Tiên Công Khai Vật

Chương 94: Ninh Chuyết chất nhi, ngươi chịu khổ rồi!

Cả đám người Ninh Trách ngây người.
Ninh Hiểu Nhân trừng mắt nhìn chằm chằm Ninh Trách: "Ngươi còn chưa dừng tay?!"
Nói xong, y tháo lệnh bài thân phận treo trên eo mình, hung hăng ném ra ngoài.
Lệnh bài cứng rắn đập vào đầu Ninh Trách, trực tiếp đánh cho gã ngửa mặt lên trời, suýt nữa ngã nhào xuống đất.
Ninh Trách lùi lại một bước, ổn định thân hình, vội vàng hành lễ: "Bái kiến Thiếu tộc trưởng đại nhân!"
Trong khi nói chuyện, một dòng máu tươi từ trán gã chảy xuống.
Gã lại bị Ninh Hiểu Nhân đập cho đầu chảy máu.
Vòng tay Phụ Tử đương nhiên ngừng thôi động.
Ninh Hiểu Nhân hung hăng trừng mắt nhìn gã, vội vàng bước đến trước mặt Ninh Chuyết.
Y giơ chân mình lên, trực tiếp đá văng một tu sĩ Ninh gia đang khống chế Ninh Chuyết, quát lên với người còn lại: "Cút!"
Hai tên tu sĩ Ninh gia dáng người khôi ngô vội vàng lui ra.
Ninh Hiểu Nhân vội vàng đưa tay đỡ lấy Ninh Chuyết, hốc mắt đỏ hoe, trên mặt đầy áy náy và lo lắng: "Ninh Chuyết tiểu chất, Ninh Chuyết tiểu chất, ta đến muộn rồi, thúc thúc đến muộn rồi, lại để ngươi chịu khổ như vậy! Mắt thấy cảnh này, vi thúc đau lòng vô cùng."
Chỉ cần ngừng thôi động vòng tay Phụ Tử, Ninh Chuyết sẽ không còn cảm thấy khó chịu.
Nhưng Ninh Hiểu Nhân vẫn lấy ra đan dược tốt nhất, đưa cho Ninh Chuyết: "Ninh Chuyết chất nhi, pháp lực của thúc thúc khác với ngươi, không thể tự mình chữa trị cho ngươi được. Nhưng cứ yên tâm dùng đan dược này, hiệu quả trị liệu rất tốt!"
Ninh Chuyết sắc mặt tái nhợt, miệng thở hổn hển, hắn yếu ớt vô lực đẩy đan dược ra, biểu hiện ra vẻ sợ hãi, kinh ngạc của thiếu niên: "Thiếu tộc trưởng đại nhân, ta, ta..... Sao người lại....."
Ninh Chuyết suýt nữa đã thành công.
Đội ngũ điều tra Ninh gia đến đây là một trong những tình huống mà hắn đã thôi diễn.
Hắn vang danh trong cuộc khảo thí liên hợp giữa ba nhà, sớm đã đoán được bản thân sẽ bị các thế lực âm thầm điều tra, theo dõi.
Điều này không quan trọng!
Bọn họ không điều tra, Phí Tư, Chu Huyền Tích cũng sẽ làm như vậy. Cho dù Phí Tư, Chu Huyền Tích hiện tại không điều tra, tương lai cũng sẽ điều tra.
Bị điều tra bây giờ, càng có lợi hơn đối với Ninh Chuyết.
Đây là một loại cơ hội khác, chỉ cần Ninh Chuyết có thể lợi dụng tốt, sẽ có thể "Giải thích" bản thân với bên ngoài, trên thực tế đây là tiến thêm một bước ngụy trang chính mình. Đồng thời cũng có lợi cho hắn khi thể hiện giá trị bản thân.
Ninh Trách bị Ngã Phật Tâm Ma Ấn ảnh hưởng. Đương nhiên điều này cũng dựa trên cơ sở bản thân gã sợ hãi, lo lắng.
Cho đến ngày nay, Ninh Chuyết đã có Luyện Khí tầng ba, Luyện Tinh tầng ba, Luyện Thần tầng ba, mạnh hơn rất nhiều so với trước đó. Miễn cưỡng sử dụng một tia uy năng của bảo ấn, tuy cũng chảy máu mũi, nhưng chậm hơn một chút so với trước kia.
Mượn nhờ vòng tay Phụ Tử cưỡng ép thu thập ý niệm, cho dù chảy máu mũi cũng không đột ngột.
Ninh Chuyết cần phải giải thích lý do tu vi của hắn tiến bộ thần tốc với bên ngoài. Chỉ dựa vào công pháp phù hợp là chưa đủ, hắn cần thể hiện ra bên ngoài là hắn có một khoản Linh thạch cực lớn, cũng mang ý nghĩa là có đủ tài nguyên tu hành.
Ngay lập tức, hắn phải "Sử dụng số tiền lớn này ở trước mặt mọi người".
Bởi vì Phí Tư, Trì Đôn và Chu Huyền Tích đều biết hắn mới là người sáng tạo nên cơ quan Hỏa Bạo hầu. Hắn đã kiếm được đầy bồn đầy bát từ việc kinh doanh loại cơ quan này.
Đứng ở góc độ một tu sĩ thiếu niên bình thường, có số tiền lớn như vậy mà không đi tiêu xài, không mua sắm tài nguyên, không đẩy nhanh tu vi của bản thân là điều phi lý!
Bảo thủ, keo kiệt không phải là tính cách đặc thù mà hắn thể hiện ra bên ngoài trong mười sáu năm qua.
Chỉ cần giải thích thành công, Ninh Chuyết là có thể quang minh chính đại sử dụng số tiền kia, đường đường chính chính đến các dược phường, Đan các, mua sắm một lượng lớn tài nguyên phụ trợ tu hành, dốc toàn lực đẩy mạnh tu vi của bản thân.
Chuyện này đối với hắn mà nói cũng vô cùng có lợi.
Đặc biệt là thời gian tiếp theo trong đội ngũ cải tu ba nhà liên hợp, hắn cần phải có một vị trí đứng đầu!
Khi đám người Ninh Trách đến, Ninh Chuyết đã diễn ra một màn kịch. Các loại pháp khí như vòng tay Phụ Tử đã sớm được đưa vào kho tin tức tình báo của hắn.
Bên trong Thần hải, hắn đã chuẩn bị một số ý niệm vì chuyện này, chỉ cần đưa ra là có thể để Ninh Trách thu được "Đáp án".
Nhưng ngay lúc sắp thành công, Ninh Hiểu Nhân lại một đường giết tới.
Ninh Chuyết rất muốn biết tại sao đối phương lại đột nhiên xông vào như vậy.
Ninh Hiểu Nhân thì thầm cảm thấy may mắn: "Kịp rồi, may mà kịp rồi!"
Thì ra khi ba vị tộc trưởng đang đàm phán, Chu Huyền Tích đến yêu cầu ghi chép của ba nhà. Trước khi rời đi gã đã chủ động nói ra bí mật về Ninh Chuyết và cơ quan Hỏa Bạo hầu.
Ba vị tộc trưởng đều là nhân vật cao tầng, lúc đó đều tin tưởng lời nói của Chu Huyền Tích.
Đối phương là người của vương thất, lại là thành viên Thần Bộ, lời nói rất đáng tin cậy, trên cơ bản không thể sai được.
Bên trong đoạn thời gian gần nhất, cơ quan Hỏa Bạo hầu bán chạy, ba nhà đều điều động một lượng lớn tu sĩ Trúc Cơ tham gia Hỏa Thị tiết, ba vị tộc trưởng có rất nhiều hiểu biết về loại cơ quan này.
Kết hợp với chân tướng từ Chu Huyền Tích, bọn họ suy luận một chút, chỉ dăm ba câu liền đoán ra chân tướng - Phí Tư dâng bảo vật để lập công, Trần Trà âm thầm mua chuộc danh phận người phát minh, tiến hành mạo danh. Người sáng tạo thực sự là Ninh Chuyết của Ninh gia!
Lúc này hai vị tộc trưởng Chu gia, Trịnh gia đồng thanh chúc mừng tộc trưởng Ninh gia.
Tộc trưởng Ninh gia trong lòng mừng thầm, nhưng ngoài mặt vẫn vô cùng khiêm tốn, thận trọng, nói chuyện này vẫn phải điều tra kỹ một phen mới có thể xác nhận.
Lão lập tức gọi một tên người hầu Ninh gia vào, truyền âm dặn dò, để người hầu trở về gia tộc, báo cho thiếu tộc trưởng trước tiên hãy điều tra, tiện thể an ủi khen ngợi Ninh Chuyết một phen.
Người hầu ba chân bốn cẳng chạy về gia tộc, vừa lúc gặp được Ninh Hiểu Nhân.
Ninh Hiểu Nhân nghe xong, hoảng sợ đến mức suýt nhảy dựng lên. Y lập tức hiểu được lý do Ninh Chuyết có được số tiền tài lớn như vậy, lại nghĩ đến mệnh lệnh, phái đội ngũ đi điều tra của mình, làm sao còn dám ở lại bản địa gia tộc?
Mặc dù trời đã khuya, y vẫn dùng hết sức lực lao ra khỏi phủ đệ, chạy như điên về phía nơi ở của Ninh Chuyết.
Thế cho nên mới có màn vừa rồi.
Ninh Hiểu Nhân hốc mắt đỏ hoe, than thở: "Ninh Chuyết chất nhi, làm ngươi phải chịu khổ rồi, chịu khổ rồi! Thúc thúc biết trong lòng ngươi có ủy khuất, có nỗi khổ tâm."
"Ngươi có biết không? Trong mười sáu năm trưởng thành của ngươi, thúc thúc vẫn luôn âm thầm quan tâm đến ngươi."
"Ta biết bản tính của ngươi, biết rõ ngươi không phải đứa trẻ xấu. Ngươi sẽ không làm ra chuyện sai trái nào."
"Về việc đội ngũ điều tra, ta sẽ điều tra rõ ràng, trả lại công bằng cho ngươi!"
"Nhưng trải qua chuyện này, chắc hẳn ngươi cũng đã nhận ra, tình cảnh hiện tại của ngươi rất phức tạp, ẩn chứa rất nhiều nguy hiểm."
"Trách thì trách ngươi quá ưu tú."
"Ài, một cây mọc thành rừng, gió vẫn thổi bật rễ; đê dù cao đến đâu, mối đào tất sẽ vỡ! Người ghen ghét ngươi rất nhiều."
"Thúc thúc thật sự không yên lòng về ngươi."
"Ngươi xem, đội ngũ điều tra này đến thật vô lý vô cứ, ngay cả đại bá ruột của ngươi cũng bị liên lụy."
Ninh Trách nhìn Ninh Hiểu Nhân diễn kịch, trong lòng đầy kinh ngạc: "Không phải ngươi tự mình gọi ta đến, ép buộc ta phải làm chuyện này sao?"
Hiện tại lại phủi sạch không còn gì!
Tuy trong lòng oán thầm mãnh liệt, nhưng Ninh Trách cũng hiểu được, tuyệt đối không thể vạch trần chủ mưu vào lúc này.
Gánh trách nhiệm vì thượng cấp chẳng phải là điều thuộc hạ nên làm sao?
Thế cho nên Ninh Trách chỉ im lặng, âm thầm chữa trị vết thương trên trán.
Ninh Chuyết nhìn Ninh Hiểu Nhân một chút, lại nhìn Ninh Trách đang cúi đầu, rồi nhìn Ninh Phản cùng những người khác, hắn chỉ có thể lộ ra vẻ lo lắng, sợ hãi, luống cuống trên mặt.
"Vậy, vậy ta phải làm sao?" Hắn dùng ánh mắt cầu cứu nhìn Ninh Hiểu Nhân.
Ninh Hiểu Nhân lúc này cố gắng hết sức nặn ra một nụ cười ôn hòa, dùng giọng điệu chân thành, thân thiết nhất nói: "Chuyện này rất đơn giản, Ninh Chuyết chất nhi, ngươi đến phủ đệ của thúc thúc ở đi. Thúc thúc là thiếu tộc trưởng, ta sẽ tự mình bảo vệ ngươi."
Ninh Chuyết có chút do dự, cúi đầu.
Ninh Trách lại đưa đan dược cho Ninh Chuyết, giọng nói cực kỳ ôn hòa: "Cất đi."
Ninh Chuyết lắc đầu: "Thương thế của chất nhi vốn không nặng, dùng đan dược quý giá như vậy quá lãng phí."
"Ha ha ha." Ninh Hiểu Nhân vỗ vai Ninh Chuyết, "Hảo hài tử, cứ thu cất đi, xem như quà gặp mặt thúc thúc tặng cho ngươi. Đi, theo thúc thúc về phủ. Có lẽ ngươi còn chưa biết, phụ thân ngươi là ân nhân cứu mạng của ta."
"Trước kia ta có nỗi khổ tâm, có rất nhiều lo lắng, không thể trực tiếp chiếu cố cho ngươi được. Nhưng bây giờ lại khác, ngươi gặp nguy hiểm, ta chỉ có thể đích thân ra mặt, ta sẽ dốc toàn lực bảo vệ ngươi!"
Ninh Chuyết chậm rãi ngẩng đầu, vẻ mặt cảm động: "Đa, đa tạ Thiếu tộc trưởng đại... ."
"Ai, đừng gọi ta là Thiếu tộc trưởng, cứ gọi ta là Ninh thúc thúc đi." Ninh Hiểu Nhân lại vươn tay ra lần nữa, đưa đan dược tới.
Ninh Chuyết lúc này mới ngượng ngùng nhận lấy đan dược.
"Đi thôi, thúc thúc đưa ngươi về nhà!" Ninh Hiểu Nhân nắm lấy bả vai Ninh Chuyết, dìu hắn đứng dậy, muốn dẫn hắn đi.
Ninh Chuyết đi được vài bước, hơi dừng chân: "Vậy còn việc điều tra Linh thạch....."
Ninh Hiểu Nhân nói: "Thúc thúc thề với ngươi, tuyệt đối sẽ không dùng phương thức tàn nhẫn như vậy đối xử với ngươi. Chúng ta sẽ suy nghĩ thật kỹ biện pháp, xem có thể vòng qua khế ước không? Nếu không được, thúc thúc sẽ dùng vị trí Thiếu tộc trưởng đảm bảo cho ngươi, bảo đảm ngươi bình an vô sự, có thể an tâm tu hành."
Ninh Chuyết nghe vậy, suy đoán trong lòng gần như được xác nhận: "Xem ra, Ninh Hiểu Nhân đã biết được bí mật về cơ quan Hỏa Bạo hầu từ con đường khác. Hoặc là Trì Đôn, hoặc là Chu Huyền Tích."
Trì Đôn vốn bất hòa với Phí Tư, Chu Huyền Tích lại là người của vương thất, cả hai đều có khả năng.
Ninh Chuyết vui mừng khi chuyện này phát sinh.
Kế hoạch tung ra cơ quan Hỏa Bạo hầu của hắn, một mặt là để che giấu chân tướng nổ Tiên cung, mặt khác vốn là muốn mượn việc này để thể hiện kỹ thuật chế tạo cơ quan tạo vật của bản thân.
Nghĩ đến đây, hắn không còn từ chối nữa.
Ninh Hiểu Nhân cố ý che giấu sự thật bản thân đã biết chân tướng, muốn dùng cách này để thể hiện thành ý, toàn lực lôi kéo Ninh Chuyết, Ninh Chuyết cũng muốn tiếp cận đối phương.
Trong một khoảng thời gian tới, mượn sự che chở của vị Thiếu tộc trưởng này càng có thể giúp hắn che giấu bản thân.
Ninh Hiểu Nhân dọc đường làm bạn, luôn nói những lời ôn hòa, trấn an.
Về đến phủ đệ, y lớn tiếng phân phó quản gia ngay trước mặt Ninh Chuyết: "Dọn phòng ngủ của ta ra, để chất nhi tốt của ta ở lại!"
Ninh Chuyết vội vàng lên tiếng ngăn cản, nhưng Ninh Hiểu Nhân lại đỏ hoe hốc mắt lần nữa, thỉnh cầu Ninh Chuyết ở lại, để bù đắp nỗi áy náy vì làm trưởng bối mà không chăm sóc chu đáo nhi tử của ân nhân.
Cuối cùng Ninh Chuyết cũng hốc mắt phiếm hồng, mang theo vẻ mặt cảm động, đành phải gật đầu đồng ý.
Khi Ninh Chuyết chuẩn bị chìm vào giấc ngủ, Ninh Hiểu Nhân lại lấy ra một tấm phù lục đưa cho hắn: "Gần đây ngươi mới tu thành Luyện Khí tầng ba đỉnh phong, có phải còn chưa bị rút hồn vào cung đúng không?"
Ninh Chuyết gật đầu, đồng thời biểu thị hiếu kỳ của mình đối với Dung Nham Tiên cung.
Ninh Hiểu Nhân nhẹ nhàng giải thích: "Liên quan đến chuyện Dung Nham Tiên cung, cần phải liên hợp với người khác mới có khả năng vượt qua. Hiện tại không cần vội, tùy tiện vào cung chỉ tổn thương hồn phách, trì hoãn tu hành."
"Dán tấm phù văn này lên có thể hao tổn một chút hồn phách, yếu hơn tiêu chuẩn rút hồn vào cung. Đối với ngươi chỉ có trăm lợi mà không có hại."
"Cảm ơn Ninh thúc!" Ninh Chuyết vội vàng cảm tạ.
Ninh Hiểu Nhân cười ha ha, vỗ vai Ninh Chuyết, dặn dò hắn nghỉ ngơi cho tốt rồi chủ động rời đi.
Một mình bước vào thư phòng, trên mặt Ninh Hiểu Nhân không còn vẻ ôn hòa như trước, y lạnh lùng gọi người hầu thân cận đến: "Ngươi đi dẫn một nhóm người trong nhà, điều tra nơi ở của Ninh Chuyết. Nhớ kỹ, đừng để lại bất kỳ dấu vết gì, dốc toàn lực thu thập tất cả tin tức."
"Vâng, đại nhân!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận