Tiên Công Khai Vật

Chương 575: Ninh Chuyết công tử vẫn còn ngây thơ (2)

"Kế hay, kế hay nha."
"Đây chính là biện pháp tốt, chúng ta không cần phải ra mặt, chỉ châm ngòi thổi gió mà thôi."
"Cho dù muốn điều tra đi chăng nữa cũng sẽ không đến trên đầu chúng ta được."
Diễn võ trường Tiểu Tranh Phong.
Ninh Chuyết và Hàn Châu đang luận bàn.
Nhưng khác biệt so với trước đây, Hàn Châu đang ở thế hạ phong, còn Ninh Chuyết thì chiếm ưu thế tuyệt đối.
Nguyên nhân tạo nên cục diện này chính là những cơ quan cánh tay và chân đang lơ lửng bên cạnh hắn.
Những cánh tay này cũng giống như Phù Du thủ, đều có thể lơ lửng giữa không trung.
Ninh Chuyết điều khiển bọn chúng, không ngừng thi triển võ thuật Sương Đống Quyền, lại dùng những cơ quan chân kia liên tục thi triển võ thuật Lão Hàn Thối.
Nếu như Hàn Châu phải đối mặt với hai tay hai chân thì còn đỡ. Nhưng vấn đề là gã phải đối mặt với mười cánh tay và mười cái chân cùng nhau vây công! Hàn Châu giống như bị một đám đông vây đánh, chỉ có thể liên tục lùi về phía sau, kéo dài khoảng cách, cố gắng tìm kiếm sơ hở. Kết quả gã lại kinh ngạc phát hiện, kỹ thuật điều khiển cơ quan của Ninh Chuyết cực kỳ cao siêu, điều khiển những cơ quan tay chân này không chỉ linh hoạt tự nhiên, mà còn có trận hình nghiêm mật, phối hợp nhịp nhàng, không hề có chút sơ hở nào! "Ngươi... dừng tay trước đã, dừng tay đi."
Hàn Châu bị vây đánh một trận, thực sự không chịu nổi nữa, trực tiếp xua tay ra hiệu dừng lại. Ninh Chuyết đến giờ vẫn chưa thỏa mãn:
"Hàn Châu huynh, ta vẫn chưa điều khiển thành thạo, vừa rồi có rất nhiều cảm ngộ, có lẽ có thể mượn nhờ những cơ quan này, thi triển ra những võ thuật Khổ Hàn khác biệt."
Khóe mắt Hàn Châu khẽ co quắp lại. Gã tán thưởng từ tận đáy lòng mình:
"Ninh Chuyết đạo hữu, ta chưa từng nghĩ tới tạo nghệ cơ quan thuật của ngươi lại lợi hại như vậy, tuyệt đối còn mạnh hơn võ thuật của ngươi, à không, mạnh hơn cả pháp thuật Ngũ Hành!"
Hàn Châu cũng coi như là đã đi nhiều nơi, mở mang tầm mắt. Sau khi tự mình giao thủ với Ninh Chuyết, được lĩnh giáo tạo nghệ cơ quan thuật của hắn, trong lòng gã lập tức thay đổi cách nhìn nhận và đánh giá về Ninh Chuyết. "Hóa ra Ninh Chuyết đạo hữu ẩn giấu rất sâu, sở trường thực sự của ngươi căn bản không phải là pháp thuật Ngũ Hành."
Điều này khác xa với những phỏng đoán đến từ ngoại giới! "Nếu đã như vậy, Hàn Châu huynh đài không ngại nghỉ ngơi một chút, chúng ta lại luyện tiếp."
Nụ cười trên mặt Ninh Chuyết ôn hòa tựa như gió xuân. Hàn Châu không muốn còn phải tiếp tục luận bàn, nhưng dưới Ngã Phật Tâm Ma Ấn của Ninh Chuyết gây ảnh hưởng, à không, là dưới nụ cười chân thành của hắn, gã vẫn gật đầu đồng ý. Nhìn Ninh Chuyết ở phía xa, một mình thao túng những cơ quan cánh tay và chân kia, bộ dáng nghiêm túc chăm chú luyện tập, thỉnh thoảng lại dừng lại cau mày suy tư, Hàn Châu không khỏi âm thầm chờ mong đến một ngày nào đó, khi Ninh Chuyết thể hiện chiến lực này trước mặt mọi người, thì phản ứng của những người khác sẽ như thế nào. "Ha ha ha."
Nghĩ đến cảnh tượng đó, gã không nhịn được cười thành tiếng. Ninh Chuyết khẽ động hai lỗ tai của mình, nghe thấy tiếng cười của Hàn Châu, trong lòng cũng dâng lên một chút niềm vui nho nhỏ. "Hàn Châu huynh đài ở chung cùng ta rất hòa hợp. Trước kia khi gặp hắn, hắn luôn có vẻ sầu khổ. Bây giờ thì tâm trạng thoải mái, ngày nào cũng cười nhiều hơn."
"Cảm giác có thể khiến người xung quanh vui vẻ thật sự là rất tốt."
Hôm nay luận bàn, Hàn Châu rõ ràng đã đi lại tập tễnh hơn rất nhiều, còn Ninh Chuyết thì lộ ra nụ cười hài lòng. Hiệu quả luận bàn rất tốt, khiến cho hắn rất vui mừng. Hắn và Hàn Châu lưu luyến chia tay, giống như trở lại những ngày tháng trước kia, khi hắn và Lâm San San sớm tối bên nhau vậy. Hàn Châu xoay người đi được vài bước thì bỗng nhiên dừng lại, quay đầu gọi Ninh Chuyết:
"Ninh Chuyết đạo hữu, suýt nữa thì quên mất, gần đây có chút chuyện không ổn."
"Chuyện gì vậy?"
Trên mặt Ninh Chuyết lộ ra vẻ nghi hoặc. Hàn Châu nói:
"Là có liên quan đến ngươi. Không biết gần đây ngươi có để ý hay không, trên Tiểu Tranh Phong có một cỗ tin đồn nhắm vào ngươi, thật đúng là lưu ngôn phỉ ngữ."
"Nói ngươi kiêu ngạo, khinh thường người khác, nói thực lực của ngươi thực ra không đủ, chỉ là trận trước đánh với Thường Diễn, ngươi đã chiếm được chút tiện nghi, giành được chiến thắng nhờ tấn công trước."
"Theo ta thấy là do ngươi đang sở hữu động phủ thuộc mười thứ hạng đầu của Tiểu Tranh Phong, khiến rất nhiều đỏ mắt rồi."
"Những người này muốn khiêu chiến, tranh giành động phủ trong tay ngươi, nhưng lại sợ khiêu chiến thất bại, cho nên mới tung ra những tin đồn như thế này, muốn kích động người khác khiêu chiến ngươi nhiều hơn, để dọn đường cho chính bọn họ."
Ninh Chuyết lập tức cau mày:
"Hóa ra lại có chuyện như vậy!"
"Hàn Châu huynh đài, đa tạ ngươi đã hảo tâm nhắc nhở, nếu không ta vẫn còn mơ mơ màng màng rồi."
Ninh Chuyết cúi đầu hành lễ thật sâu, gửi tới lời cảm tạ. Hàn Châu thở dài:
"Ninh Chuyết đạo hữu, ngươi cũng không thể tập trung tinh thần cắm đầu vào luyện tập. Hoàn cảnh trên Tiểu Tranh Phong không giống như gia tộc của ngươi, rất nhiều lúc, tranh đấu không chỉ là khiêu chiến quang minh chính đại, mà còn có rất nhiều minh tranh ám đấu ở bên ngoài."
Chân mày của Ninh Chuyết càng thêm nhíu chặt:
"Vậy ta nên làm gì bây giờ?"
Hàn Châu cũng không có biện pháp gì tốt, chỉ dặn dò Ninh Chuyết phải cẩn thận thêm:
"Ta nghĩ, ngươi nên nhanh chóng khiêu chiến một người, thể hiện ra tạo nghệ cơ quan thuật của mình. Như vậy sẽ không còn những lời đồn đại vu khống ngươi được nữa."
"Đa tạ đã chỉ giáo!"
Ninh Chuyết lại cúi đầu cảm tạ, nói rất nhiều lời cảm ơn. Điều này khiến Hàn Châu trên đường rời đi vẫn còn lo lắng cho Ninh Chuyết:
"Ninh Chuyết dù sao cũng là công tử bột của đại tộc, tâm tư vẫn còn rất đơn thuần. Vừa mới ra ngoài lịch lãm, chưa biết nhân tâm hiểm ác."
"Từ trong những lời đồn đại nhảm nhí này có thể thấy, hoàn cảnh sống trước kia của hắn khá là yên ổn, tốt đẹp."
"Ài, nói ra thì hổ thẹn đến cực điểm. Ngay cả ta, muốn tiếp xúc, luận bàn với hắn, chẳng phải cũng là muốn độ hóa hắn, cũng không phải thật lòng sao."
Bạn cần đăng nhập để bình luận