Ta Tại Hoang Đảo Cứu Vớt Mỹ Nữ

Chương 176: Sai lầm của Tiểu Y

Trong một không gian nhỏ như vậy, căn bản không có khả năng trốn tránh, mà những đòn tấn công của rắn lại rất nhanh!
"Xoa!"
Trần Phi mặt đều xanh mét, hắn cảm giác được vết thương đau nhức, không ngờ tới lại bị ngỏm ở đây!
Phải biết rằng khi bị rắn độc cắn, nọc độc sẽ tấn công vào hệ thống mạch máu, dẫn đến xuất huyết, đau tim và nhanh chóng cướp đi sinh mạng!
"Đừng lo lắng, tôi có huyết thanh!"
Tiểu Y lớn tiếng nói, để cho Trần Phi nhìn thấy hy vọng sống sót!
Mặc dù trang bị dư thừa đã mất, nhưng hộp dụng cụ mà Tiểu Y luôn mang theo bên mình vẫn còn trên người, nó chứa đầy chất độc và thuốc giải. Hiển Nhiên, đây là thứ mà Tiểu Y không bao giờ bỏ đi, lại rất dễ dàng mang theo.
Trong hang tối, Tiểu Y lờ mờ lấy ra ba ống thuốc và đặt tất cả chúng vào vòng tay của mình, Trần Phi và Đường Ngạo Sương.
"Không sao, chúng ta phải giết những con rắn này ... A !!"
Tiểu Y đang nói một nửa, đột nhiên hét lên một tiếng.
"Chuyện gì vậy?!"
Đường Ngạo Sương và Trần Phi khó hiểu.
"Không, không sao, để tôi bổ sung thêm cho mọi người một châm a."
Tiểu Y sắc mặt hốt hoảng, lấy ra một loại thuốc mới, và tiếp tục tiêm cho mình, Trần Phi và Đường Ngạo Sương.
“Vậy cô vừa tiêm cái gì a?” Trần Phi có chút sững sờ.
“Tiểu Y nhất định phải có lý do của mình, đừng hỏi nhiều như vậy, nhanh chóng thu dọn đám rắn này đi.” Đường Ngạo Sương nói xong liền cầm dao găm giết chết đám rắn cạp nong.
"Đúng, đúng, tôi có đạo lý của mình..."
Có cái quỷ đạo lý a, đánh nhầm thuốc, ô ô! Xảy ra đại sự !
Tiểu Y vẻ mặt cầu xin, nhưng nói về nó bây giờ cũng vô ích, cô cũng lấy một con dao găm và tiến lên chiến đấu với đám rắn cạp nong có sừng. Sau khi uống huyết thanh, hiện tại sẽ không trúng độc, nhưng đương nhiên không thể để bị cắn quá nhiều lần, dù sao huyết thanh cũng có hạn, nếu có quá nhiều độc tố, ngay cả thần thánh cũng không cứu nổi. .
Hơn một chục con rắn cạp nong có sừng liên tục tấn công, nhưng tỷ lệ trúng đích không nhiều. Lúc đầu có thể cắn ba người, do không có chuẩn bị nên bị tấn công bất ngờ, tốc độ tấn công của rắn lại nhanh.
Tuy nhiên, thể lực của đám động vật máu lạnh vô cùng kém, cho nên tốc độ đã sớm chậm lại, ba người có thế thượng phong, chẳng mấy chốc đã giết chết hơn chục con rắn cạp nong có sừng.
"Hô, chờ hồng thủy thối lui liền có thể rời đi. Thật may mắn là Tiểu Y có huyết thanh."
Trần Phi thở phào nhẹ nhõm, nếu không hắn thật sự sẽ chết ở chỗ này.
Nhưng đột nhiên, Trần Phi liền cảm thấy nóng khắp người! Trong lòng sửng sốt, không nên a, bên trong hang động này rất lạnh, nếu không cũng sẽ là tổ rắn. Tại sao nhiệt độ vẫn tăng? Có phải do huyết thanh hết tác dụng nên độc tố đã tấn công?
"Ngạo Sương, Tiểu Y, các người..."
Trần Phi đang định hỏi với hai cô gái, nhưng đột nhiên, hắn phát hiện rằng sắc mặt Đường Ngạo Sương và Tiểu Y đều đã đỏ bừng với một lớp mồ hôi mỏng bao trùm trên người. Ngay lập tức, liền hướng về phía mình lao tới.
Vào thời khắc cuối cùng khi ý thức vẫn còn tỉnh táo, Trần Phi kết luận rằng chắc chắn liều thuốc mà Tiểu Y đã tiêm nhầm có vấn đề!
….
Sau nửa giờ.
Trần Phi tỉnh dậy.
Chuyện vừa rồi phát sinh thật sự quá điên cuồng, khiến Trần Phi đều cảm thấy có chút không chân thực.
Đường Ngạo Sương co ro trong góc tường, trong đôi mắt lạnh lùng giàn dụa nước mắt, hàm răng cắn chặt, cô gắng không để nước mắt rơi xuống. Cô thậm chí còn chưa bao giờ mơ rằng mình sẽ có mối quan hệ như vậy với Trần Phi, lại còn ở trong một hang động tại sa mạc này.
"Ngạo Sương, em xin lỗi, tất cả là lỗi của em, ô ô ..."
Tiểu Y quỳ xuống trước mặt Đường Ngạo Sương, hai mắt đẫm lệ. Cô ngược lại cũng không hối hận khi cùng Trần Phi phát sinh quan hệ, chỉ là hố Đường Ngạo Sương, khiến cô ấy cảm thấy rất áy náy.
"Không trách em."
Đường Ngạo Sương che mặt, cô biết lúc này trách cứ cũng vô nghĩa, Tiểu Y chỉ là vô ý, cô còn có thể làm gì khác ngoài việc thêm tội cho mình?
Trần Phi muốn khóc không ra nước mắt.
Đây coi là sự tình gì a?
Không thể giải thích được tại sao hắn lại mang hai nghiệt duyên trên lưng? Vừa rồi là một giấc mộng, nếu như Trần Phi thanh tỉnh thì cũng thôi đi, hơn nữa ý thức của hắn lại cũng rất mơ hồ, đây là thua thiệt lớn a. Dù gì hắn cũng là nạn nhân, nhưng nhìn hai nữ như thế này, cũng không còn lời nào để nói.
"Súc sinh, đều chết đi cho tao !!"
Ngay tại lúc này, một tiếng gầm đột nhiên vang lên, chỉ nhìn thấy chính là Gade từ trên cao lao xuống!
Không ngờ trong trận lũ lớn, hắn không bị cuốn trôi mà leo lên trước, lúc này lũ rút, liền quay lại giết!
Lúc này, Gade hai mắt đỏ bừng, cuồng bạo tới cực điểm! Tất cả thuộc hạ đều đã chết sách! Trong hai ngày ngắn ngủi như vậy, tất cả gia nghiệp của hắn đều bị chôn vùi! Mà tất cả những điều này là bởi vì người thanh niên trước mặt này!
Gade cuối cùng cũng hiểu tại sao ba tên bạo chúa lại hợp sức giết Trần Phi, và tại sao trước đây có rất nhiều đại cướp biển, dưới trướng có hàng trăm người nhưng lại rơi vào tay Trần Phi! Nhưng bài học xương máu này thực sự khiến Gade không thể chịu đựng được. Ngay cả với cảnh giác trước đó, kết quả cuối cùng cũng không có gì khác biệt! Người trẻ tuổi này thật đáng sợ, thật biết cách khai thác sức mạnh của tự nhiên!
"Nhưng mày hôm nay nhất định phải chết !!"
Gade hừ lạnh một tiếng, đang chuẩn bị nổ súng với Trần Phi.
Nhưng đột nhiên hắn nhìn thấy Đường Ngạo Sương cùng Tiểu Y đều co ro ở trong góc, hai mắt đỏ bừng!
"Hai con tiện nhân, thuộc hạ của Ông mày đều đã chết, chúng mày vậy mà lại ở đây sung sướng với nhau, chết trước cho Ông!!"
Vốn dĩ hắn muốn bắt Đường Ngạo Sương và Tiêu Thiến để trút giận, nhưng hiện tại nhìn lại, rõ ràng Trần Phi đã ra tay trước, điều này khiến Gade vô cùng tức giận !
"Oanh!"
Chỉ thấy hắn cầm khẩu súng, trực tiếp bóp cò vào hai cô gái!
Trong chớp mắt, Trần Phi gần như vô thức, lao tới ngăn cản trước mặt hai cô gái.
"Ách!"
Mặc dù đã mặc áo giáp chống đạn nhưng bị bắn ở khoảng cách gần như vậy. Chỉ thấy một đám khói trắng bốc lên từ áo giáp của Trần Phi. Thân thể giông như bị đại bác bắn, lập tức đụng vào vách đá trên tường, toàn thân như là tan ra thành từng mảnh, lục phủ ngũ tạng như bị dịch chuyển.
"Trần Phi!"
Thấy vậy, Tiểu Y vội vàng chạy tới kiểm tra tình hình, liền thấy Trần Phi dường như đã hôn mê.
Gade lúc này dường như phát điên, tiếp tục từng bước đi về phía Trần Phi.
"Bá!"
Trong giây tiếp theo, một đạo dư ảnh ập đến.
Tốc độ cực nhanh, cùng với tiếng xé gió, Đường Ngạo Sương giơ chân lên, trực tiếp đá vào súng của Gade!
"Răng rắc!"
Cùng với một tiếng răng rắc vang lên, chỉ thấy khẩu súng trong tay Gade trực tiếp vỡ ra.
Nhưng đúng lúc này, hắn cũng đồng thời bóp cò!
"A!!"
Gade tạc nòng ngược lại làm tổn thương chính mình, và một cánh tay bị chấn động đến nỗi máu tươi chảy ngang, xương cốt đều vỡ vụn!
"Tiện nhân, tao muốn mày phải chết !!"
Cơn đau dữ dội khiến Gade mất lý trí, hắn bất ngờ tung một quyền hướng tới Đường Ngạo Sương!
Bạn cần đăng nhập để bình luận