Tiên Công Khai Vật

Chương 602: Cơ duyên đến

Đại Tranh phong.
Trong Vạn Yêu động ở hậu sơn.
Ninh Chuyết đứng dậy, lung la lung lay, chắp tay chân thành cảm tạ Lệnh Hồ Tửu:
"Tiểu đệ lần này có được cơ duyên như vậy, toàn bộ là nhờ vào Lệnh Hồ huynh trưởng ban tặng. Ân tình như thế, Ninh Chuyết ta khắc cốt ghi tâm, vĩnh viễn không dám quên!"
Ngũ Tạng Miếu Linh Thần Công !
Toàn bộ môn công pháp này đạt đến cấp số Luyện Hư. Có thể thấy được, Ngũ Hành Thần Chủ là tồn tại ngang cấp với Tam Tông Thượng Nhân.
Tam tông thượng pháp mà Ninh Chuyết tu hành tuy rằng đến từ Tam Tông Thượng Nhân, nhưng trước mắt chỉ có cấp độ Trúc Cơ. Nhưng hắn đã thu hoạch được toàn bộ Ngũ Tạng Miếu Linh Thần Công .
Phần lợi ích này cực kỳ kinh người!
Lệnh Hồ Tửu lắc đầu mỉm cười:
"Tác dụng của ta rất nhỏ, đây là cơ duyên của ngươi. Phải biết rằng, muốn thu hoạch được truyền thừa của tiên hiền thì phải lọt vào pháp nhãn của vị tiên hiền ấy mới được. Bọn họ mà nhìn ngươi không vừa mắt, tuyệt đối sẽ không truyền thụ cho ngươi bất kỳ điều gì."
"Ngươi có thể tiếp nhận truyền thừa liên tục trong thời gian dài như vậy, có thể thấy được vị tiên hiền truyền thụ công pháp kia đã cực kỳ ưu ái ngươi. Đây là điều thứ nhất."
"Thứ hai nếu như ngộ tính của ngươi kém, sau khi tiên hiền truyền thụ cho ngươi một phần, cảm thấy ngươi không thể nào hiểu được thì cũng sẽ bỏ dở truyền thừa."
"Cho nên ngươi đạt được những thứ này, đều dựa vào thực lực của bản thân, tác dụng của ta cũng không lớn như ngươi tưởng tượng đâu."
Nói tới đây, Lệnh Hồ Tửu nhìn hai vò rượu đã trống rỗng, cảm khái:
"Lúc trước ta thu hoạch được Tịch Mịch Kiếm Kinh , cũng chỉ hao phí một vò U Tư Minh Nhưỡng mà thôi."
"Ngươi có được môn công pháp này giá trị liên thành, chúc mừng nha. Ngươi có cân nhắc qua việc trùng tu hay không?"
Ninh Chuyết lắc đầu.
Ngũ Tạng Miếu Linh Thần Công chính là cổ pháp, Ninh Chuyết chưa từng nghe nói qua cái tên Ngũ Hành Thần Chủ.
Phải biết rằng hắn đã đọc đủ thi thư, đều có hiểu biết đối với đương đại cùng với những nhân vật kiệt xuất, tiên hiền của mấy đời trước.
Ninh Chuyết xác nhận mình chưa từng thấy qua danh hào Ngũ Hành Thần Chủ. Điều này chứng tỏ, nhân vật này chắc chắn là nhân vật thời kỳ cổ xưa.
Ninh Chuyết nói thẳng:
"Công pháp chủ tu của ta đến từ Dung Nham Tiên cung, bắt nguồn từ Tam Tông Thượng Nhân, phẩm cấp hoàn toàn không kém gì công pháp này."
"Tại hạ yêu thích cơ quan thuật, Tam Tông thượng pháp rất thích hợp với ta."
"Hơn nữa công pháp mà ta mới thu hoạch được là cổ pháp, phong cách khác biệt rất lớn với ngôn ngữ đương đại. Linh khí thời cổ đại mỏng manh, Linh khí thời đại này lại vô cùng dồi dào, cổ pháp đại khái đều đã kém hơn tân pháp."
Vấn đề này dường như là do sự thích ứng với hoàn cảnh, một vấn đề khác chính là công pháp trong thế giới tu chân được truyền thừa theo thứ tự, luôn luôn sửa cũ thành mới.
Cho dù môn phái bị diệt, cả nhà bị tàn sát, cũng có tiên hiền trong Âm phủ nắm giữ công pháp. Một khi có hậu nhân huyết mạch mỏng manh tiến hành tế tự, rất có thể sẽ được tổ tiên truyền công.
Đương nhiên Tam Tông thượng pháp cũng có thiếu sót. Đó chính là Ninh Chuyết chỉ biết hai bộ phận Trúc Cơ, Luyện Khí, nội dung công pháp sau đó còn phải đến Dung Nham Tiên cung mới có thể thu hoạch được.
Mặt khác phẩm cấp của Tam Tông thượng pháp chưa chắc đã đạt tới cấp Luyện Hư. Tuy rằng đây là do Tam Tông Thượng nhân sáng tạo ra, nhưng không phải tất cả công pháp do đại năng cảnh giới như lão khai sáng ra đều đạt tới cấp độ Luyện Hư.
Đồng thời Ngũ Tạng Miếu Linh Thần Công chỉ tu luyện Khí Hải, Tam Tông thượng pháp lại tu luyện toàn bộ ba đan điền, chỉ từ điểm này mà nói đã vượt trội hơn rất nhiều rồi.
"Ta sẽ lấy môn công pháp này làm tham khảo, nó sẽ rất có ích cho việc tu hành Tam Tông thượng pháp của ta sau này."
Ninh Chuyết nói với Lệnh Hồ Tửu:
"Công pháp này tên là Ngũ Tạng Miếu Linh Thần Công , bắt nguồn từ vị tiên hiền Ngũ Hành Thần Chủ. Lệnh Hồ huynh, chúng ta không ngại cùng nhau tham tường nhé."
Nói xong lời này, hắn liền nói ra nội dung mở đầu của công pháp.
Lệnh Hồ Tửu vội vàng đưa tay ra, cự tuyệt:
"Khoan đã, Ninh công tử, đây là cơ duyên của ngươi, cũng không phải của ta."
"Pháp không thể dễ dàng truyền!"
"Công pháp này nghiên cứu sâu về áo nghĩa Ngũ Hành, cũng không thích hợp với tại hạ."
"Ta đã nói rồi, ta chỉ bỏ ra một ít U Tư Minh Nhưỡng mà thôi. Sao có thể nhận đại lễ như vậy được!"
Ninh Chuyết kinh ngạc:
"Chuyện này..."
Thần thức cấp Nguyên Anh của Lâm Bất Phàm thì đang dao động kịch liệt:
"Hồ đồ! Tửu nhi hồ đồ rồi!"
"Năm đó Ngũ Hành Thần Chủ tung hoành thiên hạ, chưởng khống Ngũ Hành như Thiên quân giáng lâm. Đây là công pháp chủ tu của hắn, mặc dù là cổ pháp đi chăng nữa, nhưng lại ẩn chứa đạo lý thâm sâu của Ngũ Hành."
"Đặt ở thời đại ngày na, vẫn có giá trị vô cùng to lớn. Đặt ở trong môn phái của ta, nó chính là truyền thừa trấn phái!"
Lâm Bất Phàm không khỏi sốt ruột.
Thần thức của y lan tràn đến bên trên Đại Tranh Phong, đầu tiên nhìn thấy đại đồ đệ của mình liên tục rót U Tư Minh Nhưỡng cho một ngoại nhân giống như Ninh Chuyết.
Mà Ninh Chuyết cũng không hề khách khí chút nào, tu ừng ực, uống có thể nói là vô cùng lâm ly thoải mái!
Lâm Bất Phàm nhìn thấy mà hai mắt tối sầm.
Sau đó y liền nhìn thấy Ninh Chuyết muốn chia sẻ Thần công với đối phương, kết quả bị Lệnh Hồ Tửu trực tiếp cự tuyệt, y tức giận đến mức muốn chạy đến Đại Tranh Phong, treo đại đồ đệ của mình lên đánh cho một trận.
"Ai bảo ngươi có tấm lòng cao thượng như vậy? Ta đã dạy ngươi làm như thế sao?!"
Lâm Bất Phàm nhìn chằm chằm vào Ninh Chuyết, trong lòng vẫn còn chờ mong không thôi.
Kết quả Ninh Chuyết lại cao giọng ca ngợi phong độ tiêu sái của Lệnh Hồ Tửu, không còn nhắc gì đến chuyện chia sẻ Thần công nữa.
Khóe mắt Lâm Bất Phàm không kìm được giật giật:
"Tên tiểu tử Ninh Chuyết này cũng có phần không quá thức thời."
"U Tư Minh Nhưỡng thì cũng thôi đi, Ngũ Tạng Miếu Linh Thần Công ..."
"Ta thuận nước đẩy thuyền, để cho hắn đến gặp Tửu nhi, không ngờ lại bị hắn chiếm tiện nghi lớn như vậy! Ài, đây là chuyện gì chứ?"
Ninh Chuyết cũng biết lần này mình đã được lợi rất lớn.
Hắn không khỏi cảm khái:
"Trước có Lâm San San, sau có Lệnh Hồ Tửu, Vạn Dược cốc quả là phúc địa của ta."
Hắn hoàn toàn không ngờ rằng mình lại có được thu hoạch lớn như vậy!
Vốn dĩ Ninh Chuyết chỉ muốn gặp mặt Lệnh Hồ Tửu, thăm dò vị chưởng môn nhân tương lai của Vạn Dược môn này một chút.
Kết quả cơ duyên thế mà lại đến với hắn.
"Ài, cơ duyên đến, có muốn cản cũng không được."
Ninh Chuyết chỉ hận không thể lập tức bế quan, từ từ lĩnh hội Thần công mới có được. Nhưng hiện tại mà rời đi thì thật sự quá khó coi.
Hắn cố gắng kìm nén lại, lấy Băng Ngọc Tửu của mình ra, rót đầy cho Lệnh Hồ Tửu và chính mình.
Hắn ngồi xuống, kính Lệnh Hồ Tửu một chén, tích cực trò chuyện, muốn hỏi xem đối phương có cần thứ gì, xem mình có thể thỏa mãn hay không, để báo đáp ân tình to lớn này.
Lệnh Hồ Tửu nói thẳng, bản thân mình thích rượu ngon. Tương lai nếu Ninh Chuyết có cơ hội, tìm được rượu ngon thì nhớ tặng cho gã, vậy là quá tốt rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận