Ta Tại Hoang Đảo Cứu Vớt Mỹ Nữ

Chương 686: Tượng đá nữ thần trong cung điện!

Hai người Diệp Điềm Điềm cùng Alice đều có chút khẩn trương, tòa cung điện này quá lớn, tầm mắt có thể trông thấy địa phương cực kỳ có hạn, bóng đen kia xẹt qua một cái liền không thấy nữa. Nhưng rất nhanh lại có bóng đen hiển hiện, chỉ bất quá cũng là lóe lên một cái rồi biến mất.
'Những bóng đen này giống như đều được ngưng tụ từ tử khí mà thành, quá kì quái. Mà lại số lượng không biết có bao nhiêu!'
Hai cô gái đều nhìn thấy, Trần Phi đương nhiên sẽ không thể không nhìn thấy. Tử khí vừa rồi cảm nhận được cũng chính là từ bóng đen kia phát ra.
Trần Phi vốn định dừng lại tìm hiểu rõ ràng rồi mới tiến lên, nhưng Xà Hoàng đã giết tới đây, hiển nhiên không cách nào trì trệ không tiến, chỉ có thể cưỡng ép bơi về mặt trước cung điện.
Lập tức tử khí nguy hiểm vây quanh tới, Trần Phi chấn kinh phát hiện, nơi này vậy mà có khoảng chừng 99 đạo bóng đen, làm cho toàn bộ cung điện vây cho chật như nêm cối.
Diệp Điềm Điềm cùng Alice nhìn thấy một màn này cũng kinh hãi không thôi, những bóng đen này tựa như là được tạo thành từ những đường cong màu đen trừu tượng, phảng phất đến từ trong hư vô, không có bất kỳ sinh cơ gì, chỉ có tử khí nồng đậm.
'Ngàn vạn lần không thể bị bóng đen này chạm vào, năng lực thôn phệ của bọn chúng còn đáng sợ hơn so với Oan Hồn, chỉ cần chạm vào bất kỳ vật gì, vật đó sẽ trực tiếp bị phân giải, nếu chạm vào người sẽ thôn vệ vào trong hư vô, nhất định phải lập tức rút lui!' Mạc Tà cảnh cáo nghiêm trọng nói.
Đương nhiên Trần Phi cũng muốn rút lui, nhưng Xà Hoàng đang theo sát phía sau, căn bản đã không cách nào ra ngoài. Những bóng đen này cũng đang vọt tới, bao quát cả Xà Hoàng ở bên trong, tất cả đều bị đoàn đoàn bóng đen bao vây, trong nháy mắt liền cắn xé tới.
Xà Hoàng lập tức sững sờ, hiển nhiên không có kịp phản ứng, còn tưởng rằng tiến vào cung điện đáy biển liền có thể trực tiếp đánh giết Trần Phi, nhưng những bóng đen này là cái gì? Mới một nháy mắt, liền có bóng đen chui vào móng vuốt của hắn.
"A a a!!"
Lập tức, tiếng kêu thống khổ của Xà Hoàng Giao Long liền vang lên, chỉ thấy một cái móng vuốt của hắn bị bóng đen quấn quanh, cứ như vậy trực tiếp biến thành hư vô, chỉ còn lại mặt cắt ngang máu me đầm đìa, kinh khủng đến cực điểm.
Xà Hoàng nào còn có tâm tư chú ý Trần Phi, thân hình lập tức lùi lại, nhưng những bóng đen kia lại như giòi trong xương điên cuồng đuổi theo.
"Dừng lại cho ta!"
Hắn quát to một tiếng, bỗng nhiên từ miệng bên trong phun ra một cái huyết cầu, ngay sau đó huyết cầu liền huyễn hóa thành một bộ dáng hình người, nhìn kỹ lại đúng là một trong thủ hạ đã chết đi của hắn, nhưng bây giờ đã trở thành một đạo năng lượng thể.
Năng lượng thể ngăn cản trước người Xà Hoàng, ngăn cản những bóng đen đang quấn tới kia, nhưng cơ hồ chỉ là trong nháy mắt, cái năng lượng thể này liền bị thôn phệ sạch sẽ.
Xà Hoàng biến sắc, không ngừng phun ra huyết cầu, mãi cho đến khi phun ra tất cả năm đạo năng lượng thể vừa thôn phệ của thủ hạ, nhưng cũng chỉ vẻn vẹn chèo chống được năm giây.
Bất quá, năm giây này đã cho Xà Hoàng cơ hội chạy trốn, rốt cục xông ra khỏi cái cung điện đáy biển này, bởi vì tất cả năng lượng thể đều bị phun ra, hắn lại biến trở về hình người, mà lại một cánh tay đã biến mất.
Trong lòng vẫn còn sợ hãi nhìn thoáng qua cái cung điện kia, thầm mắng vài tiếng. Tới đây thật sự là thua thiệt lớn, không chỉ có cả tổn thất cả một tiểu đội, mà mình còn mất đi một cánh tay, nhưng còn biện pháp nào khác?
Trần Phi cùng têb phản đồ kia hiện tại cũng còn đang trong cung điện, bị những bóng đen kia vây quanh chắc hẳn hẳn đã phải chết không thể nghi ngờ, Xà Hoàng cũng không có cơ hội trả thù, hắn cũng không thể đi tìm những bóng đen kia, cho hắn một vạn cái lá gan cũng không dám.
Nghĩ tới đây, Xà Hoàng lập tức bơi lên trên mặt biển, hắn cũng định từ bỏ tinh thạch màu lam kia. Hiển nhiên nếu muốn cướp đoạt tinh thạch, nhất định phải giải quyết hết những cái bóng đen quỷ dị kia, đây là không thể nào.
Hắn thậm chí còn cảm thấy, có lẽ phải trở thành một đời tông sư, mới có thể đối phó bóng đen kia.
Lúc này, Trần Phi cùng hai nữ nhân đã bị đoàn đoàn bóng đen bao vây, mắt thấy bóng đen nhào lên. Trần Phi ở trong đồ lặn đã bị mồ hôi làm cho ướt đẫm, Diệp Điềm Điềm cùng Alice nhìn thấy thảm trọng vừa rồi của Xà Hoàng cũng sợ hãi không thôi, phảng phất đã tưởng tượng được bộ dáng tử vong của mình.
'Nhanh, lấy cái lệnh bài cô gái kia cho cậu ra, truyền khí huyết vào!'
Mạc Tà lo lắng nhắc nhở, Trần Phi lập tức nhớ tới Lục Nghiên có cho mình một khối lệnh bài màu đen, lập tức liền thôi động khí huyết truyền vào trong, chỉ thấy được bên trong lệnh bài màu đen điên cuồng phun trào ra từng sợi tơ đen.
Một tấm lá chắn năng lượng màu đen trong nháy mắt được nâng lên, những bóng đen đang xông tới kia lập tức liền dừng lại, tựa hồ như là nhắm mắt làm ngơ nhìn ba người Trần Phi, giống như là đang nhìn thấy đồng bọn của mình.
Trần Phi lập tức liền hiểu được, hóa ra cái lệnh bài màu đen này dùng như vậy, có thể ngăn không cho những bóng đen này ăn mòn. Chỉ bất quá, khí huyết tiêu hao thật sự là thật là đáng sợ.
Tốc độ tiêu hao khí huyết của tấm lá chắn màu đen này còn kinh khủng hơn cả khí huyết chi dực .
"Để tôi đưa hai người ra ngoài trước."
"Cậu còn muốn ở lại trong cung điện làm gì? Muốn cướp đoạt lam tinh thạch? Không muốn sống nữa a! Chúng ta bây giờ nên phải chạy ra khỏi cung điện đáy biển, thừa dịp Xà Hoàng trọng thương đánh giết hắn."Alice nói.
"Cô cùng Xà Hoàng có tư oán, tôi có thể giúp một tay, dù sao tôi cũng đã kết tử thù với hắn. Chỉ bất quá bây giờ tôi có chuyện trọng yếu hơn, tinh thạch màu lam tôi là nhất định phải cướp đoạt, chính là bởi vì nguy hiểm tôi mới đưa các người ra ngoài trước."Trần Phi nói.
Alice nghe vậy cũng không có cái gì dễ nói, nàng vốn chính là muốn cầu Trần Phi, tự nhiên không thể ra lệnh cho Trần Phi làm việc.
"Tốt a!"
"Trần Phi, cậu phải cẩn thận a......"
Diệp Điềm Điềm cũng là tràn đầy lo lắng, sau đó cùng với Alice được Trần Phi đưa ra cung điện.
Bởi vì Trần Phi không biết khí huyết của mình còn có thể chèo chống bao lâu, thêm hai người thì năng lượng tiêu hao sẽ càng lớn, cho nên đưa hai cô gái ra ngoài trước cũng tốt. Coi như thật xảy ra điều gì ngoài ý muốn Trần Phi chỉ cần chú ý mình là được.
Trần Phi lại lần nữa quay trở về tới trong cung điện, 99 đạo bóng đen tụ tập tại một chỗ trước đó hiện tại lại tản ra, phân tán khắp nơi trong cung điện.
'Chắc hẳn những bóng đen này được bố trí ở đây để thủ vệ bảo tàng, nếu như cậu không có lệnh bài này, đừng nói không cách nào cướp đoạt tinh thạch màu lam, mà ngay cả mệnh cũng sẽ bị chôn vùi ở ddaay.' Mạc Tà nói.
'Đúng vậy a.'
Trần Phi liền nghĩ tới Lục Nghiên cho mình lệnh bài này, bất quá rất nhanh liền đem những ý niệm này ném sau ót, coi như nàng đối tốt với mình, cũng không cách nào đền bù được những thua thiệt của Michelia, đây là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.
Nếu như Michelia lựa chọn không tha thứ, Trần Phi tự nhiên sẽ kiên định đứng tại bên phía Michelia. Nghĩ những điều này cũng vô dụng, Trần Phi tiếp tục xâm nhập vào trong cung điện, rốt cục cảm nhận được một tia năng lượng ba động.
Trong lòng lập tức vui mừng, hắn nhìn thấy trong một góc phía trước cung điện nhàn nhạt phát ra ánh sáng huỳnh quang màu lam, liền không khỏi kích động lên, lập tức bơi về phía đó.
Sau khi tiến vào gian phòng trong cung điện, cả người Trần Phi đều kinh hãi, bởi vì cảnh tượng trước mắt thật sự là quá hùng vĩ.
Chỉ thấy đó là một tòa pho tượng khổng lồ, cao vài chục mét, điêu khắc chính là một nữ nhân thánh khiết. Nàng ngồi ưu nhã ở chỗ đó, hai con ngươi khép hờ, hai tay chắp ở trước ngực, tựa hồ như đang cầu nguyện.
Mà ở giữa ngực, một viên tinh thạch phát ra ánh sáng màu làm đang chiếu sáng rạng rỡ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận