Ta Tại Hoang Đảo Cứu Vớt Mỹ Nữ

Chương 445: Đừng đánh giá thấp bổn cô nương

"Đừng sờ mó lung tung, đây là thủy tinh băng cơ của tôi, có thể bóp méo ánh sáng, đánh lừa con mắt của mọi người, như vậy liền có thể tiến vào trạng thái ẩn thân." Tử Linh Lung giải thích.
Trần Phi âm thầm tặc lưỡi, không ngờ cô nàng này lại có bản lĩnh như vậy.
"Trạng thái băng cơ sẽ không duy trì được lâu, bởi vì tiêu hao rất nhiều khí huyết, tôi cần lập tức leo lên tường thành, phá vỡ kết giới, sau đó sẽ mở cửa cho cậu." Tử Linh Lung nói ra.
Trần Phi liền ném Khí Huyết Chi Tinh cho cô, nói: "Cho cô mượn dùng, mà lại tôi cảm thấy biện pháp này cũng không ổn. Cổng thành này cực kỳ lớn, với cảnh giới ngũ tinh Võ Sư của cô, làm sao có thể đẩy được của thành ra."
Tử Linh Lung đeo Khí Huyết Chi Tinh lên, răng ngà không ngừng cắn chặt.
Đây vốn là pháp bảo của mình, lại bị tên này cướp đi, hiện tại thì hay rồi, lại còn nói cho mình mượn? Nhưng Tử Linh Lung không dám nổi giận với Trần Phi, chỉ nói:
"Không thì như này, tôi sẽ ẩn thân leo lên tường thành, sau đó sẽ hấp dẫn sự chú ý của đám Dạ Xoa, sau đó cậu thừa dịp xông lên, lấy năng lực của cậu, nhất định có thể trong chớp mắt đánh chết bọn chúng, không cho chúng có thời gian để báo tin, sau đó chúng ta sẽ vào được bên trong."
Trần Phi nghe vậy nhẹ gật đầu, nhưng lại hỏi: "Nhưng cô sẽ thu hút ánh mắt của tất cả đám Dạ Xoa như thế nào? Trên tường thành dài có hàng trăm con Dạ Xoa, cho dù bất ngờ xuất hiện trên tường thành cũng sẽ chỉ thu hút một phần nhỏ số Dạ Xoa."
"Đừng đánh giá thấp bổn cô nương."
Tử Linh Lung nói xong, trực tiếp đi hướng về tường thành.
Trần Phi còn muốn thương lượng một chút, nhưng lại không nghe thấy câu trả lời, lúc sau mới hiểu được Tử Linh Lung đã hành động.
Từ góc độ của Trần Phi, không thể nhìn thấy gì. Dù sao, Tử Linh Lung đang ở trong trạng thái ẩn thân. Nhưng ngay sau đó, Trần Phi nhận ra rằng có điều gì đó không đúng, chỉ thấy đám Dạ Xoa trên tường thành bắt đầu xôn xao lên.
Tất cả ánh mắt của bọn chúng đều hội tụ ở một chỗ.
Tử Linh Lung trong nháy mắt hiện thân.
Cô đã khoác lên mình một chiếc áo dài, vai hơi lộ ra, ánh mắt như sóng mùa thu.
"Lạch cạch..."
"Lạch cạch..."
Tất cả vũ khí trong tay Dạ Xoa đều rơi xuống đất, nước miếng chảy ra. Trong đôi mắt đỏ tươi lóe ra sự tham lam, tất cả như một đám ngu dại đi về phía Tử Linh Lung.
Tử Linh Lung ngay lập tức nháy mắt với Trần Phi.
Trần Phi toàn thân run rẩy!
Hắn biết đây là đang ra hiệu cho mình nhanh chóng hành động, nhưng mị hoặc này cũng mạnh quá a, dường như nó được phát ra một cách tự nhiên, chẳng lẽ đây là 'Trời sinh mị cốt'?
Hàng trăm Dạ Xoa trên tường thành đều ở rơi vào trong trạng thái xuất thần, như máy móc đi về phía Tử Linh Lung, tuân theo dục vọng nguyên thủy trong đầu, giống như những cái xác không hồn.
"Bá!"
Thân hình của Trần Phi giống như một mũi tên bay khỏi dây!
Nắm bắt cơ hội này, trong nháy mắt lao lên tường thành, đáp xuống phía sau đám Dạ Xoa. Mạc Tà trong tay điên cuồng chém giết, lam tử sắc kiếm khi không ngừng phóng ra, đập nát đám Dạ Xoa thành từng mảnh.
Đám Dạ Xoa cho đến lúc chết mới mãnh liệt giật mình,, nhưng đã lúc này muốn báo tin thì đã chậm, trực tiếp chết dưới kiếm của Trần Phi.
Dạ Xoa trên dưới đều rất tiều tụy, sau lưng mọc ra một đôi cánh, giống như một con dơi khổng lồ, sau khi bị Trần Phi chặt đầu về sau, trong cơ thể rơi ra một viên tử châu, hiển nhiên đều là sinh vật cấp ba trở lên. Lấy linh trí của chúng, làm sao có thể thoát được khỏi 'Mị cốt' của Tử Linh Lung?
Trần Phi một đường chém giết tất cả các Dạ Xoa trên tường thành. Tổng cộng thu được mấy trăm viên tử châu cùng mấy chục viên lam châu, cái này có thể cung cấp cho Trần Phi mấy ngàn điểm trị số khí huyết.
Tuy rằng hiện tại Trần Phi đã đạt tới 10.000 điểm khí huyết, nhưng những tài nguyên này cũng không thể coi thường. Dù sao góp gió thành bão, muốn không ngừng tăng lên, nhất định không thể thiếu hạt châu cùng pháp khí.
Điều này càng khiến Trần Phi cảm thấy Tử Linh Lung là không thể thiếu.
Nhìn như Trần Phi một kiếm một Dạ Xoa, nhưng quan trọng hơn là mấy trăm con Dạ Xoa này không truyền được tin tức ra ngoài, tất cả là do 'Mị cốt' của Tử Linh Lung đã thu hút chúng.
Nhìn như Tử Linh Lung không trả bất cứ thứ gì, chỉ đứng đó, nhưng thực tế lại là đầu công.
"Cô làm rất tốt, cho nên tôi nhất định sẽ chia sẻ tài nguyên cùng cô, cái này. . . Cho cô!"
Trần Phi một mặt miễn cưỡng, ra vẻ nhịn đau cắt thịt cực kỳ thống khổ lấy ra một viên tử châu, không dám nhìn đưa cho Tử Linh Lung, như thể trong lòng đang rỉ máu, kém chút nữa không khóc thành tiếng.
Đây là 3 điểm khí huyết a!
Khóe miệng Tử Linh Lung giật giật.
Cô nhìn Trần Phi như một con quái vật, có cần phải keo kiệt như vậy không? Chỉ là một viên tử châu, ba điểm khí huyết, theo lý mà nói, một cái cường giả Võ Vương cũng sẽ không nhìn như vậy.
Tựa như một đồng xu trên mặt đất, có lẽ nhiều người sẽ không cúi xuống nhặt. Nhưng tên này không chỉ nhặt mà còn coi nó như báu vật, mất 'một xu' giống như mất luôn cái mạng già.
"Hừ, giữ cho riêng mình đi."
"Được rồi."
Trần Phi lấy tốc độ như tia chớp, đem tử châu nhét vào miêng, không một chút do dự.
Cảm thấy khí huyết trong cơ thể tăng lên 3 điểm, Trần Phi nở một nụ cười hài lòng.
Khóe miệng Tử Linh Lung điên cuồng giật giật, nếu không phải không dám đắc tội với Trần Phi, chỉ sợ hiện giờ cô đã cắn chết hắn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận