Tiên Công Khai Vật

Chương 345: Hung uy của xà liêm (2)

"Đừng có vận dung cây Ma binh này nữa."
Chu Huyền Tích để lại một câu, sau đó đuổi theo vị ma tu bóng đen là tu sĩ Kim Đan chân truyền của Tử Tiêu Các.
Trịnh Đan Liêm lập tức phản ứng lại, tay cầm trường liêm màu đen, quát lớn:
"Ta đã giết chết ma tu bóng đen! Người đâu, mau đi thu thi thể của hắn lại, đây là ta, là Trịnh gia ta đóng góp cho Hỏa Thị Tiên thành!"
Thế nhưng ngay sau đó lại có một tên Quỷ tướng xuất hiện bên cạnh thi thể của tên đệ tử chân truyền cấp Kim Đan của Thái Thanh cung.
Quỷ tướng nọ cười hì hì vỗ tay hét lớn:
"Xong rồi, xong rồi, kẻ này là đệ tử chân truyền của Thái Thanh cung đấy!"
"Ngươi nói bậy!"
Hai vị tu sĩ Kim Đan của Trịnh gia lập tức biến sắc.
Sắc mặt các tu sĩ Kim Đan khác cũng lập tức biến đổi, đồng loạt nhìn về phía thi thể.
Trịnh Song Câu nhận ra chuyện không ổn, cuống quít chạy đến bên cạnh thi thể, muốn thu cỗ thi thể này lại.
Nhưng đúng lúc này lại có thêm một tên Quỷ tướng hiển lộ thân hình, chặn vị tu sĩ Kim Đan Trịnh gia này.
Hai bên đang muốn khai chiến, Trịnh Đan Liêm lại quơ quơ cây trường liêm màu đen trong tay. Chỉ trong nháy mắt, một tên tu sĩ Kim Đan, một tên Quỷ tướng cấp bậc Trúc Cơ đều bị chém thành vô số mảnh nhỏ.
Nhưng đã muộn rồi.
Giọng nói của La Thương lại một lần nữa truyền đến:
"Trịnh gia Hỏa Thị thành các ngươi sẽ phải giải thích với Thái Thanh cung như thế nào đây? Ha ha ha."
Trong tiếng cười của y tràn đầy vẻ cười trên nỗi đau của người khác.
Mà ở bên kia.
"Chu Huyền Tích, ngươi không đuổi kịp ta đâu, dẹp ý niệm này đi."
Tên tu sĩ Kim Đan chân truyền của Tử Tiêu Các sau khi rời khỏi Tiên thành, cuối cùng cũng phát huy toàn bộ lực lượng.
Hắn ta nhanh như chớp, tốc độ tăng vọt đến cực hạn, cấp tốc biến mất ở chân trời.
"Tử Tiêu Các!"
Chu Huyền Tích đã nhìn ra lai lịch đối phương, cũng phát hiện người này quả thực có ưu thế về tốc độ rất mạnh, sau khi suy nghĩ một chút, gã liền quay người trở về thành.
Ở đó còn có chuyện quan trọng hơn cần phải giải quyết.
Không lâu sau.
Trong phòng nghị sự của Trịnh gia.
Chu Huyền Tích và tu sĩ Kim Đan của ba gia tộc đều mặt mày ngưng trọng, bầu không khí trong phòng cũng rất ngột ngạt.
Về cây trường liêm màu đen và tên tu sĩ Kim Đan chân truyền Thái Thanh cung vô cùng đen đủi nọ, mọi người sau khi bàn luận một lúc lâu đều không có biện pháp xử lý nào ổn thoả.
Còn chân kinh Ma môn mà bọn họ kỳ vọng, Trịnh Song Câu cũng chỉ mới lĩnh hội được tới trình độ tầng năm Luyện Khí kỳ.
Sau khi giải tán, Chu Huyền Tích che giấu dung mạo và khí tức ban đầu, một mình đi trên đường phố.
"Chuyện này đã càng lớn rồi."
Gã nhíu mày, thở dài một tiếng thật sâu.
Việc giết chết tên tu sĩ Kim Đan chân truyền của Thái Thanh cung trong lúc hỗn chiến khiến cho Trịnh gia đối mặt với tai họa ngập đầu.
Có nên bảo vệ Trịnh gia hay không?
Có thể giữ được sao?
Đây đều là những chuyện mà Chu Huyền Tích phải suy nghĩ, phải cân nhắc một cách kỹ lưỡng.
Nếu như không bảo vệ, liên minh ba gia tộc mà gã vất vả lôi kéo được sẽ lập tức tan rã.
Nhưng nếu muốn bảo vệ, gã sẽ phải đối mặt với việc truy cứu trách nhiệm, đối mặt với một môn phái siêu cấp như Thái Thanh cung. Điều này thực sự rất đáng sợ.
Cho nên Chu Huyền Tích hiện tại đang rơi vào thế tiến thoái lưỡng nan!
"Tại sao sự việc lại phát triển đến mức này?"
"Thanh Dạ Vũ Ma Binh này còn tà môn hơn so với tưởng tượng của ta rất nhiều."
"Rốt cuộc Trịnh gia đã lấy được nó như thế nào?"
Chu Huyền Tích chỉ biết Trịnh gia đã nhận được cơ duyên này từ Dung Nham Tiên cung. Nhưng gã vẫn luôn không tìm hiểu kỹ về nội dung cụ thể.
Trận chiến hôm nay đã khiến cho gã hiểu rõ sâu sắc, hung uy của cây Ma binh này đến cỡ nào!
Điều này vô hình trung đã phá vỡ kế hoạch ban đầu của gã.
"Tin tốt là ma tu bóng đen đã xuất hiện."
"Tin xấu là không chỉ có một tên ma tu bóng đen hiện thân, hơn nữa ta còn không bắt được ai cả."
"Kỳ quái..."
Một cảm giác kỳ quái luôn quanh quẩn trong lòng vị Thần bộ đại nhân này.
Nhưng gã nghĩ trái nghĩ phải, lại không thể nghĩ ra được điểm kỳ quái ở chỗ nào.
Đợi đến khi hoàn hồn, trở lại hiện thực một lần nữa, Chu Huyền Tích ngạc nhiên phát hiện mình lại đến trước cửa nhà của Ninh Chuyết.
"Bất kể nói thế nào, lần này chân kinh Ma môn rơi vào tay Trì Đôn, nguy hiểm bên phía Ninh Chuyết cũng đã giảm đi rất nhiều..."
Chu Huyền Tích đột nhiên rơi vào trong trầm mặc quỷ dị.
Gã cứ đứng ngây người ngoài cửa viện một hồi lâu, lặng lẽ nhìn chằm chằm vào toà tiểu viện trước mặt.
Sau đó gã cất bước đi vào bên trong tiểu viện, lại gặp được Ninh Chuyết một lần nữa.
Chu Huyền Tích trên mặt đầy ý cười, trong mắt ẩn chứa điểm điểm kim quang:
"Ninh Chuyết, trước đây ta đã dùng ngươi làm mồi nhử, khiến ngươi phải gánh chịu rất nhiều nguy hiểm."
"Lần này ta sẽ dùng một môn công pháp để ban thưởng cho ngươi, đa tạ ngươi đã ngoan ngoãn phối hợp."
Ninh Chuyết giả bộ như đại hỉ, hai mắt sáng rực, vội vàng hỏi:
"Chu đại nhân, không biết là công pháp gì?"
Chu Huyền Tích mỉm cười:
"Ma Nhiễm Huyết Cân Công."
"Ma Nhiễm Huyết Cân Công?"
Ninh Chuyết lập tức nghiền ngẫm cụm từ này, giống như là lần đầu tiên nghe thấy.
Chu Huyền Tích không nhìn ra điểm kỳ quái, lại nói:
"Trước khi tu luyện, trước hết để ta kiểm tra căn cơ của ngươi đã, xem ngươi có phù hợp với môn công pháp này hay không."
"Đến đây, giơ tay ra, để ta kiểm tra ba đan điền cho ngươi một chút, cuối cùng đánh giá tổng hợp tư chất của ngươi."
Ninh Chuyết âm thầm giật mình, nhưng chỉ đành nhắm mắt nói:
"Đa tạ Chu đại nhân!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận