Tiên Công Khai Vật

Chương 168: Chúa công, mạt tướng đến rồi ! (2)

Hai người đồng thời kêu rên một tiếng, đau đớn xuyên thấu tim gan.
Quỷ vụ giống như kịch độc, thẩm thấu vào bên trong cơ quan, trong thân thể, tiếp xúc với hồn phách hai người, sau đó tiến hành ăn mòn một cách mãnh liệt.
Ninh Chuyết chịu ảnh hưởng vô cùng lớn, không cách nào điều khiển Thụ Vũ Đấu Viên được nữa. Động tác của cơ quan viên hầu lập tức cứng đờ, bị Quỷ Tốt đầu trâu đánh bay ra ngoài.
Quỷ Tốt đầu trâu gầm lên, xông vào trong màn quỷ vụ.
Nắm đấm to bằng cái thớt nặng nề nện mạnh lên Thương Thiết Hán Giáp.
Thương Thiết Hán Giáp giống như viên đạn pháo bay ngược ra ngoài, đụng ngã mười mấy toà phòng ốc, lúc này mới khảm sâu vào bên trong một bức tường.
Thương Thiết Hán Giáp tổn hại nghiêm trọng, cẳng tay của Ninh Chuyết gần như lộ ra trần truồng hoàn toàn, áo giáp ở chỗ lồng ngực thiếu mất một mảng lớn, bên trên mũ giáp cũng đầy vết rạn nứt, chỉ cần thêm một giây nữa là sẽ hoàn toàn vỡ vụn. "Lão đại!"
Ninh Chuyết không kịp xem xét thương thế của bản thân, vội vàng tìm kiếm thân ảnh Tôn Linh Đồng. Tôn lão đại đang nằm ở phía trước đống đổ nát, cực lực giãy giụa, nhưng thân thể đã hoàn toàn vô lực, bị gạch đá và nửa đoạn xà nhà đè lên trên thân thể, khó mà có thể thoát thân. Ninh Chuyết thôi động Thương Thiết Hán Giáp, vội vàng chạy tới. Hắn cúi người xuống, liền muốn gỡ chướng ngại vật, kéo Tôn đại ca của mình ra ngoài. Nhưng ngay sau đó Tôn Linh Đồng bỗng nhiên lộ vẻ mặt dữ tợn, năm ngón tay như đao, từ khe hở của bộ giáp khổng lồ chĩa thẳng vào phần bụng Ninh Chuyết. "Lão... Lão đại..."
Ninh Chuyết bị tập kích bất ngờ, đột ngột gặp phải trọng thương. Thần sắc Tôn Linh Đồng biến ảo liên tục, khi thì dữ tợn, khi thì vô cùng thống khổ. "Ta... ta bị quỷ hồn phụ thể, đi mau... đi mau!"
Y gầm lên. Thích Bạch đứng trên bờ vai Quỷ Tốt đầu trâu, bước đến trước mặt Ninh Chuyết, từ trên cao cúi đầu nhìn xuống hai người:
"Thế nào? Cảm giác bị huynh đệ phản bội có dễ chịu không?"
"Thùy Thiều Khách, ngươi am hiểu cơ quan thuật, ta am hiểu ngự quỷ thuật. Huynh đệ của ngươi đã bị ta khống chế, tranh thủ thời gian giết hắn đi, nếu không ngươi ngược lại sẽ chết dưới tay hắn, ha ha ha!"
Ninh Chuyết trong lòng chấn động mãnh liệt. Sau một khắc, quỷ vụ kịch độc lần nữa bốc lên, bao phủ hai người Ninh Chuyết và Tôn Linh Đồng. Đau nhức kịch liệt một lần nữa ập tới. Thích Bạch lấy ra Đãng Hồn Bát Lãng Cổ, không ngừng vung tay đánh xuống. Tiếng trống khiến thất khiếu Ninh Chuyết và Tôn Linh Đồng phun máu, đã rét vì tuyết lại lạnh vì sương, hoàn toàn không có sức phản kháng. "Quỷ Tốt đại nhân, đi lấy mạng bọn chúng đi!"
Thích Bạch ra lệnh. Quỷ Tốt đầu trâu gầm khẽ một tiếng, giống như sao băng ầm ầm giết tới, khí thế vô cùng kinh người. Nắm đấm to bằng cái thớt hung hăng nện xuống, một cú đập này chắc chắn sẽ lấy mạng hai người Tôn, Ninh. Mạnh, quá mạnh! Lúc Thích Bạch khôi phục lại thần trí của mình, gã đã biểu hiện ra thiên tư chiến thuật vô cùng tài tình. Quỷ Tốt đầu trâu tạo áp lực trực diện, quỷ vụ kịch độc nhằm vào Thương Thiết Hán Giáp, âm thầm dùng quỷ hồn phụ thể khống chế Tôn Linh Đồng khiến Ninh Chuyết tiến thoái lưỡng nan.
Dùng lời nói uy hiếp cũng chỉ là lớp ngụy trang, nhằm che giấu mục đích thực sự chính là tạo cơ hội cho gã thi triển thủ đoạn, để cho Quỷ Tốt đầu trâu tung ra đòn chí mạng sau cùng. Bóng ma tử vong từ thân thể khổng lồ của Quỷ Tốt đầu trâu đã bao phủ hoàn toàn hai người Tôn, Ninh vào trong đó. Giờ khắc này đừng nói đứng vững, ngay cả né tránh đối với hai người cũng là chuyện vô cùng khó khăn. Bên trong cảm nhận của Ninh Chuyết, thời gian dường như trở nên chậm lại rất nhiều lần. Đây cũng không phải lần đầu hắn cảm nhận được loại dự cảm tử vong mãnh liệt này. Có một lần là trong một trận chiến trên đấu trường chợ đen. Lúc đó hắn còn rất trẻ, vì kinh nghiệm non nớt nên tạo ra sai lầm lớn, rơi vào hiểm cảnh, suýt chút nữa bị giết chết ngay tại chỗ. Chính Tôn Linh Đồng bất ngờ xuất hiện, trong lúc nguy cấp đã dùng thân thể mình chắn nhát dao kia cho Ninh Chuyết. "Lão đại!"
Ninh Chuyết lúc đó kinh hô, trên mặt viết đầy kinh hãi. Tôn Linh Đồng phất phất tay, rút chủy thủ găm trên ngực ra, máu tươi lập tức thấm đẫm y phục của y:
"Chuyện nhỏ mà thôi!"
"Lão đại..."
Ninh Chuyết vô cùng áy náy và tự trách, nếu không phải do hắn chủ quan sơ suất, Tôn Linh Đồng cũng sẽ không bị thương nặng đến như vậy. Tôn Linh Đồng dùng ngón tay điểm nhẹ lên vết thương, tiến hành cầm máu:
"Ha ha ha, tiểu Chuyết, ngươi đừng khổ sở. Ngươi gọi ta là lão đại, ta chịu đâm một nhát vì huynh đệ nhà mình thì có làm sao?"
Hôm nay. Bàn tay Tôn Linh Đồng đã cắm sâu vào phần bụng Ninh Chuyết. Đôi mắt y trừng lớn, đỏ ngầu như đang muốn rỉ máu, hận không thể lập tức tự sát! Cự quyền nện xuống, âm phong gào thét, sát cơ kinh khủng có thể khiến người ta nghẹt thở. Ninh Chuyết ngẩng đầu, nhìn chằm chằm vào Quỷ Tốt đầu trâu. Ầm! Công kích của Quỷ Tốt đầu trâu bị chặn lại. Đột nhiên có một bóng hình như núi cao đứng sừng sững trước mặt Ninh Chuyết. Con mắt Ninh Chuyết dần dần trừng lớn, nhìn thân ảnh quen thuộc trước mặt, trong lòng kinh hô:
"Viên Đại Thắng?!"
Cơ quan viên hầu chặn đường Quỷ Tốt đầu trâu, ngẩng đầu đứng thẳng, hai mắt đầy lệ mang quay đầu nhìn bốn phía, linh tính cường đại bao phủ bát phương, uy nghiêm không thể xâm phạm. Chính là: ‘Từng bị cô phụ chí không nghiêng, Nghĩa Cốt Kim Kiên khí khó bình. Trải qua sinh tử còn linh tính, quay về chỉ vì muốn nghĩa hành!’ Viên Đại Thắng đột nhiên quay người, bỗng nhiên mở miệng, giọng nói trầm thấp mà hữu lực:
"Chúa công."
"Mạt tướng đến rồi!"
Giống như xuyên qua một đời một thế, phảng phất vượt qua cả sống và chết, vào thời khắc quan trọng nhất, Viên Đại Thắng lại được tân sinh, linh tính khôi phục toàn bộ, nhanh chóng tiến đến cứu trợ! "Viên Đại Thắng... biết nói chuyện rồi?!"
Ninh Chuyết kinh ngạc tới mức không nói nên lời. Giờ này khắc này, hắn cảm thấy giữa mình và Viên Đại Thắng đã không còn bất kỳ ngăn cách nào, hắn thậm chí còn có thể chưởng khống nó tinh tế, tỉ mỉ hơn so với trước đây rất nhiều. Không còn nghi ngờ gì nữa, đây chính là biến đổi về chất! Ninh Chuyết bỗng trong phút chốc hiểu ra: Chính là hành động toàn lực cứu giúp Tôn Linh Đồng, không tiếc hy sinh bản thân của hắn đã khiến linh tính của Viên Đại Thắng cực kỳ cảm động. "Nhưng tại sao nó lại đột nhiên biết nói chuyện?"
Viên Đại Thắng lại nói:
"Chúa công, có gì phân phó?"
Ninh Chuyết áp chế nghi vấn trong lòng mình, đưa tay chỉ vào Thích Bạch:
"Giết hắn!"
"Mạt tướng, lĩnh mệnh!"
Viên Đại Thắng phát động công kích. Quỷ Tốt đầu trâu gầm lên, tiến hành cản trước mặt nó. Ầm! Viên Đại Thắng trực tiếp lật ngã Quỷ Tốt đầu trâu, khí thế cuồng bạo vô cùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận