau lưng hắn vẫn có hai cô gái, nếu Michelia bất ngờ ra tay và bắt một trong số họ làm mối đe dọa, Trần Phi sẽ bị hạn chế.
“Cô vừa mới nói cái gì mà Nữ Hoàng Lilith, cô ta rất mạnh à?” Trần Phi hỏi thăm.
Michelia ngậm miệng không nói.
Trần Phi liền cầm lấy một cành cây nhỏ, xoa lên người Michelia, lãnh đạm nói: "Nếu không muốn da thịt chịu khổi, hãy thành thật trả lời đi."
"Cậu sẽ dùng tôi làm lá chắn thịt, tôi còn nên nói cái gì..."
"Ba!"
Lời còn chưa dứt, cành cây đã trực tiếp quất lên người cô.
"A !! Tôi nói, tôi nói, đừng đánh nữa ..." Michelia run rẩy cầu xin tha thứ.
Vẻ mặt của Trần Phi vô cùng lạnh lùng, hắn rất cần biết người tên Lilith tới bắt Lâm Thiến Nhân có sức mạnh như thế nào. Chỉ khi hiểu rõ bản thân và kẻ thù, mới có thể tăng cơ hội chạy trốn.
Lâm Thiến Nhân và Lạc Băng nhìn nhau, nghĩ rằng Trần Phi chỉ đang hù dọa cô ta, nhưng không ngờ hắn lại động thủ thật.
Lạc Băng không dám nói thêm gì nữa. Cô cảm thấy Trần Phi đã dần thay đổi và trở nên đáng sợ hơn trước ...
Nhưng mà, Trần Phi làm sao lại không cảm nhận được?
Chỉ là hắn hiểu rõ hơn, muốn tồn tại và đứng vững thì nhất định phải tàn nhẫn! Nếu không, ngay cả chính mình còn không bảo vệ được, làm sao bạn có thể bảo vệ Lâm Thiến Nhân và những người khác?
Lúc này trong mắt Trần Phi chỉ có người của mình mới đáng được che chở và đối xử tốt. Ngoài ra, mọi thứ đều không quan trọng!
Lâm Thiến Nhân lắc lắc cánh tay Trần Phi, dùng ánh mắt cầu xin hắn đừng đi quá xa. Mặc dù Lâm Thiến Nhân có thể hiểu được tâm trạng của Trần Phi và biết rằng hắn đang làm điều đó cho mình, nhưng cô vẫn không muốn Trần Phi trở nên quá tàn nhẫn.
"Nữ Hoàng Lilith đứng thứ mười trong mười bạo chúa với số tiền thưởng là năm trăm triệu đô la mỹ. Dưới trướng của cô ta có hơn năm trăm tên cướp biển và có năm nhóm cướp biển, với tổng số hơn một nghìn tên cướp biển. Kẻ mạnh nhất dưới trướng của cô ta là Moretti, với bốn trăm tên thuộc hạ, tiền thưởng cũng trị giá tới một trăm triệu đô la mỹ. ”Michelia hùng hồn nói.
Lúc này, vẻ mặt của Trần Phi cực kỳ ngưng trọng, có hơn một ngàn cướp biển, hoàn toàn không có khả năng chống lại!
Nhưng hiện tại, đám cướp biển cũng đã bao vây quanh đây rồi! !
Bạn cần đăng nhập để bình luận