Ta Tại Hoang Đảo Cứu Vớt Mỹ Nữ

Chương 251: Ghê tởm gương mặt

“Từ Giám đốc, làm sao bây giờ a?” Triệu Thi âm lại sắp khóc, lúc đầu bắt cóc đã khiến tinh thần cô căng thẳng đến cực điểm, hiện tại lại bị tước đi sự trong sạch, kia thật là muốn chết.
Từ Khuynh Thành mặt không chút thay đổi, nhưng trong lòng cũng vô cùng hoảng sợ, chỉ là trên mặt lại không biểu hiện ra. Cô nhìn những người còn lại trong nhóm, nhưng không ai dám bắt gặp ánh mắt của cô, toàn những kẻ tai to mặt lớn, lúc này trông vô cùng hèn nhát, điều này khiến Từ Khuynh Thành càng thêm coi thường!
Phải biết rằng trong đám người này trước đây, có rất nhiều người khiến cô có ấn tượng tốt, từng đau khổ truy cầu không khác gì chó liếm, nhưng khi thực sự lâm vào cảnh khó khăn, tất cả đều bắt đầu giả vờ chết, đều là những kẻ cực kì mềm yếu! Muốn trông cậy vào bọn họ, thà mẹ nó trông cậy vào heo mẹ còn hơn!
"Tốt nhất đừng có lộn xộn, đại ca của anh muốn dùng chúng tôi để đổi tiền chuộc. Nếu như có tổn thất gì, anh chịu không nổi đâu!"
Từ Khuynh Thành lạnh giọng nói, thời khắc mấu chốt vẫn chỉ có thể tự lực gánh sinh, cố gắng dùng những lời lẽ như vậy để uy hiếp tên cướp biển.
"Ha ha, tôi cũng chỉ là chơi đùa vui vẻ, sẽ không chơi chết cô em, còn không đổi được tiền sao? Cô em là một tổng giám đốc, chẳng lẽ bị chơi xong, còn có thể xem thường chính mình? Không phải là phái người đưa tiền tới sao? Tôi không phải là một kẻ ngốc! " Tên đại đội trưởng dưới trướng Pamir hừ lạnh nói.
Từ Khuynh Thành vẻ mặt cứng lại, sau đó nhịn không được nói: "Vậy chúng tôi cũng nên thuộc về đại ca của anh, hừ, còn dám nhanh chân đến trước, không sợ đại ca của anh chơi chết mày sao?"
Rõ ràng đây cũng là uy hiếp, bất kể là ai, Từ Khuynh Thành đều cảm thấy buồn nôn, hiện tại chỉ có thể dùng cách này để trì hoãn.
Tuy nhiên, cô không ngờ rằng, tên cướp biển lại cười ha ha: "Không có ý tứ, đại ca của tôi thích đàn ông a."
Từ Khuynh Thành sắc mặt đột nhiên trở nên tái mét, Triệu Thi âm suýt chút nữa phun ra, thật sự là không có đường ra a.
Nhìn thấy đội trưởng tiến tới sắp xé rách quần áo của mình, Từ Khuynh Thành chỉ có thể nhắm mắt cam chịu, Triệu Thi âm càng nhịn không được khóc lên.
"Phanh!"
Đúng lúc này, cửa phòng đột nhiên bị đá văng.
"Fuk, mẹ nó mày là ai?!"
Đại đội trưởng tức giận không thôi, bị quấy rầy chuyện tốt, lập tức liền hướng ra ngoài cừa nhìn, chỉ thấy Trần Phi đang đội mũ bảo hiểm cùng Vera đi tới, trực tiếp giơ súng lên: "Muốn chết a! Còn mày, Vera, cút ra ngoài cho ông!" "
Mặt của Vera trở nên xám xịt!
Dù sao hắn cũng là một bạo chúa trên biển, hiện tại lại bị một tên đội trưởng dưới chướng chiến tướng của bạo chúa khiển trách? Nếu không phải đang cầu người, hắn thực sự muốn giết người thằng này!
"Fuk, mày dám chĩa súng vào ông?"
Trần Phi trực tiếp cầm lấy bảng tên, đập vào mặt tên đại đội trưởng!
Đại đội trưởng lập tức khẽ giật mình, sắc mặt dịu đi, có chút sửng sốt, không ngờ Dennis đích thân tới. Mặc dù cảm thấy có chút gì đó không đúng, nhưng lại không thể nói chính xác. Tuy nhiên, Dennis ở cùng đẳng cấp với Pamir, mặc dù hắn không phải là cấp trên trực tiếp, nhưng cũng không thể lãnh đạm.
“Dennis chiến tướng, ngài làm gì ở đây a?” Đại đội trưởng mỉm cười nói.
"Ông không thể tới sao? Cút ngay, tao sẽ đưa đám doanh nhân này đi!" Trần Phi cố ý hét lên, tỏ vẻ không kiên nhẫn. Nếu như bình tĩnh nói, lại càng dễ bị phân biệt ra được âm sắc. Tên đại đội trưởng này khả năng đã từng giao lưu cùng Dennis, cho nên không thể để cho hắn cảnh giác.
"Chuyện này……"
Đại đội trưởng sửng sốt một chút, mặc dù biết 'Dennis' tới đây có lẽ là vì đám doanh nhân, nhưng không ngờ lại thẳng thắn như vậy, lập tức nói: "Chiến tướng đại nhân, chuyện này tôi không thể quyết định được, không bằng thế này, chờ cho đại ca của chúng tôi trở về, ngài cùng đại ca Pamir thương lượng, rồi quyết định vẫn không muộn?"
Hắn cũng không phải kẻ ngốc, nếu cứ như vậy để cho đám doanh nhân bị mang đi, cuối cùng hắn sẽ giải thích như thế nào? Cho nên chuyện này, chỉ có thể để cho thần tiên đánh nhau. Nhưng trong lòng hắn phun ra tổ tiên tám đời của Dennis. Nếu không đến, hắn đã có thể cùng hai mỹ nữ này vui vẻ.
Dennis tội nghiệp, đều chết đến cứng, vẫn còn bị người nguyền rủa.
"Tao nói, tao muốn dẫn người đi, mày không hiểu sao? Chẳng lẽ muốn tao nói lần thứu ba?" Trần Phi trầm giọng nói.
"Cái này, tha thứ khó tuân mệnh!"
Đại đội trưởng lập tức nói thẳng: "Tôi cũng là người của đại ca Pamir, cũng không phải người của ngài. Nếu chiến tướng đại nhân kiên quyết muốn đưa người đi, thì tôi chỉ có thể gọi người đến ngăn cản."
"Vậy thì đi chết đi."
"Phanh!"
Trần Phi hừ lạnh một tiếng, súng lục liền xuất hiện trên tay, trực tiếp bóp cò.
Tên đại đội trưởng lảo đảo lùi về phía sau, hoàn toàn không ngờ rằng 'Dennis' sẽ thực sự trực tiếp động thủ. Phải biết rằng hắn là đại đội trưởng dưới trướng của Pamir, thân phận rất cao, Dennis làm điều này, tương đương với việc hoàn toàn chống lại Pamir, hắn không sợ Morrison trừng phạt sao?
Tất nhiên, những câu hỏi này không có ai trả lời hắn.
Vera cũng choáng váng, hiển nhiên là hắn không ngờ 'Dennis' lại hung dữ như vậy. Còn tưởng rằng hắn chỉ lợi dụng địa vị tới áp chế, bây giờ xem lại, hoàn toàn không chỉ như vậy. Rắc rối rồi a!
Nếu Dennis thực sự đoạn tuyệt với Pamir, mà nguyên nhân gây ra là do đám doanh nhân hắn mang đến, thì Morrison sẽ không bao giờ để hắn đi! Nghĩ vậy, Vera lặng lẽ ra khỏi phòng, hắn biết rằng mục tiêu đã không thể đạt được, tranh thủ Boz còn chưa hỗn loạn, rời đi là hợp lý.
Trần Phi giờ không có thời gian chăm sóc Vera, tốt hơn hết là hắn nên đi, miễn cho phức tạp, thừa dịp không có người đến, phải nhanh chóng đem đám doanh nhân rời đi.
"Đứng dậy nhanh."
Trần Phi lấy con dao găm ra, cắt đứt dây gai của hơn chục người trong đám doanh nhân. Mà mọi người trong đám doanh nhân đều hơi ngẩn ra, nhất thời có chút không quyết định, ánh mắt nhìn Trần Phi tràn đầy vẻ sợ hãi.
Dù sao ở trong mắt bọn họ, người này vừa rồi một tiếng phá lệ! Và quan trọng hơn, căn cứ từ khẩu khí của người đại đội trưởng lúc trước, người này cũng là cướp biển a, không phải càng đến một nơi nguy hiểm hơn sao? Ngược lại, không ai dám động đậy.
Tuy nhiên, Từ Khuynh Thành lại đứng dậy, bây giờ cô không quan tâm người đội mũ bảo hiểm là ai, trực tiếp đi theo, bởi vì đối với cô, bất kể tình huống thế nào, vẫn sẽ tốt hơn ở đây.
Cô kéo Triệu Thi âm đứng dậy, chuẩn bị rời đi.
Thấy đám doanh nhân còn lại không dám nhúc nhích, Mina nhanh chóng giải thích: "Hắn không phải cướp biển, giống như tôi, cũng đến từ đội cứu hộ, ở đây để giải cứu mọi người!"
Mặc dù Trần Phi không thuộc đội cứu hộ, nhưng Mina cảm thấy nói như vậy mới có được sự tín nhiệm.
Trần Phi cũng cởi mũ bảo hiểm để họ có thể nhìn thấy khuôn mặt của hắn, cùng là người Đại Hạ, đương nhiên không thể là 'Pamir'.
Sau khi thấy được Trần Phi không phải là cướp biển, đám doanh nhân liền thở phào nhẹ nhõm, sau đó liền nổi giận!
"Đội cứu hộ của các người làm việc như này sao? Bây giờ mới đến?"
"Đúng vậy! Các người có biết chúng tôi đã phải chịu bao nhiêu đau khổ ở đay không? Các người có thể gánh vác trách nhiệm được không?"
"Biết thân phận của chúng tôi tôn quý cỡ nào không? Không biết đường đến cứu viện sớm một chút sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận