Ta Tại Hoang Đảo Cứu Vớt Mỹ Nữ

Chương 124: Bẫy bắt cá tự chế

Nếu có lửa, vậy thì càng tốt, có thể nướng chín ăn. Nhưng muốn nhóm lửa, không phải nói mồm là được. Bây giờ Trần Phi vẫn cần nghỉ ngơi, nên chỉ có thể đi phơi nắng, sau đó hai người ngồi trên bờ ăn khoai.
Nghỉ ngơi một hồi, Trần Phi đứng dậy khẽ nhúc nhích, phát hiện cơ hiện cũng không còn yếu như lúc đầu.
Đi đến bìa rừng, tìm một nha đam thông dụng, dùng dao cạo vỏ, nghiền nát phần thịt nha đam, bắt đầu bôi lên vết thương của Michelia. Tương tự, Michelia cũng đến để giúp Trần Phi bôi.
Phần thịt nha đam mát lạnh đắp lên vết thương có tác dụng tiêu viêm, cầm máu, rất tốt cho cả hai người.
Sau khi xử lý vết thương một chút, Trần Phi bắt đầu chuẩn bị cho đêm nay.
Khi ở lại biển qua đêm, điều quan trọng nhất là phải nhóm lửa.
"Chủ nhân, cái bệ này có ổn không? Đây là gỗ lim vàng mà ngài đã nói a." Michelia tìm thấy một mảnh gỗ và hỏi.
"Thử xem."
Trần Phi dùng dao Nepal khoét một lỗ trên đó rồi đặt một cành cây trên đó. Bởi vì trời vừa mưa, sẽ không có cỏ khô và lá thông khô trên mặt đất, nên chỉ có thể sử dụng những lá trên cành cây đã được phơi khô.
Thanh gỗ nhỏ được đặt vào bệ, Trần Phi bắt đầu xoa, cố gắng chà xát ra lên bệ để tạo ra lửa.
Nhưng thật lâu, mãi không thấy cháy. Hắn đã tiêu hao hết thể lực, mới được một ít khói trắng, cả lòng bàn tay cũng bị chà xát đến nổi mụn nước.
“Không được, cái bệ này quá ẩm ướt, không ra lửa được.” Trần Phi lắc đầu bất lực.
"Chủ nhân, đừng nản lòng! Không cần nhóm lửa cũng không sao, buổi tối Michelia nhỏ bé sẽ ôm sưởi ấm cho chủ nhân!"
Michelia cổ vũ Trần Phi, nói đến ôm, trong sâu thẳm con ngươi vẫn còn đọng lại dấu vết hưng phấn và kích động.
"Phải nhóm lửa, nó không chỉ có thể giữ ấm, chống thú dữ, mà còn có thể nướng thức ăn. Khoai sọ đã ăn rồi, còn phải tìm cách kiếm chút thịt để ăn."
Trần Phi nói xong, liền nghĩ ra cách, cầm lấy con dao quân dụng, đến bìa rừng, tìm đến một gốc cây cọ, chặt xuống một cành, bắt đầu gọt bỏ mép và góc của nó, chuẩn bị làm một cây cung.
"Chủ nhân, ngài đang chế tạo cung tên sao?"
“Là chế tạo cung tên, nhưng không phải dùng để săn bắn, mà là dùng để nhóm lửa.” Trần Phi khẽ gật đầu nói.
“Cung tên còn có thể nhóm lửa a?” Michelia vô cùng tò mò, muốn xem làm như thế nào.
“Không tin?” Trần Phi lườm cô một chút.
"Tin a! Chủ nhân nói một bàn tay đánh nổ mặt trăng em đều tin a!" Michelia gật đầu chắc chắn.
"Tôi lại cảm thấy em đang giễu cợt tôi."
Đem gai bên ngoài lá cọ gọt sạch sẽ, sau đó tuốt hai sợi lá cọ xát vào nhau, liền thành một cái dây cung.
Cắt bỏ hai rãnh ở hai đầu cành cọ và buộc dây cung lên, như vậy một cây cũng liền chế tạo thành công.
"Bây giờ là lúc để nhóm lửa."
Trần Phi dùng chân giẫm lên bệ gỗ, cắm thanh gỗ vào rãnh ở giữa. Nhưng lần này, thay vì dùng tay, hắn lại dùng dây cung để giữ cây gậy, như thể nó bị trói. Bằng cách này, chỉ cần cây cung gỗ được kéo, dây cung sẽ quay với tốc độ cao cùng với thanh gỗ!
"Kẽo kẹt kẽo kẹt..."
Giống như kéo cưa, Trần Phi nhanh chóng kéo dây cung, cứ như vậy, tốc độ quay của thanh gỗ nhanh gấp mười lần so với dùng tay xoa!
Với tốc độ cao như vậy, ngay cả phần đế gỗ ẩm ướt cũng dần khô lại vì nhiệt và bắt đầu bốc ra khói trắng. Những mảnh vụn cháy đen dần dần bị ép ra khỏi rãnh. Khi Trần Phi nhìn thấy điều này, hắn nhanh chóng dừng lại và đổ tất cả những mảnh vụn đang cháy vào đống lá.
"Vụt!"
Ngọn lửa trong nháy mắt phát ra, Trần Phi thở phào nhẹ nhõm.
Lửa rất quan trọng trong tự nhiên. Đối với con người, lửa là khởi nguồn của nền văn minh. Chỉ có lửa, mới có thể phát triển nền văn minh, đó là lý do tại sao, ở nơi hoang dã mà có thể tạo ra lửa, liền có cảm giác an toàn.
Trần Phi cũng không lãng phí những chiếc lá cọ thừa còn lại, đều sử dụng chúng để dệt cùng với hoa râm bụt làm một chiếc áo con nhỏ và váy cỏ cho Michelia.
"Em không muốn mặc nó!"
Michelia lắc đầu từ chối.
"n? Dám không nghe lời tôi?" Trần Phi sững sờ một lúc, cô bé này từ trước đến này vẫn luôn là nói gì nghe nấy a.
"Chủ, chủ nhân, những bông hoa râm bụt này quá thô ráp, mặc lên người sẽ rất đau a."
"... Được rồi, vậy thì đừng mặc."
Trần Phi nghe vậy, cũng chỉ có thể đồng ý. Dù sao trên người cô cũng có nhiều vết thương, lại mặc vào cái này, nếu vi khuẩn dính vào vết thương, sẽ làm tăng rất nhiều nguy cơ nhiễm trùng.
Chỉ là, cứ nhìn cô mở mui xe như thế này, Trần Phi luôn cảm thấy rằng, đó là một khảo nghiệm rất lớn a.
"Hì hì, chủ nhân là tốt nhất."
Michelia vẻ mặt như thể đã đạt được tâm tư của mình, đung đưa tới trước mặt Trần Phi.
"Chủ nhân, em lại đói..."
Ngay lập tức, cô ôm bụng rên rỉ.
Vừa rồi đã ăn không ít khoai sọ, mới làm việc một giờ đồng hồ, liền đói rồi?
"Một chút tinh bột không thể no được, sẽ bị tiêu hóa rất nhanh. Vẫn cần protein và chất xơ để tăng cảm giác chắc bụng", Trần Phi nói.
Nói một cách đơn giản, nếu muốn no bụng, phải ăn thịt. Hơn nữa, chỉ cần bổ sung đủ protein thì chấn thương mới có thể nhanh chóng phục hồi. Nếu không, thân thể sẽ thiếu chất dinh dưỡng, vậy cũng không biết ở đây tu dưỡng tới lúc nào.
Nhưng với tình trạng hiện tại của Trần Phi và Michelia, chắc chắn không thể tiến sâu vào rừng rậm. Nếu không, sẽ không phải là đi săn, mà sẽ là cung cấp thức ăn cho dã thú trong rừng, và thức ăn chính là thịt của bọn họ.
Nói cách khác, nếu muốn bổ sung protein bây giờ, chỉ có một thứ duy nhất bạn có thể ăn, và đó là cá!
Biển là một kho báu với vô số loài cá trong đó. Ngay cả trên bờ biển, nhìn xuống nước, đều có thể thấy nhiều cá. Nhưng vấn đề là, nếu như không có dụng cụ câu cá, về cơ bản là không thể bắt cá bằng tay không.
Trần Phi đã nhìn xung quanh, cũng không có dây leo độc để câu cá. Nói cách khác, nếu muốn dựa vào dây leo để câu cá, là không có khả năng.
Tuy nhiên, dù không có dây leo, nhưng Trần Phi vẫn có cách câu cá.
“Em đi nhặt ốc biển, dùng đá đập vỡ vỏ ốc biển ra.” Sau khi Trần Phi dặn dò, Michelia lập tức bắt đầu hành động.
Con dao quân dụng của Michelia đã bị Trần Phi hoàn toàn trưng dụng. Lại nhặt được rất nhiều chai nhựa, một nửa trong số đó được sử dụng làm hố cát, nửa còn lại được Trần Phi cắt.
Cắt từ một phần ba miệng chai, úp ngược miệng chai vào chai, đem gắn vào một chỗ, sau đó ném thịt ốc biển vào, đào một hố cát nhỏ trong bãi cát rồi đặt bẫy bắt cá vừa chế vào trong, và dùng hòn đá đặt ở phía trên để cố định.
Bạn cần đăng nhập để bình luận