Tiên Công Khai Vật

Chương 349: Cung linh bái phục (2)

Môn phái thường thường am hiểu bồi dưỡng đệ tử tinh nhuệ hơn, bọn họ chiếm hữu tương đối nhiều tài nguyên, luôn chuyên tâm bồi dưỡng lực lượng chiến đấu cấp cao. Nếu như giao phong chính diện, cho dù tập hợp tất cả đệ tử trong môn lại, cũng khó có thể chống đỡ nổi đại quân của một quốc gia tu chân.
Điều này hoàn toàn khác với tình huống thời cổ đại.
Trong thời đại lúc đó, tu chân bách nghệ còn chưa được phát triển đầy đủ, tu vi là tiêu chuẩn quan trọng nhất để đánh giá cá nhân và thế lực.
Dù sao thì mỗi khi vượt qua một tầng tu vi như Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh... đều là một sự lột xác về chất.
Thế cho nên các tu sĩ cấp cao thường có thể lấy một địch trăm, tung hoành ngang dọc trên chiến trường.
Nhưng đến hiện tại, tu chân bách nghệ đã phát triển đến một trình độ cực kỳ cao! Ví dụ như Cơ Quan thuật, có thể sử dụng tài liệu cấp Kim Đan để tiến hành lắp ráp luyện chế, từ đó hình thành nên cơ quan khôi lỗi có chiến lực ngang ngửa với tu sĩ Kim Đan.
Cho dù người điều khiển cơ quan khôi lỗi chỉ là một tu sĩ Trúc Cơ kỳ, thì tu sĩ cấp độ này cũng có thể dựa vào cỗ cơ quan khôi lỗi kia, vượt qua chênh lệch về tu vi của bản thân, đánh bại một tu sĩ có tu vi cao hơn.
Đây là tiến bộ của thời đại!
Loại tiến bộ này cũng đã đảo lộn mối quan hệ giữa quốc gia, môn phái và gia tộc.
Từng có một khoảng thời gian rất dài trong lịch sử, môn phái tu chân là lực lượng chủ đạo của toàn bộ thế giới, là hình thức tổ chức thế lực hoàn mỹ nhất.
Cho dù có quốc gia tồn tại, thì đó cũng chỉ là một số quốc gia phàm nhân, bị môn phái tu chân ở phía sau lưng thao túng.
Nhưng hiện tại, sự phát triển của tu chân bách nghệ đã khiến cho tu sĩ có tu vi thấp hơn có thể mượn nhờ vật liệu cao cấp để hình thành nên chiến lực cao hơn một bậc.
Điều này dẫn đến việc ưu thế về số lượng của tu sĩ một lần nữa được thể hiện ra.
Chỉ cần có đủ tài nguyên và kỹ thuật, tu sĩ cấp thấp với số lượng đông đảo có thể chống lại tu sĩ có tu vi cao hơn ở một mức độ nhất định nào đó.
Tuy nhiên đối với đại phái siêu cấp mà nói, vương thất của bất kỳ quốc gia tu chân nào cũng không thể xem thường.
Bởi vì bên trong những đại phái này thường thường sẽ xuất hiện những tinh anh có tu vi cực kỳ cao.
Một khi những tinh anh này ra tay ám sát thành viên Vương thất của quốc gia tu chân, thì hiển nhiên cho dù là Vương thất nào cũng sẽ cảm thấy vô cùng đau đầu.
Thế cho nên trên lập trường của Vương thất, bọn họ thường sẽ duy trì mối quan hệ tốt đẹp với những đại phái siêu cấp như vậy.
Xét cho cùng, nhân tài do những đại phái siêu cấp này bồi dưỡng ra cũng là những gì mà các quốc gia tu chân đều mong muốn có được.
Các đại phái siêu cấp nọ cũng không ngừng phái đệ tử đến các quốc gia tu chân nhậm chức, nhằm mở rộng lực ảnh hưởng của bản thân.
Nói tóm lại, nếu Vương thất Nam Đậu muốn bảo vệ Trịnh gia thì xác suất rất lớn là có thể làm được.
Trừ phi Thái Thanh cung nhận được tài nguyên hoặc cam đoan đến từ các thế lực lớn khác, muốn ra tay với toàn bộ Nam Đậu quốc, nếu không đại phái siêu cấp này nhiều khả năng cũng sẽ thỏa hiệp với Vương thất Nam Đậu.
Chu Huyền Tích không phải là quốc quân Nam Đậu quốc, gã không thể tự ý quyết định loại chuyện quan trọng này thay cho vị quốc quân kia được.
Thế cho nên gã chỉ có thể viết thư báo cáo chuyện quan trọng này, đồng thời bày tỏ ý kiến và suy nghĩ của mình ở trong thư, nhưng gã sẽ không can thiệp vào phán đoán của quốc quân Nam Đậu quốc.
Nếu vị quốc quân nọ muốn bảo vệ Trịnh gia, vậy thì Chu Huyền Tích nhất định sẽ đồng ý hai tay hai chân.
Nếu quốc quân Nam Đậu quốc không muốn bảo vệ gia tộc kia, quyết định từ bỏ, Chu Huyền Tích cũng nguyện ý chấp hành mệnh lệnh này.
Ở bên trong lá thư này, Chu Huyền Tích còn yêu cầu được xem xét tài liệu, điều tra một loạt tình báo liên quan đến Dạ Vũ Ma Binh.
Phủ Thành chủ.
Trì Đôn đứng trước mặt Phí Tư, sắc mặt vô cùng khó coi, lớn tiếng nói:
“Tên tu sĩ Kim Đan của Trịnh gia kia đã cướp được chân kinh Ma môn. Bộ chân kinh này vô cùng quan trọng, ta đã từng tiếp xúc qua nó trong lúc chiến đấu, tên là Ma Nhiễm Huyết Cân Công.”
“Sau đó ta đã tiến hành phân tích một chút, tuy rằng nội dung có được không nhiều, nhưng có thể khẳng định chắc chắn, bộ Ma Nhiễm Huyết Cân Công này là nguyên bộ với Ngũ Hành Khí Luật Quyết.”
“Chúng ta phải nhanh chóng đi tìm tên tu sĩ Kim Đan của Trịnh gia kia, cố gắng đoạt lại bộ chân kinh Ma môn này.”
“Nó chắc chắn sẽ có trợ giúp rất lớn đối với chúng ta.”
“Nếu thật sự để cho bọn chúng nắm giữ, e rằng vị trí dẫn đầu của Mông Trùng thiếu gia sẽ không giữ được.”
Phí Tư sắc mặt khó coi:
“Không ai mãng phu như ngươi cả! Ta đã hạ lệnh cho ngươi dừng tay, ngươi lại cắm đầu cắm cổ xông lên.”
“Chân kinh Ma môn mặc dù rất quan trọng, nhưng tuyệt đối không phải là thứ quan trọng nhất.”
“Cục diện hiện tại đang rất nguy hiểm, ngươi căn bản không thể hiểu được.”
“Đừng có cản đường ta, ta phải đi bái kiến Thành chủ đại nhân.”
Phí Tư lập tức bay về phía đỉnh Hỏa Thị sơn, đến đó xin chỉ thị của Mông Vị.
“Bẩm Thành chủ đại nhân, Dương Thiền Ngọc kia trước tiên xuất hiện ở phụ cận phủ Thành chủ, mang theo chân kinh Ma môn làm ra vẻ muốn chạy trốn.”
“Kết quả lại bị ma tu áo đen chặn đường giữa chừng, người sau còn chủ động vạch trần, nói rằng thứ mà Dương Thiền Ngọc đang cướp đoạt lúc này chính là chân kinh Ma môn.”
“Rõ ràng đây là một trận hãm hại nhắm vào phủ Thành chủ chúng ta, mục đích chính là muốn cho người trong thiên hạ biết, chúng ta thực sự đang nắm chỉnh bản chân kinh này.”
“Mà thuộc hạ điều tra nguồn gốc của tin đồn, đã có được một chút manh mối.”
“Làn sóng tin đồn thứ ba cũng là then chốt nhất, chính là do Trịnh gia, Chu gia và Ninh gia liên thủ âm thầm lan truyền.”
“Nếu cứ theo cái đà này, thuộc hạ vô cùng lo lắng, lần tranh đoạt Dung Nham Tiên cung này sẽ khiến cho hai bên tăng cường ma sát đấu đá, vượt khỏi tầm kiểm soát, cuối cùng sẽ liên lụy đến dân chúng vô tội trong thành.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận