Tiên Công Khai Vật

Chương 310: Tất cả đều là do phủ Thành chủ làm! (2)

"Mà trong toàn bộ quá trình lúc đó, Chu đại nhân vẫn luôn dùng thiên tư Kim Tinh để thăm dò. Không có lý nào thủ đoạn như vậy lại không phát hiện ra một ma tu bóng đen nho nhỏ được."
"Chuyện này vừa xảy ra, khiến cho toàn bộ cao tầng của Hỏa Thị Tiên thành đều mất hết mặt mũi, không ai biết ma tu bóng đen kia đã biến mất như thế nào, hiện tại đang ở đâu."
"Nhưng cũng chính vì vậy lại khiến phủ Thành chủ gột rửa được hiềm nghi."
Khi phân tích đến đây, Ninh Tựu Phàm lại cau mày, trong miệng lẩm bẩm:
"Nhưng tại sao phủ Thành chủ lại muốn giết chết Viên Đại Thắng trước mắt bao người?"
Chu Lộng Ảnh mỉm cười nói:
"Ai có thể ngờ cái chết của Viên Đại Thắng là do phủ Thành chủ làm?"
"Ta cho rằng bọn chúng tấn công Viên Đại Thắng là vì muốn tạo ra giả tượng ma tu bóng đen vẫn còn ở đó, sau đó có thể đổ hoàn toàn trách nhiệm lên đầu tất cả chúng ta."
"Dù sao người có mặt ở chỗ kia vào thời điểm đó cũng không chỉ riêng tu sĩ Kim Đan của phủ Thành chủ, còn có ba nhà chúng ta, thậm chí là cả Chu đại nhân! Chúng ta đều không phát hiện ra tung tích của ma tu bóng đen nọ!"
"Ngoài lý do này ra, tấn công Viên Đại Thắng đương nhiên là vì chân kinh Ma công trên người nó."
Ninh Tựu Phàm nhíu mày:
"Tại sao phải vội vàng giết chết Viên Đại Thắng trước mắt bao người? Nếu như ta là Phí Tư, chắc chắn sẽ tính toán cẩn thận hơn, lựa chọn âm thầm ra tay sau khi Hỏa Thị tiết kết thúc."
Chu Lộng Ảnh nói:
"Có lẽ bọn chúng phát hiện ra chân kinh Ma công vào lúc này. Để tránh đêm dài lắm mộng cho nên mới vội vàng ra tay!"
"Cũng có thể bọn chúng đã sớm phát hiện ra chân kinh ở trên người Viên Đại Thắng, cũng đã ra tay trước đó rồi. Động thủ với Viên Đại Thắng trong Hỏa Thị tiết là muốn diệt cỏ tận gốc, xóa bỏ tất cả manh mối."
"Nhưng bọn chúng không ngờ tới vụ ám sát có kế hoạch này lại xảy ra ngoài ý muốn."
"Mà thứ ngoài ý muốn này chính là Chu đại nhân của chúng ta."
Nói đến đây, ánh mắt của đám người Chu Lộng Ảnh đều đồng loạt nhìn về phía Chu Huyền Tích.
Chu Huyền Tích khẽ gật đầu:
"Lúc đó ta cảm động trước lòng trung nghĩa của Viên Đại Thắng, cho nên mới hiện thân, tự mình ra tay cứu nó một mạng."
"Ta còn nhớ rất rõ, khi ta yêu cầu Phí Tư mở trận pháp, gia hỏa này biểu hiện ra rất miễn cưỡng, không muốn tuân theo mệnh lệnh của ta."
"Ta quả thật đã níu kéo được một tia sinh cơ cho Viên Đại Thắng. Nhưng cuối cùng Phí Tư vẫn đạt được mục đích."
"Hắn ta giao lệnh bài cho Ninh Chuyết, lợi dụng lòng tham của tiểu tử này, để cho nó ra mặt thay cho mình. Ninh Chuyết đi đến đại bản doanh của Hầu Đầu bang, thuyết phục Viên Nhị thấy chết mà không cứu, cuối cùng khiến cho Viên Đại Thắng trọng thương mà chết."
"Hiện tại xem ra, đây hẳn là một sơ hở nho nhỏ mà Phí Tư để lại."
Sau khi dừng một chút, Chu Huyền Tích lại nói tiếp:
"Lúc Viên Đại Thắng chết đi, Viên Nhị, Ninh Chuyết đều có mặt ở đó. Nếu như lúc đó chân kinh bị lộ ra ngoài, Viên Nhị chắc chắn đã biết được."
"Ninh Chuyết mang theo thi thể Viên Đại Thắng lập tức chạy đến cơ quan công xưởng của Trần Trà, mà khi chúng ta đến nơi, bọn họ đã xử lý xong tinh huyết của viên hầu này."
"Bây giờ ngẫm lại, lúc đó chúng ta chỉ chậm một bước, nếu như nhanh hơn một chút, có lẽ đã có thể phát hiện ra manh mối từ sớm rồi..."
Chu Huyền Tích thở dài một tiếng, cảm thấy vô cùng tiếc nuối.
Nếu lúc đó nhanh hơn một chút, gã sẽ không bị che mắt trong thời gian dài như vậy.
Tu sĩ Kim Đan của ba nhà trầm mặc không nói.
Bởi vì chuyện ma tu bóng đen đã khiến cho bọn họ mất hết mặt mũi.
Đến bây giờ nhìn lại, không ngờ sự thật lại là như vậy! Hóa ra là do phủ Thành chủ cố ý bày trò, vừa ăn cướp vừa la làng.
Tuy rằng chuyện xảy ra trong Hỏa Thị tiết cũng khiến phủ Thành chủ mất mặt, nhưng bọn họ lại thu hoạch nhiều hơn.
Một mặt, những người này đã gột rửa được hiềm nghi cho mình. Mặt khác, bọn họ còn diệt trừ được Viên Đại Thắng.
"Nói như vậy, phủ Thành chủ đã có được chân kinh Ma công?"
Trịnh Đan Liêm nói.
"Đây thế nhưng là Ma công cấp bậc Kim Đan, tuy chúng ta không biết nội dung cụ thể là gì, nhưng nếu là do Tam Tông Thượng nhân sáng tạo ra, nhất định là công pháp cực kỳ lợi hại."
Nói đến chân kinh Ma công, các tu sĩ Kim Đan ở đây đều không khỏi lộ ra vẻ mặt khao khát, tò mò.
"Chân kinh rốt cuộc đã bị lấy đi từ lúc nào?"
Bọn họ lại tiếp tục thảo luận.
"Có thể là đã âm thầm đánh cắp từ trước rồi. Viên Đại Thắng dù sao cũng chỉ là một con Hỏa Dung Ma Viên, làm sao dám kêu la bị trộm đi Ma công ở trong Tiên thành của Nhân tộc chứ?"
"Ta nghiêng về việc bị đánh cắp trong Hỏa Thị tiết. Dù sao thì bây giờ xem ra, sai lầm của Viên Đại Thắng lúc đó rất đáng ngờ."
"Phí Tư của phủ Thành chủ vẫn luôn nắm giữ trận pháp của Hỏa Thị lâm, hoàn toàn có năng lực làm ra ngụy trang, khiến chúng ta đều cho rằng đó là sai lầm của Viên Đại Thắng."
"Vụ nổ do sai lầm gây ra cũng che khuất đi tầm mắt của chúng ta trong phút chốc."
Chu Huyền Tích đột nhiên nói:
"Các ngươi có biết không, không lâu sau đó Viên Nhị cũng về trời."
"Chuyện xảy ra tiếp theo là toàn bộ Hầu Đầu bang đều bị Ninh Chuyết mạnh mẽ thu phục, hiện tại đều đã trở thành thuộc hạ của tiểu tử này, giúp nó quản lý chợ đen."
Trong nháy mắt, trong đầu lão tổ Kim Đan của ba gia tộc đều hiện lên suy nghĩ giống nhau như đúc: ‘Giết người diệt khẩu! Hủy thi diệt tích!’.
"Phủ Thành chủ muốn xóa bỏ mọi manh mối một cách triệt để."
"Vậy tại sao Ninh Chuyết không xảy ra chuyện?"
"Đúng vậy, nếu như ta là Phí Tư, đã bày mưu tính kế nhiều đến như thế, cho dù chỉ là đơn thuần lợi dụng Ninh Chuyết, cho dù tiểu tử này không hiểu rõ tình hình, nhưng nó cũng đã tham gia vào nhiều chuyện như vậy, để cho chắc chắn thì vẫn nên giết tiểu tử này diệt khẩu mới đúng."
Chu Huyền Tích khẽ mỉm cười:
"Hình như các ngươi đã quên, không lâu sau Hỏa Thị tiết kết thúc, các tu sĩ thiên tài của ba nhà các ngươi đều đồng thời bị ám sát."
"Mông Trùng cũng bị ám sát, nhưng nó đã giải quyết gọn gàng tên thích khách kia."
"Còn ba nhà các ngươi lại nhận tổn thất lớn hơn."
"Ninh Chuyết cũng gặp phải ám sát tương tự, toàn bộ chỗ ở của nó đều bị đánh nổ, may mắn mới nhặt về được một mạng."
"Lúc đó ta có tham gia điều tra, trong lòng từ đầu đến cuối luôn quanh quẩn một cỗ cảm giác kỳ quái."
"Bây giờ ngẫm lại, rốt cục cũng hiểu được cỗ cảm giác kỳ quái lúc đó đến từ đâu."
"Các tu sĩ thiên tài khác bị ám sát đều là bị đâm trọng thương hoặc là hạ độc, những thứ này đều có thể khống chế được."
"Duy chỉ có Ninh Chuyết là gặp phải vụ nổ, phương thức công kích hoàn toàn khác biệt so với những người khác."
"Nếu như nói phủ Thành chủ ra tay với những tu sĩ thiên tài khác, chỉ là muốn trì hoãn tiến độ thăm dò Tiên cung của bọn họ. Vậy thì đối với Ninh Chuyết lại khác hẳn, sát ý trong lần hành động này rất rõ ràng, hiển nhiên là muốn dồn tiểu tử kia vào chỗ chết."
Chu Huyền Tích nói đến đây đưa mắt nhìn quanh một vòng nói:
"Những gì cần giải thích, ta đều đã giải thích với các vị."
"Bây giờ có lẽ các vị cũng đã hiểu rõ, tại sao ta lại đi tìm Ninh Chuyết một cách phô trương như vậy rồi chứ?"
Trong đại sảnh im lặng một hồi lâu.
"Đánh rắn động cỏ."
"Dụ rắn ra khỏi hang!"
Chu Lộng Ảnh, Trịnh Đan Liêm mỗi người một câu, đồng thời lên tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận