Ta Tại Hoang Đảo Cứu Vớt Mỹ Nữ

Chương 165: Vậy hai người đều đi chết đi

Đường Ngạo Sương đã bắt đầu ra vẻ một người đội trưởng và sử dụng quyền lực của mình. Tiểu Y đành bất đắc dĩ bĩu môi, liền nằm chung một chỗ với Trần Phi. Mặc dù Đường Ngạo Sương đã cố gắng hết sức dựa vào bên phải, nhưng dù sao thì chỗ này cũng quá hẹp.
"Trần Phi, cậu không thể nhúc nhích."
Trước khi đi ngủ, Tiểu Y nhỏ giọng thì thầm, trong lời nói mang theo chút hương vị cảnh cáo. Nếu không phải do bóng tối, còn có thể thấy mặt cô đang đỏ bừng.
"Một thân cô đầy mồ thôi, tôi không có hứng thú."
Trần Phi nhanh chóng giễu cợt.
"Cậu, cậu thối lắm! Đây là mồ hôi thơm, cậu hiểu không?!" Tiểu Y lập tức hổn hển, làm gì có cô gái nào có thể chấp nhận bị người nói mồ hôi bẩn a? Này quả thực khiến cô tức giận muốn chết a.
“Ha ha, thơm mùi búa, cũng không phải tôi chưa từng nghe qua.” Trần Phi bĩu môi, mặc kệ cô, trực tiếp đi ngủ.
Tiểu Y một chút cũng không ngủ được, hai má nóng đến dọa người, cô nhớ tới cảnh bị Trần Phi úp mặt vào khi ở trong ống thông gió trước đó.
“Tôi muốn hạ độc chết cậu, sớm muộn gì cũng hạ độc chết!!” Tiểu Y nghiến răng nghiến lợi, chỉ có thể nói thầm cho đỡ tức. Cô vẫn phải dựa vào Trần Phi để sống, hạ độc Trần Phi chính là hạ độc chính mình.
Đường Ngạo Sương lại một mặt hiếu kỳ, tại sao hai người này đối thoại nghe có chút kỳ quái a?
Chẳng lẽ, có điều gì đó đã xảy ra giữa hai người họ mà mình không biết sao?
Nhưng cô không có thời gian để nghĩ về nhiều, một cơn buồn ngủ ập đến, nhất định phải bổ sung năng lượng trước khi bọn cướp biển đuổi theo.
Sáng sớm, mặt trời mọc và nhiệt độ của sa mạc bắt đầu tăng lên nhanh chóng.
Tiểu Y đang ngủ ở giữa là người đầu tiên bị sức nóng đánh thức, Trần Phi và Đường Ngạo Sương bên cạnh bị quấy rầy và cũng tỉnh dậy. Sau một đêm ngon giấc, bây giờ năng lượng đã dồi dào.
"Nhìn, đại ca, có dấu chân trên mặt đất!"
"Bọn chúng nên có lẽ ở ngay phía trước!"
"Mẹ nó, đều đuổi theo cả một đêm, hai cô gái này thêm một cái Trần Phi lại khó khăn vậy sao? Còn có thể chạy xa như vậy!"
Khi tiếng ồn ào của bọn cướp biển truyền đến, Trần Phi nhanh chóng đứng dậy, tiếp tục lên đường cùng hai cô gái. Hắn hiện tại không sợ cướp biển, bởi vì ngủ một đêm, bọn họ một đêm liền đuổi theo, đã mệt mỏi muốn chết.
Nhưng điều mà Trần Phi lo lắng là nhiệt độ ngày càng cao, cần phải tìm nguồn nước sớm một chút.
Gade ở phía sau đuổi theo, cũng không dám coi thường Trần Phi, trong lòng thậm chí có chút ngưng trọng.
Là thủ hạ của Eric, hắn tự nhiên rất rõ ràng ba vị bạo chúa tại sao sợ hãi Trần Phi, thiếu niên này nhất định không dễ đối phó! Sự thực đúng là như thế. Nghe nói, đồng đội của hắn, Casey đã bị thằng nhóc này bắt giữ!
Và bây giờ cũng như vậy, nếu không có Trần Phi, tiểu đội S đã bị tiêu diệt từ lâu, hai cô gái kia cũng đã bị bắt. Chính vì có Trần Phi, mới có thể cho đến bây giờ hắn vẫn chưa bắt được đến tay. Tất nhiên, theo quan điểm của Gade, Trần Phi chỉ là cá trong chậu. Dù sao, đây cũng là sân nhà của hắn!
"Đuổi theo, tao không tin nữa, thằng nhóc Trần Phi này là thần hay là thánh. Ba người bọn chúng làm sao có thể chống lại năm trăm người?!"
Gade hừ lạnh một tiếng, tiếp tục dẫn người đuổi theo Trần Phi cùng hai nữ.
Phương hướng của Trần Phi vẫn đúng, chỉ cần hắn tiếp tục đi, sẽ có thể đi đến đường bờ biển. Chỉ cần đến được bờ biển, liền có thể nghĩ được biện pháp lấy tàu rời đi. Nhưng nguy hiểm nhất lúc này là tình trạng thiếu nước trầm trọng!
Khi mặt trời mọc, nhiệt độ đã lên tới hơn bốn mươi độ, giống như một cái lò nung lớn vậy! Điều này làm cho Trần Phi cùng hai nữ hoàn toàn không chịu nổi! Chỉ vài giờ trước, còn trong môi trường lạnh gần như bằng không độ, nhưng bây giờ liền trong cái lò hấp!
Đây quả thực chính đãi ngộ cua biển a, lấy ra khỏi tủ lạnh là có thể hấp.
"Đầu em choáng quá, đội trưởng ..."
Tiểu Y toàn thân đổ mồ hôi, chỉ cảm thấy miệng cũng bắt đầu bốc khói, sức lực như bị rút cạn một chút, cả người sắp tan ra.
“Lại kiên trì, kiên trì sẽ có thể ra ngoài.” Đường Ngạo Sương cũng không hơn Tiểu Y là bao nhiêu, tuy rằng nàng mạnh hơn Tiểu Y về thể chất, nhưng trong điều kiện mất nước, chức năng cơ thể sẽ suy giảm nhanh chóng. Dù mạnh mẽ đến đâu, chỉ cần thiếu nước, đều sẽ phải chết.
"Kiên trì cái rắm, nếu không tìm được nước thì chỉ có chết. Tại nơi có nhiệt độ cao hơn bốn mươi độ, dù không di chuyển trong một giờ cũng mất gần lít. Nếu không thể bổ sung nước kịp thời, chắc chắn sẽ không sống nổi một giờ. ”Trần Phi ra tay không thương tiếc.
Khi mạng sống đang bị đe dọa, nói bất luận cái gì cũng đều là vô dung. Chỉ có cách đem chân dẫm lên mặt, trực diện đối mặt với sợ hãi cái chết, mới có thể cầu sống từ chỗ chết.
Nghe thấy lời nói của Trần Phi, sắc mặt của cả hai cô gái đều tối sầm lại. Muốn tìm được nước trong sa mạc mênh mông như này, là chuyện khó khăn cỡ nào a?
Ngay lập tức, Trần Phi trèo lên một đồi cát nhỏ, lấy tay che trán rồi nhìn về phía trước. Ngay lập tức, mắt hắn sáng lên.
Chỉ thấy không xa tầm mắt có một thảm thực vật xanh tươi. Mặc dù phạm vi thảm thực vật không lớn lắm nhưng cũng đủ khiến Trần Phi mừng rỡ.
"Nơi nào có thảm thực vật, nghĩa là nơi đó có nguồn nước!"
Trần Phi có chút phấn khích và tiếp tục đi về phía trước.
Nghe vậy, hai cô gái cũng hào hứng không kém.
“Đánh giá trực quan, từ khoảng cách này, chúng ta cần đi bộ hai mươi phút là tới nơi!” Tiểu Y rất vui mừng, bắt đầu đẩy nhanh tốc độ.
“Chậm lại, theo tiết tấu trước đó, không thể tăng tốc.” Trần Phi lạnh lùng cảnh cáo: “Tăng tốc đột ngột sẽ làm tăng tốc độ tiêu hao năng lượng, mà lại ước lượng trực quan của cô cũng không chính xác. Trên mặt đất bằng phẳng, khoảng cách thực tế khoảng ba lần so với ước tính trực quan. Nói như vậy, chúng ta vẫn còn một giờ nữa! "
"Cái gì?!"
Tiểu Y lập tức há to miệng, trên mặt tràn đầy vẻ đau khổ. Cứ tưởng sớm được uống nước nhưng không ngờ phải mất cả tiếng đồng hồ nữa. Cô thậm chí không biết liệu mình có thể sống sót cho đến lúc đó hay không.
"Tiểu Y, kiên trì, chúng ta có thể kiên trì trong một giờ a."
Đường Ngạo Sương động viên cô, mặc dù cô cũng rất khó chịu, nhưng có thể làm gì khác bây giờ ngoài việc cố gắng chịu đựng?
Nhưng vào lúc này, Đường Ngạo Sương trợn to hai mắt!
"Trần Phi, cậu đang làm gì vậy?!"
Chỉ thấy Trần Phi cởi quần áo ra, sau đó bắt đầu cởi thắt lưng, trực tiếp đến quần áo bên trong ...
"Nơi này có nữ sinh, có nữ sinh a!!"
Tiểu Y cũng đỏ mặt gào thét, không ngờ đến lúc này Trần Phi lại dở trò này.
"Cho dù có ma nữ, tôi cũng phải cởi."
Sau khi Trần Phi cởi quần áo xong, liền giơ lên miệng vắt ra nước rồi quấn toàn bộ lên đầu.
Hai cô gái quả thực không thể nào chấp nhận được, theo quan điểm của họ, hành vi như vậy là đang hủy hoại mắt người xem a.
“Hai người nhanh lên, nếu không, trước khi tìm được nguồn nước sẽ bị ánh mặt trời giết chết. Điều này đảm bảo nhiệt độ của não không quá cao, làm chậm quá trình mất nước.” Trần Phi thúc giục.
Đường Ngạo Sương và Tiểu Y nhìn nhau, khó có thể tin vào tai mình.
"Cậu nói cái gì? Không, tuyệt đối không được!"
"Cho dù chết..."
Trần Phi tự mình đi về phía trước, lãnh đạm nói: "Vậy hai người đều đi chết đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận