Tiên Công Khai Vật

Chương 240: Đọc lại đã là người trong sách (1)

Chứng kiến song phương đối đầu vô cùng gay gắt, chỉ thiếu nước đánh nhau đến nơi, Trịnh Hóa vội vàng đứng ra hòa giải:
"Mọi người bình tĩnh đã nào!"
"Cuộc chiến thực sự còn chưa bắt đầu, thế mà bên trong nội bộ đã không ngừng..."
"Nếu như truyền ra bên ngoài, chẳng phải sẽ làm tổn hại thanh danh Ninh gia hay sao?"
Đám người Chu Trạch Thâm cũng nhao nhao phụ họa.
Dưới sự khuyên can của mọi người, Ninh Chuyết, Ninh Tiểu Tuệ và đạo tuyết hồn thần bí kia mới thu liễm khí tức, tạm thời ngừng tranh cãi.
Khi ngồi trở về chỗ một lần nữa, Ninh Tiểu Tuệ và Ninh Chuyết đã cách nhau rất xa.
Chu Trạch Thâm mỉm cười, chắp tay về phía đạo tuyết hồn bí ẩn nọ:
"Vẫn chưa được biết cao tính đại danh của vị tiền bối này?"
Đạo tuyết hồn bí ẩn nọ có tu vi Trúc Cơ kỳ, lúc này y ngẩng đầu nói:
"Ta là Ninh Hiết. Khi còn sống chính là gia lão Ninh gia, có được thiên tư Tuyết Hồn Băng Phách. Sau khi tử trận lại cải tu thành Quỷ tu. Lần này xuất sơn chính là vì liên hợp hành động cùng chư vị."
Chu Trạch Thâm có chút khó hiểu:
"Tiền bối là Quỷ tu Trúc Cơ kỳ, khó có thể thay đổi tu vi, làm sao có thể hồn nhập Tiên cung được?"
Quỷ tu Ninh Hiết bèn nói:
"Chuyện này cũng không khó. Ta có thể ký thác vào trong hồn thể của Tiểu Tuệ, tạm thời dung hợp làm một thể."
"Ninh Tiểu Tuệ hồn nhập Tiên cung, ta cũng có thể được nó mang vào trong."
"Thế nhưng nếu ta hiện thân chiến đấu, nhiều nhất chỉ có thể tồn tại trong mười ba nhịp thở. Một khi vượt quá thời gian này thì sẽ bị Dung Nham Tiên cung trục xuất ra ngoài."
Trịnh Tiễn lúc này mở miệng, ở bên cạnh chứng thực:
"Chúng ta cũng đã xác nhận loại tình huống này rồi."
Gã vậy mà lại là người biết chuyện. Ánh mắt Chu Trạch Thâm khẽ âm trầm thêm mấy phần. Gã có thể tinh ý nhận ra, dường như Ninh gia và Trịnh gia đã tiến đến gần nhau hơn so với trong tưởng tượng của gã. Thế nhưng ngoài mặt Chu Trạch Thâm vẫn chắp tay, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng:
"Có tiền bối thi triển thiên tư Tuyết Hồn Băng Phách trợ trận, phần thắng của chúng ta sẽ tăng lên rất nhiều!"
Ninh Hiết hừ lạnh một tiếng:
"Đó là lẽ đương nhiên."
Ninh Chuyết lại không kìm được cao giọng nói:
"Chỉ có thời gian mười ba hơi thở để xuất thủ, có thể làm được cái gì? Chẳng lẽ còn có thể đóng băng toàn bộ cửa ải hay sao?"
Ninh Hiết lập tức nheo cặp mắt lại, thần sắc cực kỳ không vui:
"Tiểu bối chi mạch, ngươi nói cũng không sai, ta vốn có thể đóng băng hoàn cảnh xung quanh, thay đổi chiến trường. Nếu như ngươi không tin, đến lúc đó sẽ cho ngươi nếm thử tư vị này thật kỹ!"
Ninh Chuyết lại cười khẩy:
"Đóng băng cả người mình? Có phải ngươi chết rồi, đầu óc cũng đã chết theo hay không?"
"Có bản lĩnh thì đóng băng cơ quan viên hầu, còn có nhân ngẫu nô quỷ kia ấy!"
"A, đúng rồi."
"Nếu ngươi bị nhân ngẫu nô dịch, vậy thì để cho người ta cười chết mất!"
"Im mồm!"
Ninh Hiết bị chọc tức đến mức không kìm được mắng to một tiếng, "Tiểu bối ngươi miệng lưỡi sắc bén! Còn dám ầm ĩ nữa, có tin ta xé nát cái miệng của ngươi hay không?."
Sắc mặt Ninh Chuyết lập tức nghiêm lại, ánh mắt trở nên vô cùng âm trầm:
"Người nào kêu gào với ngươi vậy?"
"Ta cũng chỉ vạch ra tai họa ngầm lớn nhất trong chuyện này! Cân nhắc vì toàn cục mà thôi, ngươi lại cho rằng ta đang kêu gào với ngươi ư?"
Ninh Chuyết không chút khách khí, chỉ tay vào Ninh Hiết:
"Điều ta lo lắng cũng rất rõ ràng, chính là có thể mang tên Quỷ tu này vào sao?"
"Ngàn vạn lần đừng đến lúc đó, chính hắn lại trở thành vũ khí đối phó chúng ta!"
Ninh Hiết tức giận đến mức toàn thân run rẩy, ngay cả hồn phách đều trắng bệch đi mấy phần, thế nhưng y còn chưa kịp mở miệng, một giọng nói già nua đã truyền đến:
"Liên quan đến điểm này, bổn tộc trưởng có thể bảo đảm."
Thần sắc của mọi người lập tức biến đổi. Ninh Hiết thức thời ngậm miệng. Sau đó tộc trưởng Ninh gia đi tới, lão ta nhìn chằm chằm Ninh Chuyết, trên mặt mang theo nụ cười, ánh mắt trở nên vô cùng lạnh lẽo:
"Ninh Chuyết, ngươi suy tính rất chu đáo."
"Nhưng tuổi tác của ngươi vẫn còn quá trẻ, không biết bí mật của Quỷ tu, càng không hiểu rõ nội tình của Ninh gia ta!"
Ninh Chuyết chắp tay thi lễ, ánh mắt vô cùng yên lặng, không chút nào sợ hãi nhìn thẳng vào tộc trưởng Ninh gia:
"Nếu đã như vậy, vãn bối cũng chỉ có thể nghi vấn mà thôi."
Sau đó hắn lại chuyển chủ đề:
"Nhưng vãn bối vẫn đề nghị không thể hành động nhanh như vậy."
"Hiện tại chúng ta thiếu hụt tin tức tình báo."
"Hoàn toàn có thể chờ đợi pháp thuật được cải tiến, dùng pháp thuật này để điều tra rõ ràng hơn."
"Dù sao đối phương cũng chỉ là hai cỗ cơ quan chiến ngẫu, một khi bị chúng ta nắm rõ nền tảng thì phần thắng của bọn chúng sẽ rất thấp."
Chu Trạch Thâm âm thầm tán thưởng:
“Xuất sắc!”
. Gã cũng không nghĩ tới, Ninh Chuyết có thể biểu hiện ra cứng rắn như thế! Vậy mà trực tiếp phản kháng trưởng bối Trúc Cơ kỳ của Ninh gia, thậm chí là cả tộc trưởng của gia tộc này. "Hắn mới có nhiều ít? Chỉ là Luyện Khí tầng ba thôi đấy. Thật sự là gan lớn bằng trời!"
Trong lòng Chu Trạch Thâm thậm chí còn sinh ra một tia kính nể. Người có cùng cảm khái với gã còn có Trịnh Tiễn và Chu Trụ. Trịnh Hóa thầm nghĩ:
"Ninh Chuyết trẻ tuổi nóng tính, vậy mà lại dám cứng rắn phản bác tộc trưởng của gia tộc mình ngay trước mặt mọi người."
"Thế nhưng cũng có thể lý giải được những hành động như vậy của hắn."
"Hiện giờ hắn đã trở thành chủ nhân của chợ đen, quyền thế tăng mạnh, đạt được thành tựu chưa từng có trong đời, chính là lúc tự cao tự đại."
"Nếu như ta là hắn, chắc chắn sẽ càng thêm kiêu ngạo hơn."
"Nếu để cho tên tiểu tử này tiếp tục phát triển, Ninh gia về sau chắc chắn sẽ có nội chiến lần thứ hai, phải âm thầm trợ giúp hắn một chút mới được!"
Nghe thấy Ninh Chuyết đề nghị tiếp tục điều tra, Chu Trạch Thâm sau khi suy nghĩ một chút cũng lên tiếng phụ họa:
"Xin thứ cho vãn bối mạo muội, vãn bối cũng cảm thấy tiếp tục điều tra sẽ tốt hơn."
"Tin tức là yếu tố rất quan trọng! Nhất là đối với loại hình chiến đấu của chúng ta hiện tại, chỉ cần nhiều hơn một phần tin tức, rất có thể sẽ ảnh hưởng đến thành bại cuối cùng của hành động lần này."
"Hả? Chu Trạch Thâm vậy mà lại đứng về phía Ninh Chuyết rõ ràng như vậy?"
Trịnh Tiễn nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng cũng dâng lên một chút gợn sóng. Trong Hỏa Thị Tiên thành, bốn thế lực lớn đánh cờ với nhau đều là ngươi đến ta đi, ngươi tốt ta hòa, hình thành nên một mối quan hệ cạnh tranh vô cùng phức tạp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận