Ta Tại Hoang Đảo Cứu Vớt Mỹ Nữ

Chương 332: Các anh em, đến bao vây Hongdu

"Thật sự cho rằng xử lý vài người liền hung hăng hăng càn quấy a. Chúng ta săn tin trên vùng biển quốc tế đã lâu, có ai là không quen biết với cướp biển hung ác a?"
"Đúng vậy, mà tên này còn đắc tội đặc thù tổ, kết cục khẳng định là phải chết không thể nghi ngờ. Hơn nữa mấy trăm phóng viên chúng ta đều đến từ các nơi trên thế giới. Chẳng lẽ, tên nhóc này lại dám đắc tội toàn thế giới?"
Đám người này, hoàn toàn không đem Trần Phi để trong mắt.
Mặc dù vừa rồi Trần Phi ra tay rất tàn nhẫn, nhưng dù sao thuộc hạ dưới trướng Hình Thành Tế cũng chỉ có mấy người, mà những phóng viên này đều mang theo vệ sĩ bên người, hiện tại họng súng cũng nhắm vào Trần Phi. Trọn vẹn vài trăm người, chẳng lẽ tiểu thanh niên này, còn có thể lật trời?
"Chẳng lẽ các người không có phát hiện, chỉ có tôi cùng cô ấy đi ra sao?"
Trần Phi đột nhiên chỉ vào Long Khê Yển, khẽ nói.
Lời này tuy không lớn, nhưng sau khi nói ra, lại như một tiếng sấm, nổ bên tai mọi người.
Trong lòng mỗi người tràn đầy chấn kinh, tất cả đều không dám nghĩ tới. Thật lâu sau, mới có người run rẩy nói: "Lúc đầu, giống như có mấy ngàn người đi vào a?"
"Đúng vậy, hơn nửa ngày đã trôi qua, hẳn là tất cả đã phải ra ngoài a. Dù sao, danh kiếm đều bị người thanh niên này đoạt được."
"Quái, chẳng lẽ những người kia đều đã chết sao? Không phải tất cả đều bị tiểu thanh niên này giết đi?!"
"Không thể nào! Trong đó thế nhưng là có cả cường giả võ sư a! Tiểu thanh niên này dựa vào cái gì một mình đánh lại mấy ngàn người? Trừ phi hắn không phải người bình thường!"
"Tôi cảm thấy có khả năng này a! Nếu không vì cái gì, danh kiếm lại ở trong tay hắn, mà không phải những cường giả khác? Hơn nữa, cũng hoàn toàn chính xác không có ai đi ra, ngay cả nửa điểm động tĩnh đều không có!"
"Như này cũng quá đáng sợ a ...!"
Đột nhiên, ánh mắt của mọi người nhìn Trần Phi hoàn toàn khác, trong lòng tràn đầy sợ hãi.
Phải biết, xử lý vài người và xử lý mấy ngàn người, là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau, mà chấn kinh mang lại, tự nhiên cũng hoàn toàn khác biệt.
Mặc dù, hầu hết trong số đó đều bị giết bởi các sinh vật dưới lòng đất cùng tên xác ướp, nhưng Trần Phi cũng giải quyết không ít. Hơn nữa, cho dù không có những thứ đó, với sức chiến đấu hiện tại của Trần Phi, muốn giải quyết tất cả mọi người cũng không có gì khó?
Chính lúc này, khi Trần Phi thấy bầu không khí hung hãn ban đầu dần tan biến, liền trầm giọng nói: "Người nào tự tay phá hủy máy quay thì có thể rời đi. Bằng không, chết! Tôi chỉ cho các người một phút!"
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều thất thần hai mặt nhìn nhau.
Mặc dù trong lòng rất sợ hãi, nhưng là, tin tức thật sự quá chấn động a, không ai muốn đem tin tức mình phải vất vả mới có được vứt đi.
"Tôi cũng không tin, thằng ranh này dám ... Phốc!"
Một tên có là gan lớn, liền há miệng bắt đầu kêu gào, thế nhưng lời còn chưa nói hết, đã trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi, thân hình như bị trúng đạn pháo bay ngược ra ngoài, ngã trên mặt đất chết không thể chết lại.
Tất cả mọi người đều kinh hãi, vẫn như trước không nhìn rõ Trần Phi xuất thủ. Chờ khi thấy rõ, Trần Phi đã quay trở lại chỗ cũ, giống như ngay cả cử động cũng không có nhúc nhích.
Đến lúc này, không ai dám hoài nghi, Trần Phi không dám xử lý tất cả bọn họ.
"Choảng!"
"Phanh."
"Phù phù..."
Đột nhiên, khắp hòn đảo đều vang lên tiếng đồ vật đập nát. Hoặc bị đập xuống đất, hoặc là ném xuống biển.
Hiện nhiên, tất cả đều không dám trái lệnh của Trần Phi.
Mãi cho đến khi họ phá hủy hết máy móc, Trần Phi mới nhẹ vuốt cằm, dẫn Long Khê Yển rời khỏi đây.
Trên tàu, Long Khê Yển nhìn khuôn mặt của Trần Phi, cảm thấy có chút lạnh lùng.
Khi đối mặt với kẻ thù, hắn tựa như Diêm Vương sống, khiến người ta nghe tin đã mất mật sợ hãi. Nhưng nếu là người một nhà, ở bên cạnh hắn liền cảm thấy rất an tâm.
Trần Phi thực sự cũng ý thức được, kể từ khi có được Mạc Tà, dường như tâm tính của mình cũng bị ảnh hưởng. Trở nên bạo lực hơn, giống như bị sát khí bên trong thanh kiếm quấy nhiễu.
Bất quá, Trần Phi cũng không bận tâm đến điều này. Chỉ cần có thể tăng lên thực lực, như vậy là đủ! Bất luận mặt trái nào, cũng không bằng an nguy của bản thân. Chỉ có kẻ yếu, mới thật sự là có tội!
Dùng một miếng vải đen đem Mạc Tà bao trùm lại, khiêng trên lưng. Dù sao, trực tiếp mang theo một thanh kiếm, quá trói mắt.
"Trần Phi, chúng ta cùng nhau trở về Đại Hạ chứ?"
Long Khê Yển hỏi Trần Phi.
"Tôi vẫn còn nhiều việc phải giải quyết, cô có thể lái con tàu này đi. Trong khoang tàu có thức ăn và nước ngọt, đủ để cô trở về Đại Hạ an toàn."
Nghe vậy, Long Khê Yển hơi chút thất vọng. Còn nghĩ rằng có thể cùng nhau trở về với Trần Phi, nhưng cũng không có nói thêm cái gì.
"Nếu cậu trở lại Đại Hạ, có thể tới tông môn tôi. Đây là địa chỉ, chỉ cần báo tên của tôi ra là được."
Khi Trần Phi chuẩn bị rời tàu ly biệt, Long Khê Yển đưa một mảnh giấy cho Trần Phi. Chợt lại cúi đầu nói thêm : "Nếu như cậu không muốn tới cũng được, tôi, tôi cũng không thèm."
Trần Phi buồn cười một trận.
"Nệu chuyện của tôi giải quyết xong, tôi sẽ đến."
Dù sao, Trần Phi cũng muốn nhìn xem, ẩn thể cổ võ tông môn, đến cùng có bộ dạng gì.
Nhưng trước mắt, Trần Phi còn quá nhiều chuyện phải làm.
Long Khê Yển nghe xong, hai mắt có chút sáng lên: "Mặc kệ chuyện gì, chỉ cần là ở Đại Hạ, tôi đều có thể giúp một tay."
Ý tứ này rõ ràng, cậu cứ tới tìm tôi, chúng ta sẽ cùng nhau giải quyết mọi chuyện.
Trần Phi cười không nói, cũng không giải thích.
Theo con tàu đến Hongdu, Trần Phi liền xuống tàu, đi bộ đến cảng.
"Từ đâu tới? Dám ngang nhiên tiến vào bến cảng!"
"Mau giao tiền, mau đem tất cả tiền trên người... Phốc phốc!"
Hai tên bảo vệ thu phí còn chưa dứt lời, liềm cảm thấy cái cổ mát lạnh, trực tiếp ngã xuống đất, chết ngay tức khắc.
Tiểu đội trưởng trong phòng bảo vệ còn muốn chạy ra ngoài, kết quả ‘Sưu’ một tiếng, một thanh phi đao bay đến, trong nháy mắt xuyên thủng từ phía sau. Đến chết cũng không kịp nhắm mắt, không nghĩ tới thanh niên này lại tàn nhẫn như vậy!
Trần Phi đã rất quen thuộc với việc này, trước đó hắn đã tới đây một lần, sự việc cũng diễn ra y như bây giờ. Kết quả bây giờ cũng như vậy, vẫn là hai tên bảo vệ lao ra đòi tiền.
Nhưng còi báo động trong phòng bảo vệ, đã vang lên.
Ngay lập tức, đám thuộc hạ của Kiệt liền chạy về phía cảng, tất cả đều mang theo trang bị, súng ống đầy đủ!
Nhưng khi nhìn thấy Trần Phi, không ít người đã nhận ra. Dù sao, họ cũng là thuộc hạ tinh nhuệ của Kiệt, cũng không phải là những tiểu lâu la thu phí bảo hộ.
Chợt, tất cả đều vội vàng xin chỉ thị của Kiệt!
Tất cả đều biết rõ ràng, phe mình cũng đã cử Lauren cùng Jason đến vùng đất kho báu để cướp danh kiếm, nhưng bây giờ lại chỉ một mình Trần Phi trở về, mà phía sau hắn còn khiêng theo thứ gì đó, hình dạng trông giống như một thanh kiếm được cuốn vải đen.
Đây chẳng phải đại biểu cho việc Lauren cùng Jason đã bị Trần Phi xử lý sao? Hai người họ thế nhưng chính là võ sư a. Có thể chết trong tay Trần Phi, vậy thì Trần Phi cũng không phải tồn tại mà bọn họ có thể giải quyết được. Nhất định phải đợi chỉ thỉ của Kiệt.
"Các anh em, đến bao vây Hongdu."
Đứng ở cảng, Trần Phi trực tiếp đánh một cú điện thạoi. Thanh âm to lớn, không có chút che giấu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận