Tiên Công Khai Vật

Chương 395: Ta là tên trộm (2)

"Nhưng vãn bối thật sự nghĩ như vậy!"
"Ngài xem, cho dù đã trưởng thành nhưng vãn bối vẫn phải nhúng tay vào chuyện làm ăn của chợ đen. Vãn bối nhặt nhạnh những thứ mà chính đạo không coi trọng để ăn."
"Vãn bối không sợ bẩn, chỉ sợ không có gì bỏ vào bụng."
Ninh Chuyết thở ra một hơi thật dài, nở một nụ cười chua xót.
"Vãn bối biết, trên đời này có những người như Lý Lôi Phong. Ta bội phục ngài ấy, cũng ghi nhớ ân tình của lão nhân gia trong lòng."
"Còn có Chu đại nhân ngài."
"Vãn bối thật sự bội phục ngài."
"Đây là lời nói thật lòng!"
"Ngài là người vương thất, là Thần bộ đại nhân, nhưng ngài luôn có nguyên tắc của riêng mình, vẫn luôn kiên trì với nó."
"Ngài là quân tử, ngài xứng đáng với thanh danh của mình."
"Thế nhưng vãn bối biết rất rõ: Con người với con người là khác nhau, ngay từ xuất thân đã chính là như vậy. Con đường của mỗi người cũng hoàn toàn khác biệt."
"Không ai có thể thật sự giúp đỡ được mình. Con người rất cô độc, con người không thể nào hoàn toàn hiểu được người khác."
"Phần lớn thời gian, vãn bối chỉ có thể dựa vào chính mình."
"Con đường mà vãn bối đi là do vãn bối tự mình lựa chọn!"
Chu Huyền Tích rơi vào trầm mặc.
Trong lòng y cảm thấy nặng trĩu.
Lời nói của Ninh Chuyết khiến cho tâm hồ của vị tu sĩ Kim Đan này nổi lên gợn sóng.
Y biết rất rõ rất nhiều tình huống về Ninh Chuyết, cho nên y có thể hiểu được hắn. Tuy mang danh phận người của Ninh gia, nhưng từ nhỏ đến lớn, hắn cũng chẳng được lợi lộc gì từ thân phận này.
Chu Huyền Tích cảm thấy vô cùng thương tiếc!
Ninh Chuyết giống như một người sắp chết đuối, miệng thì không ngừng kêu cứu, đưa tay ra muốn người khác cứu lấy mình.
Nhưng kẻ sắp chết đuối này lại muốn tự mình chìm xuống.
Bởi vậy Chu Huyền Tích cảm thấy bất lực, thương xót, phẫn nộ, đồng thời cũng hận rèn sắt không thành thép!
‘Một người trẻ tuổi lại có tài năng và thiên tư như ngươi, sao có thể cam tâm sa ngã đến như thế!’.
Nghĩ vậy, ánh mắt của Chu Huyền Tích trở nên lạnh lùng, chủ động chuyển chủ đề:
"Ninh Chuyết, ngươi đã từng xem vở kịch "Phương Thanh tẩy oan" chưa?"
Ninh Chuyết:
"Vãn bối đã xem rất nhiều lần rồi."
Chu Huyền Tích:
"Ngươi nói đúng. Sự đồng cảm giữa người với người, rất nhiều lúc chỉ là đứng ngoài xem náo nhiệt."
"Thường thường vào lúc này, chúng ta cần phải tự mình hành động, tự mình cảm nhận mới được."
"Lý Lôi Phong đã diễn cho ngươi xem vở "Phương Thanh tẩy oan" rất nhiều lần rồi. Ngươi luôn đứng dưới sân khấu xem, ngươi luôn cho rằng mình vẫn là tên nhóc trộm đồ ăn vụng dưới gầm bàn năm xưa."
"Không phải nữa!"
"Giờ đây ngươi đã khác rồi."
"Ngươi đã là người đứng trên sân khấu, ngươi có biết hay không, Lý Lôi Phong cũng chờ mong ngươi có thể đứng trên sân khấu?"
"Ngài ấy từng cho rằng từ năm sáu tuổi, ngươi sẽ dần dần bộc lộ tài năng, từng bước, từng bước bước lên sân khấu."
Trái tim Ninh Chuyết khẽ loạn nhịp.
Chu Huyền Tích tiếp tục nói:
"Lý Lôi Phong đã khuất núi rồi, không được nhìn thấy ngươi tỏa sáng chính là một tiếc nuối trong cuộc đời của ngài ấy."
"Thế cho nên ngươi phải bù đắp tiếc nuối này đi."
"Hãy diễn một vở ‘Phương Thanh tẩy oan’."
"Ngươi hãy thử đứng ở góc độ của Lý Lôi Phong, diễn một vở múa rối, tự mình cảm nhận tâm trạng và cảm xúc của ngài ấy."
Ninh Chuyết có chút do dự:
"Điều này..."
Chu Huyền Tích dùng ánh mắt ý vị thâm trường nhìn hắn:
"Ngươi đừng nói với ta là mình không biết kỹ nghệ điều khiển mộc ngẫu."
Ninh Chuyết lắc đầu:
"Đương nhiên không phải..."
Chu Huyền Tích lập tức biểu lộ ra cường thế, trực tiếp cắt đứt lời hắn:
"Có lẽ ngươi không biết rõ lắm, ngài ấy đã từng cho ngươi rất nhiều cơ hội."
"Hiện tại ta cũng đang cho ngươi cơ hội."
"Mà chính ngươi cũng nên cho bản thân mình một cơ hội."
"Lên đài đi."
"Mặc dù Lý Lôi Phong đã qua đời, nhưng ta tin rằng ngài ấy vẫn để lại thanh đăng, soi sáng con đường chính đạo cho ngươi!"
Chuyện đã đến nước này, Ninh Chuyết cũng dễ dàng đoán được sơ hở rất có thể là ở chỗ Lý Lôi Phong.
Nhưng trận giao phong giữa hắn và Chu Huyền Tích đã đến mức độ này, hắn đã bị dồn vào chân tường, căn bản không có cách nào từ chối, chỉ có thể yên lặng tuân theo.
Nhận được truyền âm của Chu Huyền Tích, Chu Hậu lập tức tiến hành sắp xếp.
Vị trưởng lão chủ trì nhanh chóng bước lên, thông báo với mọi người tuy việc quyên tặng đã kết thúc, nhưng có một thiếu niên thiên tài nguyện ý lên đài biểu diễn một vở múa rối để góp vui.
Ninh Chuyết cứ như vậy mà bước lên sân khấu.
Hắn chắp tay chào các tu sĩ ở dưới đài cùng với trên lầu:
"Chư vị tiền bối, xin cho phép vãn bối dâng lên một chút tâm ý."
"Vãn bối lúc còn nhỏ gia cảnh bần hàn, cuộc sống khó khăn, được Lý Lôi Phong đại nhân thương tình, đã nhiều lần chiếu cố."
"Lão nhân gia ngài chưa bao giờ yêu cầu báo đáp, chỉ mong muốn giúp đỡ người khác. Khí phách và nhân phẩm của ngài ấy khiến người khác phải kính nể."
"Vãn bối đã xem qua vô số lần những vở kịch múa rối của lão nhân gia ngài, vô cùng đặc sắc. Hiện tại vãn bối may mắn học được chút kỹ nghệ trong đó. Hôm nay vãn bối xin dâng tặng một vở múa rối này, để bày tỏ lòng tiếc thương đối với Lý Lôi Phong đại nhân, đồng thời cũng chúc mừng Chu đại nhân nhậm chức."
Tiếng vỗ tay, tiếng hoan hô vang lên như sấm dậy.
Các tu sĩ đều cảm thấy ngoài ý muốn, cũng rất vui mừng, không khí trong lầu vô cùng náo nhiệt.
Trước trận hỗn chiến của các tu sĩ Kim Đan, danh tiếng của Ninh Chuyết chỉ lan truyền trong phạm vi nhỏ hẹp của bốn đại thế lực. Người trong Ninh gia đều biết đến hắn, dù sao thì hắn chính là người đã kéo Ninh Hiểu Nhân xuống ngựa.
Sau trận hỗn chiến của các Kim Đan, Ninh Chuyết lời đồn đại và một số nguyên nhân khác mà được nhiều người biết đến.
Lần này Chu Huyền Tích dẫn hắn đi theo tham gia điển lễ nhậm chức đã để lại ấn tượng vô cùng sâu sắc trong lòng mọi người. Hầu như tất cả bọn họ đều có cùng một loại suy đoán, Ninh Chuyết đã được Chu đại nhân để mắt đến, ôm được cái đùi lớn.
Cũng bởi vì Chu Huyền Tích cho nên Ninh Chuyết càng được coi trọng hơn.
Hiện tại ngôi sao tương lai sáng chói của chính đạo này lại tự mình lên đài biểu diễn múa rối, mọi người đều cảm thấy rất hứng thú.
Cho dù màn trình diễn của đối phương có như thế nào, rất nhiều người cũng đã âm thầm quyết định - sau khi xem xong chắc chắn sẽ quyên góp thêm. Dù sao nịnh nọt Ninh Chuyết cũng chính là đang lấy lòng Chu Huyền Tích!
Người của chính đạo đều vô cùng thức thời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận