Tiên Công Khai Vật

Chương 405: Lời vạch trần trước khi chết của Ninh Tiểu Tuệ (2)

Cùng lúc đó.
Dương Thiền Ngọc và Tôn Linh Đồng hội hợp.
"Lần này chúng ta thật sự đã chọc giận Chu Huyền Tích rồi. Ta vừa mới nhìn thấy, oa, ánh mắt của hắn thật sự là rất dọa người."
Dương Thiền Ngọc cười nói.
Tôn Linh Đồng trầm giọng hồi đáp:
"Tiếp theo, e rằng chúng ta sẽ phải đối mặt với Chu Huyền Tích và Mông Vị liên thủ."
Dương Thiền Ngọc nhún nhún vai, cũng không quan tâm đến thế cục sau này sẽ như thế nào.
Nàng bước lên trước vài bước, chủ động đi tới trước mặt Tôn Linh Đồng, sau đó cúi người xuống, quan sát vị Tôn lão đại này ở khoảng cách gần.
Tôn Linh Đồng lập tức nhíu mày, theo bản năng muốn lùi lại, nhưng y cũng không muốn mất mặt, bèn ưỡn cổ lên, trừng mắt nhìn:
"Ngươi muốn làm gì?"
Dương Thiền Ngọc nhìn chằm chằm vào đôi mắt của y:
"Chí bảo thủy đức quả nhiên rất hữu dụng!"
"Ngươi cũng thật là quan tâm đến ta đấy."
"Nếu không phải ngươi kịp thời đưa tới, e rằng bây giờ ta đã bị Chu Huyền Tích đuổi theo không bỏ rồi."
"Ta có thể cảm nhận được, thiên tư Kim Tinh của hắn đã gần đạt đến mức thần thông rồi!"
Tôn Linh Đồng liên tục đảo tròng mắt:
"Ngươi hiểu được đạo lý này là tốt rồi."
Nói xong lời này, y lập tức xoay người, muốn vòng qua Dương Thiền Ngọc, tiếp tục đi về phía trước.
Kết quả, vị Dương cô nương kia đã bước ngang một bước, lại chặn trước mặt y.
Đôi mắt đẹp của nàng nhìn chằm chằm vào Tôn Linh Đồng, còn chủ động tiến lên phía trước, khiến cho khoảng cách giữa mặt nàng và Tôn Linh Đồng chỉ còn chưa đầy một nắm tay.
Tôn Linh Đồng cuối cùng cũng không nhịn được nữa, y lùi lại một bước, kêu lên:
"Ngươi lại giở trò quỷ gì vậy? Đi cho đàng hoàng!"
Dương Thiền Ngọc cười khẽ, ánh mắt lập tức trở nên sắc bén:
"Nói một chút đi, rốt cuộc ngươi và gia hỏa Ninh Chuyết kia có quan hệ gì?"
"Chẳng phải ta đã nói với ngươi rồi sao? Là quan hệ hợp tác!"
Tôn Linh Đồng dang hai tay ra.
Dương Thiền Ngọc nói:
"Nhưng ta luôn cảm thấy sẽ không đơn giản như vậy."
"Ninh Chuyết bị Chu Huyền Tích gọi ra khỏi Tiên cung, hắn vừa đi, ngươi liền mời ta ra tay đối phó với Ninh Tiểu Tuệ. Còn nói với ta rằng, rất có thể có tu sĩ Kim Đan mai phục."
"Ra tay vào lúc này chẳng phải là nhân cơ hội gột rửa hiềm nghi cho tiểu tử kia sao?"
"Khá lắm, các ngươi vậy mà dám động thủ gây án ngay dưới mí mắt của Chu Huyền Tích, để cho người ta đường đường là Thần Bộ làm nhân chứng cho các ngươi, thật là cao tay, chơi vui thật đấy!"
Tôn Linh Đồng lùi một bước, Dương Thiền Ngọc lại tiến lên một bước.
Nàng từng bước ép sát, tiếp tục truy vấn:
"Còn việc pháo đài Ngũ hành bắn phá cũng là do các ngươi động tay chân đúng không?"
"Bố trí của các ngươi trong Tiên cung đều nằm ở Sử Ký Đình. Cho nên các ngươi liền phá hủy địa phương kia đi."
"Các ngươi ra tay với Ninh Tiểu Tuệ cũng là bởi vì thiếu nữ ngu ngốc kia có được chức vụ ở Sử Ký Đình, có khả năng phát hiện ra tội chứng của các ngươi!"
Tôn Linh Đồng lớn tiếng nói:
"Ngươi đang suy diễn cái gì vậy?"
"Chúng ta có thể điều khiển pháo đài Ngũ hành được sao? Ngươi nghĩ hay thật đấy."
Dương Thiền Ngọc cũng đâu phải kẻ ngốc, nàng lập tức cười lạnh:
"Tại sao lại không thể điều khiển được pháo đài Ngũ hành? Ninh Chuyết kia đã nắm giữ Y quán, ngay cả người ngoài như ta cũng có thể bí mật sắp xếp vào đó."
"Bản chất của pháo đài Ngũ hành và Y quán là giống nhau."
"Bây giờ vẫn còn giấu giếm ta, chắc chắn là không được!"
"Ta không muốn có một ngày bị tu sĩ Kim Đan truy đuổi, đang chạy trốn thì bị pháo đài Ngũ hành oanh tạc chết!"
Dương Thiền Ngọc lộ ra vẻ kiên định, cho thấy quyết tâm mình nhất định phải biết rõ ngọn nguồn.
Tôn Linh Đồng hừ lạnh một tiếng, thầm nghĩ: Nữ nhân này quả nhiên là khó chơi! Thật là phiền phức.
Trong lúc nhất thời, y cũng có chút đau đầu, trong lòng nhanh chóng suy nghĩ xem chuyện nào nên nói, chuyện nào thì không nên.
Cuộc tranh đoạt Dung Nham Tiên cung đã đến giai đoạn cuối cùng.
Nhất định phải dốc toàn lực tranh thủ cỗ chiến lực quý giá như Dương Thiền Ngọc.
Nhưng Tôn Linh Đồng không thể cho đối phương quá nhiều kỳ vọng, bởi vì sau lưng nàng còn có Khánh trưởng lão. Kỳ vọng quá cao sẽ rất dễ dàng khiến đám người như Khánh trưởng lão nhúng tay vào.
Cũng không thể không cho nàng một chút kỳ vọng. Chỉ cần để nàng cảm thấy chuyện này có hi vọng, nàng sẽ thu được lợi, như vậy mới có thể tiếp tục lợi dụng đối phương được.
Tôn Linh Đồng bắt đầu cân nhắc từng câu từng chữ.
Chu Huyền Tích dẫn theo Ninh Chuyết và những tu sĩ Kim Đan khác đi đến nơi từng là Sử Ký Đình.
Nơi này hiện tại là một hố sâu khổng lồ, Sử Ký Đình bị đánh bom cực kỳ triệt để, không còn một mảnh vụn nào.
Chu Huyền Tích lập tức sử dụng thủ đoạn truy tung, nhưng cũng không thu hoạch được gì.
Sắc mặt y âm trầm đến đáng sợ.
Ninh Chuyết nín thở, không dám động đậy một chút nào.
Các tu sĩ Kim Đan khác cũng trầm mặc không nói.
Một lúc lâu sau, vị Thần bộ đại nhân nọ mới lên tiếng:
"Đi, đến nơi tiếp theo."
Rất nhanh, mọi người đã đến rừng hỏa lô có hình dạng như hồ lô kia.
Bọn họ đứng trước một tòa Ngân Lô.
Tòa Ngân Lô này đã bị phá hủy.
Người ra tay chính là Trịnh Đan Liêm.
"Trên người Ninh Tiểu Tuệ có pháp thuật giám thị của ta."
"Cảm nhận được nó đã mất mạng, ta nhất thời nóng vội liền trực tiếp phá hủy tòa hỏa lô này."
"Nhưng... cuối cùng vẫn không cứu được nó."
Chu Huyền Tích cũng không để ý đến gã, y đứng giữa đống đổ nát của tòa Ngân Lô này, dưới chân toàn là mảnh vỡ của hỏa lô.
Y trực tiếp thôi động thiên tư Kim Tinh, đồng thời sử dụng pháp thuật Truy Căn Tố Nguyên Quyết.
Rất nhanh, y đã "nhìn" thấy cảnh tượng Ninh Tiểu Tuệ hoảng sợ chạy trốn, chui vào bên trong hỏa lô.
Y lại "nhìn" thấy Tôn Linh Đồng thi triển Hỏa Táng Bàn Nhược Giải Linh Kinh, thiêu đốt Ninh Tiểu Tuệ.
Cuối cùng y nhìn thấy Ninh Tiểu Tuệ liều mạng giãy giụa cầu sinh trong hỏa lô, sau khi biết mình chắc chắn phải chết, nàng đã dùng pháp lực khắc chữ lên trên băng điêu!
Hóa ra nàng bị ý chí báo thù mãnh liệt lấp đầy tâm trí, liều mạng muốn để lại manh mối cho Chu Huyền Tích.
Khoảng cách giữa Ninh Chuyết và Ninh Tiểu Tuệ khá xa, lúc trước đã khó liên lạc qua Dung Nham Tiên cung. Đến khi vào bên trong hỏa lô này, hỏa diễm bốc cháy hừng hực, cảm ứng lại càng thêm mơ hồ.
Chữ viết mà Ninh Tiểu Tuệ để lại trên băng điêu rất nhỏ và kín kẽ.
Cho dù là Ninh Chuyết hay Tôn Linh Đồng đều không thể phát hiện ra!
Bạn cần đăng nhập để bình luận