Ta Tại Hoang Đảo Cứu Vớt Mỹ Nữ

Chương 171: Cát lún tiêu diệt cướp biển

Tiểu Y trong lòng cũng đầy cảm kích, chỉ là trong nhất thời, cô không nói nên lời.
"Ha ha, hố cát lún này là đồ tốt, cũng phải để cho đám cướp biển nếm thử hương vị cát lún."
Trần Phi cười ha ha, đem Đường Ngạo Sương và Tiểu Y gọi tới, thương lượng ...
Lúc này.
Gade đi giữa, hơn năm trăm người tiến về phía trước một cách hùng dũng. Mặt ai cũng có một lớp dầu! Rõ ràng là đã rất mệt sau khi dòng rã hơn hai ngày ở sa mạc.
Trong lòng bọn chúng đều có chút phàn nàn, khổ cực như vậy chỉ vì Trần Phi và bắt hai cô gái, có đáng không? Chả có tí lợi ích nào.
Nhưng trong lòng bọn chúng cũng chỉ dám nghĩ tới, nhất định sẽ không dám nói ra, nếu không sẽ phải gánh chịu sự tức giận của Gade. Bọn chúng giận mà không dám nói, ai làm cướp biển không vì tiền? Chẳng lẽ là vì để đến sa mạc phơi nắng a?
Lúc này Gade cũng vô cùng tức giận, không thể ngờ rằng đuổi theo hai ngày vẫn không bắt được chúng. Mặc dù hắn thường xuyên nhìn thấy bóng dáng của ba người Trần Phi qua ống nhòm, nhưng khoảng cách vẫn không thể giảm bớt!
Dù được bổ sung đầy đủ như Gade, lúc này hắn cũng thấy rất mệt, không biết ba người Trần Phi lâu như vậy mà vẫn chưa gục ngã. Theo lý thuyết, bọn chúng không có bất kỳ đồ tiếp tế nào, trên đường đi chỉ toàn là xương rồng, không có thức ăn và nước uống, chẳng lẽ bọn chúng làm bằng sắt a?
"Đội trưởng, Đường Ngạo Sương và Tiểu Y đã ngất đi!"
Đột nhiên, đám cướp biển do thám phía trước nhìn qua ống nhòm liền hét lớn.
"Cái gì?!"
Gade vui mừng đến mức lập tức cầm ống nhòm nhìn về phía trước, quả nhiên thấy Đường Ngạo Sương và Tiểu Y đang nằm trên đỉnh một ngọn đồi nhỏ, cả hai đều nhắm mắt không di chuyển nữa.
Trần Phi ở bên cạnh, sau khi ở lại một lúc, hắn liền chạy về phía ngọn đồi bên cạnh.
"Xông! Tranh thủ thời gian xông lên!!"
Gade ngay lập hạ lệnh hét lớn!
Hai nữ vừa rồi còn chạy trốn, bây giờ đột nhiên gục xuống, hẳn là đã tới cực hạn, còn chưa chết, hẳn là vừa mới ngất đi! Hắn cũng không vì mấy cỗ thi thể mà chạy xa như vậy!
Đường Ngạo Sương đẹp như tiên nữ mà Gade đã ao ước từ lâu. Hắn muốn bắt Đường Ngạo Sương và bỏ tù cô, hành hạ cô mỗi ngày! Về phần Tiểu Y kia, tuy rằng sắc mặt không bằng Đường Ngạo Sương, nhưng vẫn là có tư vị, không thể bỏ qua. Sau khi sử dụng chán, có thể ném cho đám thuộc hạ!
Gade không thể chịu đựng được nữa, Đường Ngạo Sương, người luôn muốn bắt hắn, cuối cùng đã ngã xuống sau hai ngày truy đuổi gắt gao!
Trong phút chốc, cùng thuộc hạ xông lên.
Tuy nhiên, ngay lúc bọn chúng lao xuống dưới đồi cát, những tên cướp biển tiên phong đột nhiên la hét.
"A!!"
"Cứu, đây là hố cát lún!"
"Mau đến kéo tao lên a!"
Liên miên liên miên đám cướp biển, giống như những chiếc bánh bao, tất cả đều chìm xuống hố cát lún. Ngay lập tức, liền hoảng sợ giãy dụa, cố gắng trèo lên khỏi hố. Nhưng làm sao có thể dễ dàng như vậy? Không sử dụng đúng phương pháp sẽ không thể đi ra được. Nó sẽ chỉ ngày càng lún sâu hơn.
"Nhanh, cứu viện!"
Ở tuyến giữa, Gade, nhanh chóng chỉ huy người của mình giải cứu những tên cướp biển đã chìm xuống cát lún.
Gade trong lòng cảm thấy may mắn, cũng may là hắn ở đi giữa, nếu không, hắn hiện tại đã là người ngã xuống. Bản tính hắn cẩn trọng, biết sa mạc rất nguy hiểm nên ngay từ đầu đã định ra mặt trận.
"Đừng lộn xộn, a!"
"Fuk, ông mày cũng bị kéo xuống rồi!"
"Mẹ nó, nhanh lên, cứu tao!"
Thế nhưng là, tình huống tồi tề càng ngày càng xảy ra.
Chỉ nhìn thấy chục tên cướp biển đến cứu, nhưng không những không làm được gì, mà tất cả đều rơi xuống. Lần này, hơn một trăm tên cướp biển đều rơi xuống hố cát lún.
"Thuyền trưởng, làm sao bây fiờ?"
"Đại ca, cứu mạng a!"
"Nóng quá a, mau kéo chúng tôi lên với!!"
Những tiếng hú của thuộc hạ truyền vào tai hắn, đôi mắt của Gade đầy đấu tranh! Mồ hôi túa ra trên trán, nhưng trong môi trường nóng nực như vậy, tất cả những gì hắn chảy xuống thực sự là mồ hôi lạnh! Trong lòng tràn đầy tức giận!
Tình hình hiện tại, đối với Gade, là một tình thế tiến thoái lưỡng nan!
Tất nhiên hắn biết rằng nếu tiếp tục giải cứu, hắn sẽ mất thêm nhiều người. Nhưng nếu không cứu và nhìn những thuộc hạ rơi xuống cát lún chết mê chết mệt, những người thuộc hạ còn lại sẽ nghĩ gì? Mọi người phân tán, sẽ dẫn đến mất đoàn kết.
Trên thực tế, Gade cũng muốn giải cứu tất cả thuộc hạ của mình, đây là hơn một trăm người a. Nếu tất cả đều bị chôn vùi ở đây, đó sẽ là một tổn thất rất lớn, thậm chí sẽ khiến trọng lượng của hắn dưới trướng Eric giảm đi!
"Thuyền trưởng, hai cô gái đó đi rồi!"
Nhưng vào lúc này, đột nhiên có người hét lên.
Gade sửng sốt một chút, nhìn về phía trước, quả nhiên, Đường Ngạo Sương và Tiểu Y lúc trước đang nằm trên đồi cát đều đã biến mất!
"Chết tiệt! Súc sinh! Tiện nhân a!!"
Gade điên cuồng gầm lên, nếu hiện tại còn không biết chuyện gì đang xảy ra, vậy chính hắn sẽ là một kẻ ngốc.
Điều này rõ ràng là nhằm mục đích thu hút bọn chúng đến đó, dẫn đến việc không chú ý đến cái hố cát lún này. Nếu không phải mọi người tăng tốc đột ngột, cho dù một số thuộc hạ của rơi xuống hố cát lún, nhiều nhất cũng chỉ có vài người.
"Anh em, chúng ta bị trúng kế ! Đuổi theo! Chúng ta phải bắt được hai con tiện nhân đó!!"
Gade điên cuồng rống lên, vẻ mặt vô cùng hung dữ, cùng thuộc hạ xông lên!
Đối với những thuộc hạ rơi xuống hố cát lún sau lưng, Gade chỉ tự động bỏ qua. Hắn vốn là không muốn cứu, biết rằng căn bản không thể cứu được. Chỉ là không tốt khi đưa ra mệnh lệnh từ bỏ. Mà bây giờ, sự biến mất của hai cô gái đã chỉ cho Gade một cái cớ để trực tiếp ra lệnh truy đuổi. Nếu có ai chịu ở lại giải cứu thì hắn cũng không nói không cho phép.
Nhưng những tên cướp biển là kẻ ngu sao? Biết rõ không thể cứu được, có quỷ mới ở lại?
Sau lưng là vô số tiếng la hét, than khóc nhưng cũng chỉ có thể vứt bỏ, cơn tức giận trong lòng Gade đã lên đến cực điểm! Lúc này, hắn mới lờ mờ phát hiện ra tại sao trong tay của Trần Phi lại có nhiều cướp biển gục ngã như vậy!
Thằng ranh này tuy ít người nhưng luôn có thể lợi dụng thiên nhiên để chống trả!
"Mẹ nó tao không tin, có bốn trăm cái anh em còn không thể giết chết thằng ranh kia!!"
Gade điên cuồng rống lên, hắn đương nhiên biết tất cả những chuyện này đều là bởi vì Trần Phi kia! Nếu không, làm sao hai cô gái đó có thể nghĩ ra phương pháp này?
Trần Phi nghe thấy tiếng la hét phía sau nhỏ dần, đã sớm rời khỏi đồi cát.
"Trần Phi, không ngờ lại tới lại có tác dụng a!"
Tiểu Y rất cao hứng, không ngừng líu ríu bên cạnh Trân Phi. Cô chưa bao giờ nghĩ rằng hố cát lún lại có thể phát huy tác dụng như vậy. Cô biết, công lao của Trần Phi chiếm ít nhất chín mươi phần trăm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận