Tiên Công Khai Vật

Chương 355: Hành Vân (2)

Chu Châm lập tức vỗ ngực nói ngay:
"Lão ca cứ việc nói, nếu tiểu đệ có thể làm được nhất định sẽ dốc hết sức lực!"
Chu Huyền Tích lộ ra vẻ mặt hơi có chút do dự, há miệng, chần chừ một lúc lâu mới nói:
"Huynh muốn nhờ đệ điều tra giúp ta một người. Dù sao thủ đoạn điều tra của đệ vốn phong phú hơn vi huynh rất nhiều."
Người sau vội vàng xua tay:
"Huynh đừng vậy, huynh vốn có thiên tư Kim Tinh, có ngụy trang nào có thể qua được mắt huynh chứ? So với thiên tư của huynh, những thủ đoạn này của đệ chỉ là do luyện tập mà có."
Chu Huyền Tích lại lắc đầu:
"Nói thật, mấy ngày nay ta vẫn luôn tự kiểm điểm bản thân, có phải mình đã quá ỷ lại vào thiên tư Kim Tinh hay không."
"Kỳ thực nói trắng ra, nếu bỏ đi thiên tư, bỏ đi thủ đoạn nhìn thấu lời nói dối của mình, ta thật sự có năng lực phá án sao?"
Chu Châm cảm thấy kinh ngạc, bởi vì biểu hiện hiện tại của Chu Huyền Tích rất khác so với ấn tượng của y đối với huynh trưởng nhà mình.
Y chưa bao giờ thấy Chu Huyền Tích tự ti đến như vậy.
Sau khi nghe được đối tượng mà Chu Huyền Tích muốn y điều tra, y cũng không khỏi trợn tròn mắt, nhìn chằm chằm ca ca của mình với vẻ mặt khó tin, hỏi:
"Lão ca, huynh chắc đấy chứ?"
"Để một tu sĩ Kim Đan như đệ đi điều tra một tên tiểu bối Luyện Khí kỳ?"
"Huynh đang nghiêm túc phải không?"
Chu Huyền Tích chậm rãi gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc:
"Ta đang nghiêm túc đấy, đệ cứ việc điều tra, hãy dốc hết toàn bộ khả năng của mình."
"À đúng rồi, hiện tại hắn còn đang mua đồ ở gần đây, để huynh dẫn đệ đi xem thử."
Lúc này Ninh Chuyết đang thăm thú xung quanh ở trong một cửa hàng lớn.
Muốn phân biệt quy mô của các cửa hàng trong Vân thị cũng rất đơn giản, chỉ cần nhìn độ cao của cửa hàng là được.
Phi Vân quốc dường như lấy cao làm tôn quý, kiến trúc xây dựng càng cao thì địa vị sẽ càng lớn, trong cửa hàng cũng là như vậy.
Cửa hàng lớn mà Ninh Chuyết đang ở lúc này chính là một trong những tòa kiến trúc cao nhất toàn bộ Vân thị.
Cửa hàng này chỉ bán một loại pháp khí hoặc pháp bảo, đó chính là Hành Vân.
Đây là đạo cụ thực dụng có thể giúp tu sĩ bay lượn, tăng cường khả năng di chuyển.
Nhân viên phụ trách mua bán thấy Ninh Chuyết đến, liền lộ ra nụ cười niềm nở, chủ động tiếp thị.
"Vị công tử gia này, xin hỏi ngài muốn mua loại Hành Vân nào vậy?"
Ninh Chuyết mỉm cười:
"Hàng hóa trong quý tiệm rực rỡ muôn màu, làm cho ta hoa cả mắt, ngươi có thể giới thiệu một chút được không?"
Tên nhân viên nọ liền nói:
"Nếu công tử chỉ đơn thuần muốn thể nghiệm tốc độ bay nhanh, vậy tiểu nhân xin đề cử cho ngài loại pháp khí Hành Vân kinh điển nhất này - Cân Đẩu Vân."
"Ưu điểm của Cân Đẩu Vân chính là vô cùng nhẹ nhàng linh hoạt, thích hợp nhất cho người mới sử dụng, chuyển hướng vô cùng nhạy bén, thậm chí có thể tự do lộn nhào trên không trung, dùng để phi hành đường dài cũng rất thích hợp."
Ninh Chuyết nhìn Cân Đẩu Vân.
Loại Hành Vân này thường có màu vàng, có cái màu vàng lòng đỏ trứng gà, cũng có cái màu vàng lông vịt.
Hắn cầm lấy một kiện Cân Đẩu Vân, cầm trên tay xem xét kỹ lưỡng.
Cân Đẩu Vân không mỏng manh, mềm mại giống như đám mây bình thường, ngược lại bề mặt của nó có tính bền dẻo, giống như khối bột mì đã được nhào nặn thành hình.
Ninh Chuyết dùng sức ấn nhẹ, Cân Đẩu Vân liền lõm xuống, khi hắn buông tay ra thì nó lại nhanh chóng đàn hồi trở lại, biểu hiện được tính đàn hồi rất lớn.
Hắn lập tức đưa trả Cân Đẩu Vân cho nhân viên cửa hàng.
Người sau lại tiếp tục nói:
"Nếu công tử muốn bay lượn một cách thong thả, biểu hiện ra phong thái của bản thân."
"Vậy thì tiểu nhân xin đề cử cho ngài loại Thất Thải Tường Vân này."
"Loại pháp khí này khi bay trên không trung sẽ tỏa ra màu sắc rực rỡ, ngũ quang thập sắc, còn tỏa ra ánh sáng vô cùng nhu hòa, khiến cho người ta không muốn chú ý cũng không được."
"Tuy tốc độ bay của nó không nhanh nhưng lại cực kỳ ổn định, Thất Thải Tường Vân trong truyền thuyết còn có thể mang đến may mắn cho chủ nhân của nó."
"Ngài thử tưởng tượng mà xem, một vị mỹ nhân gặp phải khó khăn, đang trong thời khắc nguy hiểm ngàn cân treo sợi tóc, ngài lại cưỡi Thất Thải Tường Vân từ trên trời giáng xuống. Ha ha."
"Ngài chỉ cần ra tay một chút là có thể giải quyết khó khăn cho nàng, đến lúc đó mỹ nhân chủ động muốn trao thân gửi phận, chẳng phải là tuyệt quá thay?"
Ninh Chuyết bật cười, lắc đầu thêm lần nữa:
"Để ta xem thêm chút nữa."
Hắn rời khỏi chỗ nhân viên cửa hàng nọ, trực tiếp đi lên lầu.
Càng lên cao, phẩm chất và đẳng cấp của Hành Vân cũng sẽ càng tăng lên.
Rất nhanh, Ninh Chuyết đã nhìn thấy một đám mây màu xanh biếc.
Đám mây xanh này có màu sắc ôn nhuận như ngọc, lẳng lặng trôi nổi giữa không trung, mây mù cũng không tiêu tán mà ngưng tụ thành một đoàn.
Nhưng nó không hề ngưng tụ thành một khối rắn chắc giống như Cân Đẩu Vân, mà vẫn mang theo cảm giác phiêu dật của đám mây.
Nó cũng không hề khoa trương giống như Thất Thải Tường Vân, màu xanh thâm trầm rất hợp mắt Ninh Chuyết.
Dù sao hắn vẫn luôn luôn điệu thấp, luôn luôn muốn ẩn giấu bản thân mình.
Nhân viên cửa hàng ở bên cạnh thấy Ninh Chuyết đi tới, lập tức mỉm cười nghênh đón.
Nhưng còn có một người, động tác còn nhanh hơn hắn.
"Đây là Bình Bộ Thanh Vân, trong quá trình phi hành luôn luôn ổn định chắc chắn, không hề có một chút xóc nảy nào cả. Đa phần cao tầng bên trong môn phái thường sử dụng loại Hành Vân này để biểu hiện ra thân phận của mình."
"Nghe nói sử dụng nó còn có thể tăng thêm vận làm quan của bản thân. Đương nhiên ta càng nghiêng về việc đây chỉ là lời đồn thổi mà cửa hàng cố tình tung ra để bán được hàng."
Người đến bên cạnh Ninh Chuyết không ai khác chính là Chu Huyền Tích.
Ninh Chuyết vội vàng hành lễ, cao giọng chào hỏi:
"Bái kiến Chu đại nhân."
"Chu đại nhân, ngài không hổ là Thần bộ, ngay cả Hành Vân của Phi Vân quốc chúng ta cũng am hiểu tường tận như vậy."
Nhân viên bán hàng thấy có tu sĩ Kim Đan đến, lập tức bước nhanh hơn, nụ cười trên mặt càng thêm rạng rỡ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận