Ta Tại Hoang Đảo Cứu Vớt Mỹ Nữ

Chương 502: Đến Tử Vong Cốc

Biết được Trần Phi cần một chiếc trực thăng, Tưởng Thừa ngay lập tức chuẩn bị.
Trần Phi đích thân lái trực thăng, đêm tối gấp gáp hướng về mục đích đến.
"Lạnh, lạnh quá. . ."
Michelia được Trần Phi ôm vẫn còn trong trạng thái xuất thần, miệng nhỏ khẽ nhếch thấp giọng lầm bầm, sắc mặt tái nhợt tràn đầy vẻ suy yếu.
Trần Phi nhẹ nhàng ôm Michelia, khí huyết vận chuyển trên thân kèm theo thuộc tính Hỏa, giúp Michelia cảm thấy ấm áp hơn rất nhiều, đôi mắt có chút gian nan dần mở ra.
Nhìn thấy là Trần Phi, hai mắt mê mang rốt cục cũng lóe ra một chút xíu sáng ngời.
"Cuối cùng, rốt cục cũng nhìn thấy chủ nhân, chủ nhân định mang cẩu cẩu đi đâu...?"
"Ngoan, em hiện tại ngã bệnh, tôi muốn trị tốt cho em. Em chi cần ngoan ngoãn đi ngủ, còn lại không cần lo lắng." Trần Phi nhẹ giọng an ủi.
Michelia nhu thuẫn nhẹ gật đầu, có lẽ bởi vì cái hàn khí trong người quá nặng, khiến cho bây giờ ngay cả suy nghĩ cũng khó khăn. Cùng với cảm giác an toàn vô hạn mà Trần Phi mang lại, cứ như vậy rúc vào trong ngực Trần Phi từ từ thiếp đi.
Đợi đến lúc xế trưa.
Chiếc trực thăng do Trần Phi điều khiển cuối cùng cũng bay đến biên giới sa mạc Lut, còn chưa đến khu vực trung tâm nhưng nhiệt độ ở đây đã đạt đến mức độ đáng sợ.
Bất quá, Trần Phi cũng không sợ nhiệt độ cao, hắn thậm chí đã từng đi vào bên trong núi lửa, còn sợ cái nơi này làm gì?
Về phần Michelia, hiện tại chinh là thời điểm hàn độc hoành hành, nhiệt độ càng cao càng khiền cô cảm thấy dễ chịu, làm dịu hàn khí đáng sợ trong cơ thể.
Lúc này, Trần Phi ôm Michelia lái trực thăng tiến thẳng đến Ba Tư, từng bước một tiến vào sa mạc Lut. Ngay khi hắn đến biên giới, liền cảm thấy một làn sóng nhiệt tấn công, Trần Phi từng giọt mồ hôi chảy xuống.
Tuy rằng không sợ nóng, nhưng thân thể vẫn có phản ứng tự nhiên.
Nhưng điều khiến Trần Phi lo lắng là hắn cảm thấy trong ngực một trận lạnh buốt, như thể đang ôm một khối băng mềm.
Rõ ràng đây là do nhiệt độ cơ thể của Michelia quá thấp, dù ở trong môi trường nóng bức như vậy vẫn không thể cải biển lạnh giá trong cơ thể.
"Chịu đựng, rất nhanh liền có thể tìm được Thái Dương Thần Thất Sắc Hoa."
Trần Phi nhẹ giọng an ủi, lái trực thăng thẳng đến Tử Vong Cốc, trung tâm của sa mạc Lut, nhiệt độ cũng đang không ngừng tăng lên.
Phóng tầm mắt nhìn tới là một mảnh hoang mạc vô tận, càng ngày càng sâu, đừng nói là người, thậm chí nhìn không thấy bất kỳ sinh vật nào, ngay cả một chút màu xanh thực vật cũng không có.
Với nhiệt độ cao trên 71 độ, khó có sự sống nào tồn tại được lâu.
Nhưng vào lúc này, phía dưới cách đó không xa xuất hiện một đoàn lạc đà, Trần Phi nhìn xung quanh, thấy trên mỗi con lạc đà đều bị trói một cô gái, đang hướng về trung tâm sa mạc.
Ở phía sau có người kêu khóc đuổi theo, muốn giải cứu những cô gái bị trói trên lạc đà, nhưng đều bị đội lạc đà trực tiếp chém giết, sa mạc lập tức bị máu nhuộm đỏ.
Trần Phi cau mày, những người mặc áo choàng đỏ và khăn trùm đầu này là ai?
"Chủ nhân, quần áo bọn họ mặc hình như là của Thánh Hỏa Giáo..."
Giọng nói nhẹ nhàng của Michelia vang lên bên tai cô ấy và nói một cách yếu ớt.
"Thánh Hỏa Giáo?"
"Đó là một giáo hội tà ác, bọn họ chuyên bắt người làm tế phẩm."
"Thánh Hỏa Giáo này rất mạnh sao?"
"n… Toàn thế giới đều có thân ảnh của bọn họ, chỉ là không có ai biết Giáo Đình tổng bộ ở nơi nào, nguyên lai là thành lập ở bên trong sa mạc này, khó trách không người có thể tìm được."
Trần Phi khẽ gật đầu.
Loại địa phương này chính là quỷ cũng không muốn lui tới, đặt tổng bộ ở chỗ này quả thực có thể che giấu được tai mắt người, đồng thời cũng chứng tỏ người của Thánh Hỏa Giáo chí ít có thực lực vượt trội, nếu là người bình thường, thậm chí là võ giả cấp thấp, cũng không có khả ăng tồn tại lâu dài trong môi trường như vậy.
Nhưng giờ phút này, Trần Phi Phi quan tâm nhất chính là những thành viên của Thánh Hỏa Giáo có biết vị trí của Thái Dương Thần Thất Sắc Hoa hay không?
Mặc dù đã đến sa mạc Lut, nhưng sa mạc này không có điểm kết thúc. Muốn tìm được một đóa Thái Dương Thần Thất Sắc Hoa nho nhỏ sẽ khó khăn biết bao? Nếu Thánh Hỏa Giáo biết liền tốt.
Đương nhiên, nếu Thánh Hỏa Giáo biết ở đâu, vậy tất nhiên cũng trở thành vật trong tay họ. Nhưng Trần Phi không quan tâm đến điều này, đoạt tới chính là mình.
Trần Phi đối với cái này cũng không có bất kỳ gánh nặng nào trong lòng, nếu bọn họ là thiện nam tín nữ thì cũng thôi, nhưng đám người kia rõ ràng chính là việc ác bất tận, như vậy cho dù đoạt tới cũng là thay trời hành đạo.
THeo trực thăng tiếp tục di chuyển về phía trước, Trần Phi cuối cùng cũng nhìn thấy một tòa cung điện khổng lồ trong tầm mắt, cung điện được bao quanh bởi những bức tường cao, hiển nhiên chính là tổng bộ của Thánh Hỏa Giáo.
"Oanh!"
Nhưng vào lúc này, đột nhiên vang lên một tiếng vang thật lớn, toàn bộ trực thăng điên cuồng xóc nảy, cuối cùng trực tiếp nghiêng nghiêng rơi xuống. Chỉ thấy rằng toàn bộ cánh quạt đều bị hỏa lực oanh xuyên, hiển nhiên là bị người của Giáo phái Thánh Hỏa phát hiện.
Michelia trong lòng hoảng hốt, nhưng cảm thấy Trần Phi ấm áp ôm lập tức liền an tâm xuống.
Mặc dù theo tiềm thức của cô, tình huống lúc này rất nguy hiểm, nhưng không biết vì sao chỉ cần cảm nhận được hơi thở của Trần Phi quanh người, cô sẽ cảm thấy hết thảy đều không có gì to tát.
Tâm tình của Trần Phi lúc này vô cùng bình tĩnh, cũng không có bởi vì sự cố ngoài ý muốn mà sinh ra bất kỳ gợn sóng nào. Nếu trước đó gặp phải chuyện như vậy, kia đối với Trần Phi mà nói sẽ phi thường nguy hiểm.
Bởi vì mặc dù Trần Phi là cường giả Võ VƯơng, nhưng hắn vẫn sẽ bị thương nếu rơi từ độ cao lớn. Nhưng bây giờ thì khác, có Xen Lẫn Giới của Tử Linh Lung, Trần Phi có thể sử dụng khí huyết chi dực.
Bằng cách này, bất kể rơi từ độ cao nào, Trần Phi đều sẽ bình an vô sự. Bất quá, hắn không có lập tức triển khai khí huyết chi dực mà ôm Michelia thẳng cho đến khi cả hai sắp rơi vào mặt cát, lúc này mới triển khai khí huyết chi dực.
Mục đích làm việc này tự nhiên là che giấu thân phận, để người của Thánh Hỏa Giáo cho rằng mình đã chết, đạt tới hiệu quả che giấu tai mắt người. Dù sao Trần Phi cũng chưa sâu cạn của Thánh Hỏa Giáo ra sao, không thể quá mạo muội.
"Soạt!"
Nương theo một trận cuồng phong gào thét, chỉ thấy bụi trên mặt cát đều dâng cao lên.
"Chủ nhân thật lợi hại nha."
Michelia nhìn đôi cánh đẫm máu phía sau Trần Phi, đôi mắt xinh đẹp ánh lên sự ngưỡng mộ, đối với cô mà nói, Trần Phi chính là vị thần trong mắt cô.
Trần Phi lại cõng Michelia trên lưng, phía sau lập tức truyền đến một trận lạnh buốt. Cảm nhận được hơi thở yếu ớt của Michelia, tâm tình cũng không khỏi nặng nề.
Cần phải nhanh chóng tìm ra Thái Dương Thần Thất Sắc Hoa, nếu không kết quả tồi tệ nhất sẽ xảy ra.
Theo không ngừng đến gần Thánh Hỏa Giáo, Trần Phi liền biết không thể tiếp tục che giấu tai mắt người tiến lên, bởi vì có nhiều chuyện khiến hắn không thể chịu đựng được đã hiện ra trong tầm mắt hắn, trên con đường này là vô số tội ác.
Đây là con đường dẫn thẳng đến Thánh Hỏa Giáo, hai bên đường cứ cách 20m lại có một cọc gỗ dài. Mà trên mỗi chiếc cọc, lại có một cô gái bị trói dưới ánh nắng như thiêu như đốt của mặt trời.
Không ít người trong đó đã khí tức đoạn tuyệt, có thể nói là cực kỳ bi thảm.
Trần Phi trong mắt tràn đầy giận dữ, sát khí nghiêm nghị!
Bạn cần đăng nhập để bình luận