Ta Tại Hoang Đảo Cứu Vớt Mỹ Nữ

Chương 223: Quỳ xuống

"Được rồi, tôi đến rồi, còn khóc cái gì a?"
Sau khi nghe lời xin lỗi của cô, Trần Phi biết rằng, xem ra căn cứ không có chuyện gì, mà chính cô tự mình đi ra. Đã như vậy, Trần Phi không thể trách gì được, sẽ chỉ khiến cô cảm thấy khó chịu hơn. Mặc kệ lý do là gì, cô chắc chắn không muốn điều đó.
"Trần Phi! Cho đến bây giờ cậu vẫn không thèm nhìn tôi?"
Khuôn mặt cao cao tại thượng của Lý Oánh Oánh trở nên hơi ủ rũ.
Nút thắt khó chịu nhất trong lòng cô chính là lúc trước ở hoang đảo, Trần Phi đã làm ngơ trước những cử chỉ của cô!
Phải biết, Lý Oánh Oánh cực kỳ tự tin vào vẻ đẹp của mình!
Thậm chí có thể nói là không chênh lệch so với Lâm Thiến Nhân, nhưng sự đối xử nhận được từ Trần Phi thì khác xa nhau! Vì vậy, Lý Oánh Oánh đã rất khó chịu! Bây giờ cô đã có được quyền lực, trong lòng thầm nghĩ nhất định phải để cho Trần Phi cúi đầu trước chính mình mới có thể bày tỏ sự phiền muộn.
"Lý Oánh Oánh, dù sao chúng ta cũng là đồng học. Trước đó tôi cũng không có lỗi gì với cô đi?" Trần Phi nói.
Hắn vốn có ấn tượng rất xấu về Lý Oánh Oánh, đặc biệt là lần cuối cùng họ gặp nhau, cô ta đã suýt giết Lâm Thiến Nhân. Nhưng cuối cùng cô vẫn có chút lương tâm mà đẩy Lâm Thiến Nhân trở lại, nên cũng không đến nỗi.
Nhưng bây giờ lại dính vào mình, cũng không biết lý do là gì.
"Đồng học? Ha ha, lúc này vẫn còn đồng học sao? Lúc trước ở hoang đảo, sao không nghe cậu nói về đồng học?" Lý Oánh Oánh chế nhạo, cho rằng Trần Phi sợ hãi. .
"Cái rắm, lúc trước trên hoang đảo nếu không có tôi, cô đã sớm chết rồi. Cho dù cô có oán hận gì trong lòng, đây là sự thật không thể chối cãi."
Trần Phi phớt lờ vẻ mặt u ám của Lý Oánh Oánh, nói thẳng: "Vào thẳng vấn đề đi, cô muốn gì? Muốn giết tôi để trả thù? Vậy thì cứ làm đi. Miễn là cô có thể thả người. Nhưng nếu Michelia cùng em gái cô ấy có chuyện gì xảy ra, chắc chắn cô cũng sẽ không có viễn cảnh tốt đẹp. "
Nghe đến đây, Michelia không kìm được nước mắt.
Trước đó vậy mà cô lại tin những lời trong bức thư là thật, nhưng bây giờ Trần Phi lại coi trọng mạng sống cô hơn cả mạng sống của mình.
"Trần Phi, cậu biết không, tôi ghét nhất bộ dáng cao cao tại thượng của cậu! Dựa vào cái gì, anh lại coi thường tôi!?" Lý Oánh Oánh đột nhiên đứng lên, có chút cuồng loạn. Mặc dù Trần Phi không nói gì quá đáng, những gì hắn nói đều là sự thật, nhưng điều đó khiến Lý Oánh Oánh rất khó chịu.
"Tôi chưa bao giờ coi thường cô, là do cô tự coi thường chính mình. Hay là cô muốn như Long Hào Vũ, không đánh thì mắng, mới là để mắt đến cô?"
Trần Phi vẫn nói như cũ.
"Ngậm miệng!!"
Lý Oánh Oánh đập bàn, gằn giọng nói: "Nếu giờ Long Hào Vũ mà ở đây, tôi sẽ khiến hắn chết đi sống lại! Tất cả những người coi thường tôi sẽ chết! Trần Phi, còn anh? Đoán xem, tôi sẽ làm gì? Nói cho cậu biết, trong cảng này toàn bộ người của tôi, muốn chạy trốn là không thể! "
"Đều là của cô? Không nhất định."
Trần Phi thờ ơ nói.
Nghe vậy, vẻ mặt của Lý Oánh Oánh đột nhiên hoảng sợ, nhưng cô nhanh chóng che giấu lại, lạnh lùng nói: "Tóm lại, nếu không có lệnh của tôi, cậu tuyệt đối không thể ra ngoài. Ha ha, còn chưa biết phải không? Người bảo kê tôi chính là Dennis! "
Trần Phi nghe vậy sửng sốt một chút, cái tên này nghe giống như có vẻ quen thuộc, nhưng nghĩ một lúc cũng không nhớ ra nổi.
"Hừ, Trần Phi, gần đây không phải cậu rất nổi tiếng trên biển sao? Cậu đã đối phó với rất nhiều bạo chúa. Làm sao ngay cả chiến tướng dưới trướng bạo chúa thứ ba Morrison, Dennis cũng không biết?" Lý Oánh Oánh nói.
Nghe đến đây, hắn liền nhớ ra, tựa hồ có một người như vậy!
Trước đó, khi thu thập thông tin về Morrison, một trong ngũ đại chiến tướng của hắn có người tên là Dennis. Khó trách tại sao bến cảng này ở Nam Mỹ, hóa ra nó là lãnh thổ của tên bạo chúa thứ ba!
Trần Phi cảm thấy tạo hóa trêu người, trước đó vốn là chuẩn bị tiếp xúc với bạo chúa thứ ba. Vera lại đang muốn đem đám doanh nhân cống nộp, không nghĩ tới mình đã tới địa bàn của hắn, chỉ là tình hình hiện tại đối với Trần Phi mà nói, vô cùng bị động!
"Cho nên, cậu có muốn mang theo tiểu tình nhân của mình bình an rời đi không?"
Trần Phi không nói lời nào, đối phương đã phải rất vất vả mới bắt được Michelia dụ mình đến, cũng không thể cứ đơn giản mà thả ra được.
"Muốn rời đi cũng rất đơn giản, quỳ xuống, liếm chân cho tôi! A ha ha ha ha..."
Lý Oánh Oánh quyễn rũ nở nụ cười.
Trần Phi đột nhiên cau mày, không ngờ cô ta đưa ra một yêu cầu kinh tởm như vậy.
Cô gái này vài tháng không gặp, ngược lại là càng hung ác hơn trước.
"Làm sao? Không muốn? Hừ, đó là tất cả những gì tôi muốn. Chỉ cần cậu hoàn thành, tôi sẽ để cậu mang cô ấy đi! Tôi chỉ muốn xem, một tên kiêu ngạo như cậu, đầu hàng trước mặt tôi sẽ như thế nào! ”Lý Oánh Oánh lạnh lùng nói.
"Đồ xú nữ nhân! Chủ nhân, đừng nghe cô ta nói!"
Michelia không thể nhịn được nữa, vành mắt đỏ hoe giận dữ nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận