Ta Tại Hoang Đảo Cứu Vớt Mỹ Nữ

Chương 118: Bức thư tuyệt mật

Nhưng nếu ở một xã hội văn minh thì sao? Lâm Thiến Nhân là một thiên kim tiểu thư nhà giàu, có thể vừa ý mình sao? Có lẽ, một thời gian ngắn, vẫn sẽ còn đọng lại những hoạn nạn cùng nhau vượt qua trên biển. Nhưng sau một thời gian dài, sẽ nhận ra rằng, chung quy hai người không cùng một thế giớ.
"Đừng quá thất vọng, Lâm Thiến Nhân cũng thực sự muốn ở lại và đợi cậu. Nhưng cha cô ấy đã cưỡng ép mang cô ấy đi. Nhưng vào giây phút cuối cùng, cô ấy đã để lại cho cậu một bức thư, đây này."
Lương Đình lấy ra một phong thư, đưa cho Trần Phi.
Trần Phi cầm lá thư, giấy mịn màng, nhưng trên tay lúc này lại có cảm giác nặng nề. Trần Phi chưa bao giờ sợ bất cứ điều gì, lúc này có chút sợ hãi khi mở nó ra, vì sợ những gì viết trong lá thư này sẽ đả kích mình.
Cuối cùng, anh vẫn là cắn răng mở phong thư.
Sau khi nhìn thấy những dòng ngắn ngủi đó, Trần Phi liền cảm thấy choáng váng!
Như thể có một tiếng nổ, có một âm thanh sấm sét, nổ tung trong đầu!
'Trần Phi, em phải về nhà trước, thật xin lỗi. '
'Em sẽ chờ đợi anh. '
'Sẽ cùng bảo bảo trong bụng chờ đợi anh. '
Chỉ vỏn vẹn có ba dòng chữ ngắn ngủi nhưng sức nặng của từng chữ đều như núi Thái Sơn đè lên người Trần Phi!
Nhất thời, Trần Phi khóe mắt có chút ươn ướt.
Trước đó là cảm giác mất mát, đến bây giờ là cuồng hỉ. Không ngờ tới, hắn và Lâm Thiến Nhân đã có một đứa con, mà cô ấy cũng sẽ đợi mình trở về.
"Anh Phi, anh đừng buồn như vậy."
Nhìn thấy Trần Phi lau nước mắt, Lục Nghiên cảm thấy rất đau lòng, tiến lên an ủi.
"Phải gọi là chú."
Trần Phi lau nước mắt nói. Trực tiếp để cho Lục Nghiên ngây người.
"Tôi gọi dì của em là chị, em làm sao có thể gọi tôi là anh a? Bối phận không thể lầm, phải gọi là chú mới đúng." Trần Phi giải thích.
Hắn không phải kẻ ngốc, khẳng định biết Lục Nghiên đã thích mình. Nếu là trước đây, một kẻ đầu gỗ như hắn chắc chắn sẽ không biết chuyện này. Nhưng sau khi có mối quan hệ với Lâm Thiến Nhân, về chuyện tình cảm nam nữ, đã trở nên nhạy cảm hơn rất nhiều.
Hiện tại đã có Lâm Thiến Nhân, Michelia và Lạc Băng, Trần Phi cũng không muốn trêu chọc thêm nhiều cô gái. Cho nên, khi biết cô có hảo cảm với mình, Trần Phi đã cố tình giả vờ như không biết, cố tình sử dụng thân phận của mình để tạo khoảng cách.
"Không muốn, không muốn, không muốn ...! Em sẽ gọi anh là Anh Phi!" Lục Nghiên không đồng ý, cái gì mà chú. Rõ ràng là chỉ lớn hơn mình có một tuổi a, "Vậy anh cũng gọi em là dì đi a, rồi em sẽ gọi anh là chú!"
Trần Phi không để ý đến cô, lúc này trong đầu hắn chỉ có một suy nghĩ, phải nhanh chóng tìm được Lạc Băng, sau đó trở về gặp Lâm Thiến Nhân.
"Được rồi, con bé thối tha, đừng làm phiền nữa, cứ sang một bên đi. Trần Phi, còn có một bức thư khác, đây là của tổ chức đặc thù giao cho cậu." Lúc này, Lương Đình lại lấy ra một lá thư khác, chỉ thấy lá thư này dùng chữ mạ vàng và dùng nước sơn che lại, trông vô cùng hoành tráng.
Trần Phi nghe vậy, lập tức ngẩn người, "Tổ chức đặc thù? Chức trọng quyền cao như vậy, tại sao lại đưa thư cho tôi làm cái gì a?"
“Tôi không biết, chuyện này cậu phải đọc mới biết, tôi không có quyền xem.” Lương Đình nói thẳng.
Lục Nghiên vừa tò mò vừa ghen tị, muốn kiễng chân lên xem, nhưng Lương Đình lại nhéo tai cô rồi kéo đi. Tin tức cơ mật, đâu phải ai cũng có thể nhìn a?
Trần Phi mở phong thư ra, liền thấy một đoạn văn bản.
"Gửi Trần Phi, tôi là Từ Trường Thiên, thủ lĩnh của tổ chức đặc thù Đại Hạ, nhìn chữ như gặp mặt: Trên biển hỗn loạn tăm tối, cướp biển hoành hành, đã đe dọa đến sự an toàn của người dân Đại Hạ ở nước ngoài. Hiện tại, tôi mời cậu vào tổ chức đặc thù, trở thành thành viên tối mật và chịu trách nhiệm tiêu diệt mười tên bạo chúa hàng đầu. Nếu như chấp nhận, hãy giữ huy hiệu vàng trong phong thư, đó sẽ là vật để chứng minh thân phận của cậu. Đây là một nhiệm vụ tối mật nên bạn có quyền lợi từ chối. "
Trần Phi sau khi nhìn đến đây, lập tức chấn kinh. Tại sao Từ Trường Thiên lại để cho mình nhận nhiệm vụ này? Mình chỉ là một thanh niên bình thường a. Chẳng lẽ, bởi vì ở trên biển lăn lộn một thời gian, dùng một chút thủ đoạn giết được hai tên đại cướp biển sao? Điều này không khỏi quá phi logic a.
Nhưng ngay sau đó, khi nhìn thấy dòng chữ bên dưới, Trần Phi càng thêm chấn kinh.
"Thằng nhóc, nếu không thể tiêu diệt mười tên bạo chúa hàng đầu, thì chết trên biển đi. Nhiệm vụ của Đại Hạ, nhất định phải hoàn thành!"
Nhìn thấy hàng chữ này, cả người Trần Phi đều ngốc trệ.
Đây ... đây không phải là chữ viết tay của ông già sao?
Ông nội chỉ là một ông già bình thường a, không phải trước kia chỉ là thủy thủ thôi sao, chuyện gì đang xảy ra vậy a? Trên lá thư của thủ lĩnh tổ chức viết, hắn còn có thể viết thêm vài chữ a? Khôi hài a?
Trần Phi có chút không rõ, nhưng ít nhất có một điều hắn biết rất rõ, nhiệm vụ này, không nhận cũng phải nhận.
Đột nhiên, trong mắt Trần Phi bùng cháy tinh thần chiến đấu vô hạn!
Mặc dù vậy, muốn hoàn thành nhiệm vụ này, sẽ vô cùng nguy hiểm, thậm chí có thể mất mạng bất cứ lúc nào. Hơn nữa, nếu muốn quay trở về gặp Lâm Thiến Nhân, cũng không biết phải đến khi nào.
Nhưng là, nguy hiểm và kỳ ngộ luôn luôn cùng tồn tại!
Nếu bây giờ Trần Phi quay trở về, hắn có thể có gì ở Đại Hạ? Tiền bạc? Gái gú? Địa vị? Không có bất kỳ thứ gì!
Như thế này, làm sao hắn có thể xứng với Lâm Thiến Nhân. Ngay cả khi hắn có một đứa con của riêng mình, chẳng lẽ đi theo ăn bám a? Vậy kiếp này sống cũng vô ích a! Cho nên, nhất định phải tạo dựng được tên tuổi cho chính mình!
Hiện tại, là một cơ hội tuyệt vời!
Nếu như có thể hoàn thành nhiệm vụ này, sẽ có sự tự tin! Với sự tán thành của cthủ lĩnh tổ chức, hắn chắc chắn sẽ xứng đáng với Lâm Thiến Nhân!
"Xuy xuy..."
Đột nhiên, lá thư trên tay Trần Phi nháy mắt bốc cháy.
Trần Phi sửng sốt một chút, lập tức hiểu được nó được phủ một lớp phốt pho, sau một thời gian tiếp xúc với không khí sẽ tự bốc cháy. Vừa vặn đủ để đọc hết bức thư này.
Sau khi đem huy hiệu cất kỹ, Trần Phi bước ra khỏi phòng.
"Trên thư viết cái gì vậy a?"
Lục Nghiên giống như một đứa bé tò mò, mở to mắt hỏi.
“Con bé thối tha, xéo đi, đó là một bức thư tuyệt mật, có thể tùy tiện hỏi tôi được sao?” Lương Đình tiếp tục véo lỗ tai Lục Nghiên.
"Vậy thì bức thư của Lâm Thiến Nhân cũng không thể là một bức thư tuyệt mật a, đúng không?"
"Cháu gái, đừng lúc nào cũng nghĩ đến việc nhìn trộm chuyện riêng tư, ngoan."
Trần Phi từ tốn nói, hiện tại tâm tình hắn rất tốt, đám mây đen kia đã bị tiêu tan một nửa.
Lâm Thiến Nhân dù đã trở về nhưng cô vẫn đang chờ đợi hắn, trong bụng cô còn có bảo bảo của mình. Mà bây giờ hắn lại nhận được nhiệm vụ và trở thành thành viên tuyệt mật của tổ chức đặc thù, kể từ đó, liền có thể từ từ đi lên.
Bóng ma duy nhất chính là việc của Lạc Băng. Dù sao, hiện tại vẫn không thể biết được cô có an toàn hay không.
"Trần Phi, dường như đã xảy ra chuyện gì đó ở đường buôn bán."
Lúc này, Lilith đột nhiên đi tới, cau mày nói với Trần Phi.
Trần Phi nghe vậy, lập tức sửng sốt, "Tình huống thế nào?"
"Natsume Asami vừa gọi cho tôi và nói rằng cô ta đã bị tập kích. Đám người tập kích là bạo chúa thứ sáu Eric cùng bạo chúa thứ năm Morata!", Lilith nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận