Ta Tại Hoang Đảo Cứu Vớt Mỹ Nữ

Chương 341: Lâm Thiến Nhân, thực xin lỗi!

Toàn bộ hội trường khách sạn, mỗi người đều trợn tròn hai mắt, cơ hồ không dám tin vào mắt mình. Tiểu thanh niên này, tốc độ sao có thể nhanh như vậy? Ngay cả xuất thủ như thế nào cũng không thể nhìn thấy, liền đem một người đánh bay?
"A a!!"
"Thằng nhóc này điên rồi!"
"Lại dám hành hung ở đây, nhân viên bảo vệ đâu?!"
Đám khách quý nhìn thấy có người bị Trần Phi đánh bay, lập tức liền kinh hoảng. Bọn họ bình thường đều là cao cao tai thượng, làm sao đã thấy được cảnh này? Nhìn thấy Trần Phi lúc này hung tợn như vậy, tất cả đều bị dọa cho phát sợ.
Nghe thấy tiếng kêu gào, hàng chục nhân viên bảo vệ được trang bị súng ống đầy đủ, liền xông về phía bên này, muốn đem Trần Phi bao vây lại!
Đây chính là khách sạn Đế Hào, cũng chính là sản nghiệp của Long Hào Vũ, cho nên những người này tuy nói là bảo vệ, nhưng thực ra chính là quân sự tư nhân! Tất cả đều nhằm vào Trần Phi!
"A ha ha ha, Trần Phi, mày đã đến tìm chết, vậy thì tao sẽ thành toàn cho mày! Mày hại tao tàn phế, vậy ông đây cũng sẽ làm cho mày thành tàn phế! Đừng lo lắng, tao sẽ không để cho mày chết nhanh như vậy, nhất định phải từ từ tra tấn mày mới được. Đồng thời cũng sẽ cho mày xem thật kỹ, cô gái của mày bị tao chơi đùa đến chết như thế nào!
Long Hào Vũ dữ tợn ác độc nói.
Lâm Thiến Nhân hốc mắt đỏ bừng, trái tim đều treo ở cổ họng, "Trần Phi, chạy đi..."
Trần Phi ánh mắt vô cùng âm trần.
Bước chân đạp một cái, sàn nhà trong nháy mắt nổ tung, thân hình giống như là mũi tên, trực tiếp lao về phía trước!
"Phanh, phanh, phanh!"
Tiếng súng không ngừng vang lên, thế nhưng lại không thể đụng vào quần áo của Trần Phi, Trần Phi như một cơn gió, trong nháy mắt xông qua đám bảo vệ. Những người dám ngăn cản trước mặt Trần Phi, tất cả đều nằm bất động trên mặt đất.
Đám khách quý lúc này liền hoảng sợ, muôn vạn tiếng kinh hô vang lên, Trần Phi lại giống như chỗ không người, trực tiếp xông lên tầng hai khách sạn!
"Mày ... Mày vậy mà cũng là võ giả!"
Long Hào Vũ trừng lớn hai mắt, như không muốn tin.
Sau khi hết khiếp sợ, trong lòng lại càng ghen tị cùng oán hận! Tại sao, chính mình còn chưa có khôi phục hoàn toàn, súc sinh này liền trở thành võ giả? Vĩnh viễn luôn mạnh hơn mình một bậc, điều này khiến Long Hào Vũ mười phần oán hận!
Trái tim của Lâm Thiến Nhân mãnh liệt nhảy lên!
Nếu Trần Phi trở thành võ giả, vậy chẳng phải là có thể có cơ hội cứu mình?
Nhưng đột nhiên, Lâm Thiến Nhân nghĩ đến điều gì đó, hét lên: "Trần Phi, anh trai của Long Hào Vũ đã trang bị cho hắn một cao thủ cấp bậc võ sử, anh phải cẩn thận !"
"Hừ, cẩn thận? Đã quá muộn!"
Long Hào Vũ hừ lạnh một tiếng, cũng chính là lúc này nhìn thấy một cái lão giả, chậm rãi đi ra, ánh mắt giống như chim ưng, nhìn rất có phong cách!
Đám khách quý bên dưới, cũng phải kinh hô.
"Võ sư? Không ngờ lại là cường giả cấp bậc võ sư!"
"Phải biết, Long Đại thiếu gia hiện cũng chỉ mới là võ giả, đã có thể để cho tông môn phái cường giả võ sư bảo vệ em trai mình, đủ thấy thiên phú của Long Đại thiếu lớn đến mức nào, phải được tông môn vô cùng coi trọng a!"
"Ha ha ha, lần này Trần Phi hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Cường giả cấp bậc võ sư, có thể đối phó với người thường mà không cần vũ khí, lấy một địch trăm cũng không vấn đề. Mà đối mặt với võ giả, cho dù là mười người cộng lại, cũng không thể là đối thủ! "
"..."
Đám khách quý phía dưới, tất cả đều nghị luận ầm ĩ!
Mang theo ánh mắt hài hước nhìn về phía Trần Phi, chờ xem hắn bị đánh!
"Kền Kền lão giả, chơi chết hắn cho cháu!!"
Long Hào Vũ ngồi trên xe lăn, hai mắt ầm trầm như nước, nhìn về phía Trần Phi, như nhìn một cỗ thi thể.
"Ha hả, bóp chết một con kiến thôi."
Lão giả được gọi là Kền Kền, cười gằn bước lên phía trước.
Hắn đến đây làm vệ sĩ cho nên tên tàn phế, trong lòn rất là không hài lòng. Nhưng Long Hào Huyễn đã cho hắn một lợi ích to lớn, cho nên mới tiếp nhận. Nhưng trong lòng vẫn có phiền muộn, lúc này liền muốn xả hết lên người Trần Phi!
Kền Kền không nhanh không chậm đi tới trước mặt Trần Phi, nhẹ giọng nói: "Sâu kiến, cho dù bây giờ quỳ xuống cũng đã muộn rồi ... Phốc !!"
Lời còn chưa dứt, đã bị một chưởng của Trần Phi đánh tới.
Lồng ngực của Kền Kền trong nháy mắt lõm xuống, thân thể giống như bị trúng đạn đại bác, máu tươi cuồng phún bay ngược ra ngoài, trực tiếp từ lầu hai đáp xuống đại sảnh, chết đến mức không thể chết thêm.
Thi thể giống như một trái bom, nổ tung trong lòng mọi người. Mọi người đều kinh hãi nhìn chằm chằm vào thi thể Kền kền, hiện trường tĩnh mịch đến đáng sợ, ngay cả thở mạnh cũng không dám, đều cho là mình bị ảo giác.
"Không, không thể nào! Trần Phi, mày đến cùng là dùng quỷ kế gì ...!!"
Long Hào Vũ là người đầu tiên phản ứng, hoảng sợ đến mức gào lên!
Chỉ thấy vẻ mặt của hắn tràn đầy điên cuồng, không thể chấp nhận sự thật rằng Kền Kền cứ như vậy bị Trần Phi giết chết.
Đám khách bên dưới thậm chí còn không dám thả một cái rắm. Hai mắt lộ ra vẻ kinh hoàng, không ngờ ngay cả cường giả võ sư cũng bị Trần Phi đánh chết, tức là đẳng cấp của Trần Phi cao hơn Kền Kền rất nhiều!
Một cường giả trẻ tuổi như vậy, tương lại chính là bất khả hạn lượng, đây là thứ mà họ có thể chọc nổi sao?
Nghĩ đến sự khinh thường và chế giễu của Trần Phi khi mới vào, nhưng phàm là những người vừa rồi nói năng lỗ mãng, lúc này đều tràn đầy sợ hãi, sợ rằng Trần Phi sẽ ghi hận, sau đó điên cuồng trả thủ!
Không ai có thể chống lại sự trả thù của một cường giả võ đạo!
"Long Hào Vũ, Trần Phi là người mà mày có thể đắc tội sao? Trước đó bị hắn phế bỏ, quả thực là đúng tội!"
"Đúng thế, Trần Phi này, quả thực chính là thiên tài, cùng hắn đối nghịch, không phải là lấy trứng trọi đá sao?"
"Cho dù anh trai mày lợi hại hơn thì sao? Hắn cũng chỉ là võ giả, còn có thể là đối thủ của Trần Phi sao?"
"Tốt nhất vẫn là tranh thủ thời gian quỳ xuống xin lỗi Trần Phi đi."
"A, quên mất mày đang ngồi xe lăn, quỳ xuống sao được a, ha hả..."
Đột nhiên, tất cả đám khách quý vừa nãy còn a dua nịnh hót đối với Long Hào Vũ, lúc này đều lộ ra vẻ châm chọc!
Đây mới thực sự là sắc mặt của đám người này, thật là ghê tởm xấu xí, Long Hào Vũ hận đến mức cắn răng có thể chảy máu!
"Trần Phi, con tiện nhân của mày còn ở trong tay tao, cẩn thận ..."
"Phốc!"
"Ách a a!!"
Long Hào Vũ nắm chặt dây xích, muốn uy hiếp Trần Phi.
Tuy nhiên, Trần Phi vừa vung tay lên, Mạc Tà đã vạch ra một đạo kiếm khí!
Kiếm khí này đem không khi cắt đứt ra, trong nháy mắt đập vào trên vai Long Hào Vũ, toàn bộ cánh tay của hắn rơi xuống, máu tươi ào ào chảy ra, Long Hào Vũ rống lên một tiếng đau đớn, dây xích cũng rơi xuống đất.
"Trần Phi!!"
Lâm Thiến Nhân cuối cùng cũng được tự do, loạng choạng chạy về phía Trần Phi, nhào vào lòng Trần Phi, oa oa khóc lới.
"Thiến Nhân, thực xin lỗi."
Trần Phi nhẹ nhàng vỗ về sau lưng Lâm Thiến Nhân, khẽ nói.
Trong thời gian mình vắng mặt, đã để Lâm Thiến Nhân phải chịu ủy khuất. Những lời này, Trần Phi cũng không có nói ra, bởi vì hắn biết rằng dù có nói ra bao nhiêu cũng không giúp ích được gì, chuyện đã qua cũng không cách nào vãn hồi, cho nên, Trần Phi chỉ làm là, cố gắng đền bù cho cô trong tương lai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận