Ta Tại Hoang Đảo Cứu Vớt Mỹ Nữ

Chương 148: Không phải kẻ điên

"Ha ha, mày cho rằng lấy ra quả lựu đạn là có thể dọa được tao sao? Cùng lắm thì cùng nhau chết, không phải mày cũng bỏ mạng a? Còn có cô gái nũng nịu này của mày, cũng sẽ bị nổ chết a." Người đàn ông quấn khăn tắm đè nén sợ hãi trong lòng, giả vờ nhẹ giọng nói với Trần Phi.
"Vậy mày thử cử động một chút xem, tao nói, xem lá gan của ai lớn hơn? Tao cũng không ngại chơi đùa với mày, ha ha ha ha ha..."
Trần Phi điên cuồng cười, trong mắt đầy vẻ điên cuồng.
Người đàn ông quấn chiếc khăn tắm nuốt nước bọt, hắn phát hiện đôi mắt của người thanh niên này có một bản chất xấu xa đáng sợ. Nhất thời không rõ, nếu nó thật sự dám kéo móc lựu đạn thì coi như được không bù mất. Hắn cũng không muốn cùng chết với Trần Phi.
Do dự một chút, đôi tay đang giữ Michelia buông lỏng một chút. Chính vào lúc này, thân ảnh của Michelia giống như cá chạch, trong nháy mắt thoát ra khỏi tay người đàn ông quấn khăn tắm, thân thể linh hoạt của cô vặn vẹo, trực tiếp đi tới phía sau người đàn ông quấn khăn tắm, con dao quân dụng được đặt ngay trên cổ hắn.
"Hì hì, hiện tại cũng không cần phải đồng quy vu tận nữa rồi. Người chết, chỉ có mình mày a."
Giọng của Michelia nghe có vẻ rất vui tươi, nhưng với một giọng nói vui tươi như vậy, nói ra những lời đáng sợ lại có một sự tương phản rất lớn, để cho người ta cảm thấy vô cũng sợ hãi!
Người đàn ông quấn khăn tắm vạn nhất không nghĩ tới cô gái này lại mạnh mẽ như vậy! Đây cũng không phải dựa vào may mắn có thể làm được! Cho dù hắn không hiểu biết võ công, nhưng vẫn có thể nhìn ra đây chính là nhu thuật đã đạt tới đỉnh cao, đạt tới trạng thái biến hóa, mới có thể đạt được hiệu quả như vậy!
Cả căn phòng im lặng chết người, có thể nghe thấy tiếng kim châm!
Bọn cướp biển không thể tin vào mắt mình, rõ ràng vừa rồi bọn chúng đang có lợi thế tuyệt đối, đôi nam nữ này đã là cá trên thớt rồi. Nhưng không ngờ chỉ trong chốc lát, bộ dạng đã hoàn toàn đảo ngược, con cá đã trở thành đầu bếp, và bọn chúng lại trở thành bữa ăn thịnh soạn? !
"Có chuyện từ từ nói, nếu giết tôi, cũng không thể rời khỏi được đây! Hai người cần gì, cứ nói, tôi nhất định sẽ thỏa mãn." Người đàn ông mặc khăn tắm lúc này rốt cục lộ ra vẻ hoảng sợ, không ngờ rằng mình lại bị bắt làm con tin.
Trần Phi cười toe toét nhìn trên trùm khăn đen, "Súc sinh, vừa rồi mày dùng cái tay nào đánh cô ấy?"
Trùm khăn đen đột nhiên giật mình, vẻ mặt chua xót, trong lòng kinh hãi, đây là muốn trả thù chính mình a! Hắn cầu cứu nhìn người đàn ông quấn khăn tắm, nhưng lại bị trừng mắt trở về!
"Mày đã đánh người, liền phải trả giá đắt, làm theo lời quý ông này nói đi!"
Người đàn ông quấn khăn tắm không dám trái ý Trần Phi, mà trùm khăn đen lại không dám trái lời người đàn ông quấn khăn tắm, chỉ có thể run rẩy vươn tay trái ra.
"Vừa rồi khi mày dùng gậy đánh tao, có vẻ rất uy phong a. Như vậy đi, tự dùng cây gậy đánh gãy tay trái của mình đi, chuyện này coi như kết thúc." Trần Phi cười lạnh một tiếng, từ tốn nói.
Nghe vậy, áo bào đen sửng sốt một chút, tự mình bẻ gãy tay mình, ai có thể làm được chuyện này a? Không chỉ đau đớn về thể xác, mà còn là sự nhục nhã về tinh thần! Đột nhiên, hắn nhìn chằm chằm Trần Phi với ánh mắt oán hận, "Tao cảnh cáo mày, đừng nên quá..."
"Bá -- Phanh!"
"Ách a a a a !!"
Chưa nói dứt lời, đã thấy Trần Phi nhanh như chớp, lấy cây gậy từ thắt lưng ra, dùng hết sức nện vào cánh tay trái của trùm khăn đen!
Tiếng răng rắc thấu xương vang lên, tên trùm khăn đen ngã xuống, nắm chặt cánh tay trái gào lên đau đớn, cả người lăn qua lăn lại trên mặt đất, mồ hôi lạnh thấm ướt toàn thân. Trong lòng vừa căm phẫn vừa sợ hãi đối với Trần Phi!
"Mày, mày, sao ... Không phải vừa rồi mày rất ngông cuồng sao?"
Trần Phi mỗi lần thốt ra lời đều lấy gậy gõ vào đầu tên trùm khăn đen, cho đến khi cả người nằm trên mặt đất không ngừng co giật liên tục, gần như sắp chết mới chịu dừng tay. Đôi mắt tràn đầy sự thờ ơ, không thèm nhìn tên trùm khăn đen một chút, hướng về thân thể hắn nhổ một ngụm nước miếng và ném cây gậy sang một bên.
"Người anh em, thù này đã được báo. Tôi sẽ phái người đem người của cứu hộ đến, chuyện này xong xuôi, được không? Tôi sẽ không thông báo cho hệ thống báo động, hai người có thể tự do rời đi!" Người đàn ông quấn khăn tắm vẻ mặt tười cười, nói với Trần Phi.
Có thể thấy thanh niên trẻ tuổi này vô cùng quyết đoán, không chút do dự, thoạt nhìn là một nhân vật tàn nhẫn hàng đầu!
Chẳng bao lâu, liền thấy một tên thuộc hạ mang một người phụ nữ từ phòng bên ra. Người phụ nữ này trên người không có quần áo, khuôn mặt xinh đẹp lúc này tái nhợt, không còn chút huyết sắc, hai mắt vô cùng đờ đẫn, bị bọn họ làm nhục cho đến bất tỉnh.
Một lúc lâu sau cô mới định thần lại được, nước mắt nhanh chóng tích tụ trên mắt, hàm răng cắn chặt môi đến chảy máu. Sự tức giận không cam lòng và sợ hãi trong lòng đều trào dâng.
"Này ... người anh em, thật xin lỗi, tôi không thể quản giáo nghiêm thuộc hạ của mình. Tuy nhiên, tính mạng của cô ấy vẫn an toàn. Cậu cũng biết cướp biển của chúng tôi không hiền lành như vậy. Tóm lại, cậu có thể mang cô ấy đi ngay bây giờ. Nếu cậu nhất định truy cứu đến cùng, vậy thì giết tôi đi. Trong trường hợp đó, hai người đều sẽ không thể rời đi.” Người đàn ông quấn khăn tắm cố nén sợ hãi nói.
Hắn sợ rằng Trần Phi sẽ nổi giận khi nhìn thấy tình huống này, vì vậy hắn đã lùi lại một bước trước, giải thích rõ ràng tình hình hiện tại, cố gắng hết sức để trấn an Trần Phi.
Trần Phi cau mày, người phụ nữ hẳn là người của đội cứu viện bị bọn chúng bắt được. Cuối cùng, cho dù trên người không có thương tích, e rằng kiếp này bóng đen khó tiêu trừ. Nhóm cướp biển tội ác chồng chất này, đều đáng chết!
"n, để thuộc hạ quay đầu lại để chúng ta dễ dàng rời đi, bằng không tao sợ bọn chúng đánh lén."
Trong lòng tức giận, Trần Phi mặt mũi bình tĩnh, tựa hồ không có cảm xúc, chỉ nhẹ giọng nói.
"Được được, chúng mày xoay người ra chỗ khác, nhanh!!"
Nhìn thấy Trần Phi muốn rời đi, người đàn ông quấn khăn tắm nhanh chóng ra lệnh, trên mặt lộ ra một nụ cười, nhưng trong lòng lại tràn đầy hung ác! Hắn đã vạch sẵn kế hoạch, cho dù Trần Phi có thể rời khỏi đảo, hắn sẽ báo động và huy động vũ khí nóng bắn phá, nhất định phải giết thằng ranh này để giải tỏa hận thù!
Mà ngay lúc thuộc hạ của người đàn ông quấn khăn tắm quay lại, Trần Phi nhặt một khẩu AK47 trên bàn ném thẳng vào người phụ nữ.
"Lũ súc sinh, chết hết đi !!"
Gần như theo bản năng, người phụ nữ cầm khẩu AK47 lên, quét sạch đám cướp biển đang quay lưng về phía mình!
Đôi mắt của người đàn ông quấn khăn tắm đột nhiên mở to, cũng không có thời gian để nhắc thuộc hạ của mình rằng một loạt đạn đã được bắn ra, tất cả cướp biển trong căn phòng, ngoại trừ người đàn ông quấn khăn tắm, đều đã ngã trên vũng máu
Người phụ nữ đem đám người này giết chết xong, đôi mắt đỏ hoe, nhắm súng vào người đàn ông quấn khăn tắm.
"Chờ đã!"
Trần Phi vội vàng ngăn lại, mặc dù hắn mong người đàn ông trùm quấn tắm chết đi, nhưng không phải bây giờ. Giữ lại tên này, còn có tác dụng. Đợi đến khi hắn hết tác dụng, tự nhiên sẽ để hắn đi gặp Diêm Vương.
Người phụ nữ dừng lại, sự căm thù không dứt, bỏ vũ khí xuống, ngồi xổm trên mặt đất gào khóc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận